Chiều Vợ 7 7 49 Ngày

Chương 24: Chương 24: Kinh ngạc




Những đụng chạm ở mông từ đằng sau khiến Tô Nghiên càng thấy nhạy cảm hơn, do đó, theo sự dùng sức của hai tay Lăng Tiêu Quân, cơ thể vặn vẹo, khiến cho cự vật bên dưới cắm vào giữa hai đùi cô, ma xát qua lại, ma xát trực tiếp vào nơi thần bí, loại cảm giác này càng rõ ràng hơn.

Lúc trước là khoái cảm, còn bây giờ, lại cảm nhận ra khát vọng sinh lý mà khoái cảm đem lại.

Vật đó cứng ngắc, nóng ma xát nơi thần bí mềm mại nhất của cơ thể cô, sau vài lần qua, miệng nhỏ của Tô Nghiên khép mở, phát ra một tiếng rên rỉ, một dòng nước ấm phun ra từ nơi thần bí.

Lăng Tiêu Quân đương nhiên cũng cảm được thứ ấm áp ở thân dưới, xem ra, anh có một người vợ vừa nhiệt tình lại nhạy cảm.

Híp hai mắt lại, Lăng Tiêu Quân khinh miệt hừ nhẹ một tiếng, phụ nữ, coi trọng vật chất, đều chỉ là động vật không có trách nhiệm, danh dự, càng không có liêm sỉ.

Lúc đang chuẩn bị làm bước tiếp theo, trong phòng tối, yên ắng, đột nhiên vang lên tiếng chuông được thiết lập dành cho quân đội.

Tiếng chuông của quân đội, lập tức làm cho dục vọng của Lăng Tiêu Quân mất đi hoàn toàn.

Đàn ông sợ nhất là lúc hưng trí lại đột nhiên bị cắt đứt. Nhưng mà anh hiểu được tiếng chuông quan trọng như thế nào, nó được cài đặc biệt, chỉ có cuộc gọi của người nhà một vài vị lãnh đạo quan trọng gọi tới thì tiếng chuông điện thoại này mới vang.

Tiếng chuông của quân đội cũng làm cho Tô Nghiên tỉnh ngủ, tay cô vội vàng đẩy đẩy Lăng Tiêu Quân, người đàn ông không còn lòng tham chiến trực tiếp liền nhảy xuống giường, khẩn trương nghe điện thoại.

Chỉ nghe thấy “Ông nội, đã trễ như vậy, gọi điện thoại cho con, xảy ra chuyện gì?” mấy chữ này, sau đó, Lăng Tiêu Quân đi khỏi tầm mắt Tô Nghiên, anh còn không kịp mặc áo khoác, liền ra ban công nghe cuộc điện thoại quan trọng.

Vì để cô không nghe được, tránh hiềm nghi, không hề để ý đến bản thân quần áo không đủ che thân? Nhìn anh đi ra ngoài, trong lòng Tô Nghiên hỗn độn các loại cảm xúc.

Anh đi khoảng mười phút rồi mới quay lại, lúc sau, Lăng Tiêu Quân giống như đã thay đổi thành người khác, một lần nữa mang chiếc mặt nạ lạnh lùng lên.

“Tối ngày mốt, theo tôi về nhà ăn cơm. Nhớ kỹ, cẩn thận lời ăn tiếng nói, gia giáo nhà họ Lăng rất nghiêm khắc.” Mặc quần tây và áo sơ mi gọn gàng, Lăng Tiêu Quân không quên dặn dò cô gái dùng chăn che thân đang ngơ ngác ngồi ở đầu giường.

Thấy cô quyến rũ như vậy, lửa dục suýt nữa thì bùng lên lại.

Không được, tối nay còn có nhiệm vụ khẩn cấp, không thể vì phụ nữ mà chậm trễ được

Cùng lúc đó, Lăng Tiêu Quân không ngừng nhắc nhở bản thân, hồng nhan hoạ thủy, lấy cô về để dập lửa, ngày thường tốt nhất không nên tiếp xúc nhiều.

Không đến một phút đồng hồ, Lăng Tiêu Quân đã mặc đồ chỉnh tề, đi ra ngoài.

Chỉ lúc đi tới cửa, nhớ ra cái gì đó, quay đầu lại nói một câu: “Yên tâm, ở bên ngoài, tôi vẫn sẽ cho cô sự tôn trọng.”

Sau đó, mới yên tâm rời đi.

Tô Nghiên một mình cô đơn ở lại, tình dục vừa mới khơi màu chưa được giải phóng, giờ chỉ còn căn phòng lạnh lẽo.

Dù muốn bồi dưỡng tình cảm, nhưng chỉ có một người cố gắng thì cũng không được.

Rất hiển nhiên, ý nghĩ của người đàn ông này không giống với cô, anh chỉ muốn chuyện giường chiếu, không muốn có tình yêu tồn tại ở trong đó. Hôn nhân như vậy, thật là thứ cô cần sao?

Tô Nghiên mê mang, thức trắng đêm, vẫn không nghĩ ra đáp án.

Dù cho có thế nào, chuyện đã gấp lắm rồi, phải làm tiếp thôi. Diễn kịch ai mà không biết chứ, hai người diễn trò với nhau, còn rất giống đó.

Thủ trưởng đại nhân tự mình lái xe tới đón Tô Nghiên, lúc cô lên xe, còn che tay ở trên cửa xe, sợ Tô Nghiên đụng đầu vào, thật sự là một người chồng chưa cưới tình cảm điển hình.

Tô Nghiên cũng diễn rất tốt, cử chỉ phù hợp, lời ăn tiếng nói khéo léo, tới nhà họ Lăng, ba mẹ Lăng Tiêu Quân rất vui, hai người họ cũng rất thích món quà.

Cô chủ động vào bếp phụ giúp, bà Lăng cũng không nói gì, chỉ đứng ở ở cửa nhà bếp cười nhìn cô hồi lâu.

Bà quay đầu lại, gật đầu với Lăng Tiêu Quân: “Lần này con làm rất tốt, sau này hai chúng ta không ép con nữa.”

Đây mới là mục đích thật sự của Lăng Tiêu Quân, cưới vợ không chỉ là vì thỏa mãn nhu cầu sinh lý bản thân, còn là vì ngăn ba người lớn trong nhà nhắc đi nhắc lại.

Nếu Tô Nghiên có thể nhanh chóng sinh cho anh một đứa con, mọi việc sẽ càng hoàn mỹ hơn.

Lên được phòng khách, xuống được nhà bếp, sự ngoan hiền của Tô Nghiên khiến hai người lớn nhà họ Lăng rất hài lòng. Đặc biệt, là sau khi đánh hai ván cờ với ông nội, cô đã trở thành cháu cưng mới trong nhà.

“Cô bé, con rất giỏi, thua cờ nhưng tính toán kĩ lưỡng chỉ thua một hai con cờ tránh mất mặt, lại không lộ vết tích, người bình thường khó mà làm được.” Ông nội Lăng vuốt chùm râu hoa râm, cười tủm tỉm nói.

Ông luôn bị mọi người nói là chơi dở, thích chơi cờ nhưng lại chơi không giỏi, lại còn không chịu thua, mỗi lần đều “Đi lại không biết mệt”.

Người nhà và bạn bè đều không thích chơi cờ với ông, trực tiếp nhận thua rồi bỏ đi, bản thân ông cũng không cảm nhận được niềm vui chiến thắng. Nhẫn nại chơi cờ với ông lâu như Tô Nghiên, kết quả còn làm vừa lòng hai bên, đối thủ như vậy rất khó tìm.

Kết quả là, người có quyền lớn nhất trong nhà họ Lăng liền chấp nhận Tô Nghiên là cháu dâu, chính mình nói với cô, nếu tiểu Quân bắt nạt cô, có thể đến méc với ông.

Tiểu Quân? Tô Nghiên che miệng cười trộm, không thể tưởng tượng dáng vẻ uy nghiêm của thủ trưởng đại nhân có liên quan gì với cái tên ở nhà kia.

Hai vợ chồng nhà họ Lăng đã mong cháu lâu rồi, dù sao Lăng Tiêu Quân cũng đã là người đàn ông hơn ba mươi tuổi rồi, đêm đó, Tô Nghiên bị giữ lại ngủ ở nhà họ Lăng.

Trực tiếp ngủ trong phòng của Lăng Tiêu Quân, sau khi ăn cơm xong, Tô Nghiên vốn dĩ chuẩn bị thu dọn chén đữa, nhưng bà Lăng cười vui vẻ kêu cô sớm về phòng “Tạo người” với Lăng Tiêu Quân.

Những người trong nhà không hề giống với những gì cô nghĩ, mẹ chồng tương lai không có vẻ gì là một người phụ nữ mạnh mẽ trên thương trường, ba chồng tương lai là người trí thức cao nhã nhặn phong độ, ông nội thì là một người khá trẻ con.

Chỉ ở lại nhà họ Lăng có một buổi tối, Tô Nghiên đã thích bầu không khí gia đình ấm cúng này, đây là thứ mà hơn hai mươi năm qua cô hoàn toàn không cảm nhận được ở nhà họ Tô.

Vốn cô có chút tuyệt vọng, nhưng bây giờ lòng tin trong cô đã được khôi phục hoàn toàn, cô là ai, là cô gái kiên cường, là cô ba của nhà họ Tô, sao không thể ở nhà họ Lăng theo đuổi hạnh phúc của bản thân?

Tin như vậy, Tô Nghiên đi thẳng lên phòng của Lăng Tiêu Quân ở trên lầu, tươi cười rạng rỡ.

Nụ cười đó làm cho người đàn ông lên phòng trước bị choáng ngợp, trong lòng khó chịu, con đàn bà vô liêm sỉ, bây giờ cô rất vừa ý hả? Hừ, tôi cho cô biết, cảm giác ngã từ trên cao xuống là như thế nào.

Rõ ràng, cho cô trải nghiệm giấc mơ làm vợ của thủ trưởng đại nhân, dù sao tuổi của anh đã không nhỏ, sau khi những chuyện đó xảy ra, căn bản là không có người phụ nữ muốn gả cho anh, ba mẹ đã sớm thúc giục anh cưới vợ sinh con.

Tôi sẽ cho cô biết, phụ nữ giăng bẫy tôi, sẽ có kết cục gì.

Đương nhiên, không biết trong lòng ác ma đang nghĩ gì, cả buổi tối Tô Nghiên đều rất vui.

Dù bị người đàn ông tinh lực tràn đầy kia lăn lộn ở trên giường cả một buổi tối cũng không quá để ý, còn xem như, anh thích cô.

Ít nhất, anh là mê luyến cơ thể cô, Tô Nghiên càng tin tưởng vào cuộc sống sau này hơn.

Trước sự chuẩn bị chu đáo về mọi mặt của Trương Cường, hy vọng mãnh liệt của nhà họ Lăng và nhà họ Tô, hôn lễ diễn ra rất thuận lợi, Tô Nghiên chỉ biết ăn không ngồi rồi rất nhanh có thể đón nhận những ngày tháng tốt đẹp trong đời.

Mặc bộ váy cưới trắng thuần khiết, cô ngồi trước gương của bàn trang điểm, trên bàn trang điểm có rất nhiều loại trang sức cài tóc và đeo tay.

Mẹ chồng rất rộng rãi, chỉ là lễ gặp mặt thôi đã là vòng tay bằng ngọc quý giá giá mấy tỷ, còn có Tô Tĩnh Ngâm vì tạo uy nghiêm: chứng minh bản thân vẫn có rất nhiều tiền, cho Tô Nghiên của hồi môn cũng rất nhiều.

Áo cưới đặt làm từ Paris, trang sức đặt làm riêng theo cỡ của bản thân, còn có những thứ dùng trong hôn lễ, không có cái nào không phải là tốt nhất, đây sẽ là một đám long trọng hôn lễ gây tiếng vang trong cả thành phố.

Mái tóc đen dài mềm mượt được búi lên như một bông hoa, làn da trắng nõn, mặt mài tinh xảo, tựa như một con búp bê xinh đẹp. Nhưng cô dâu Tô Nghiên, trên mặt lại không vui chút nào, lông mi cong dài run run, trên trán hiện lên sự u ám nồng đượm.

Mắt cô trong trẻo nhưng lại lãnh đạm nhìn mưa to tầm tả ngoài cửa sổ tí tách tí tách rơi, môi hồng nhuận nhếch lên, tạo thành nụ cười trào phúng.

Thật đúng là ông trời cũng không phối hợp mà, không phải là ngày tốt đặc biệt chọn lựa sao? Ngày hôm qua mặt trời chói chang, hôm nay từ sáng sớm, đã có sét đánh tia chớp, sau đó liền đổ mưa to.

Hôm nay là ngày cô kết hôn người nắm quyền của Thành phố B Lăng Tiêu Quân, hôn lễ long trọng, khung cảnh náo nhiệt, hôn lễ oanh động toàn thành này từ lúc tuyên bố đã nhận được sự quan tâm nồng nhiệt của truyền thông và người dân.

Đặc biệt là từ sau khi biết cô dâu không phải Đại tiểu thư ngậm thìa vàng từ lúc sinh ra, mà là Tam tiểu thư không biết ở đâu ra, các loại bàn tán không ngớt.

Cô bé lọ lem, chim sẻ bay lên cành cao,… Đủ loại xưng hô để chỉ Tô Nghiên. Hơn nữa không biết tại sao, chuyện lúc mới quen của Tô Nghiên và Lăng Tiêu Quân, chuyện họ bị bắt gian cùng bị người tìm ra, đăng lên trang nhất của báo.

Ngay cả Tần Lam cũng bắt đầu lo, hỏi Tô Nghiên có phải thật sự muốn lấy Lăng Tiêu Quân hay không, một cuộc hôn nhân như vậy, có thể hạnh phúc sao?

Hôm nay là hôn lễ của hai người, sáng sớm, đến nhà họ Tô rước dâu lại là Trương Cường. Nói là thủ trưởng đại nhân có chuyện quan trọng cần xử lý, sẽ trực tiếp đi đến hội trường tổ chức hôn lễ, các bước trong hôn lễ sẽ không trì hoãn đâu.

Dù sao trước đó bọn họ đã đăng kí kết hôn ở ủy ban nhân dân rồi, hôn lễ hôm nay cũng chỉ là hình thức bên ngoài, làm cho người khác xem thôi.

Làm cho người khác xem, đây là tiếng lòng của thủ trưởng đại nhân đi? Hôn lễ này, anh không hề cần, điều làm Tô Nghiên buồn đó là, đến bây giờ chuẩn bị hôn lễ, mọi thứ đều do Trương Cường làm, ngay cả là ngày quan trọng như hôm nay…

Lăng Tiêu Quân, chẳng lẽ anh cưới em về thật sự chỉ là vì ở giải quyết nhu cầu trên giường, những thứ khác đều không quan trọng sao?

Tô Nghiên rất buồn, căn phòng này có một cửa sổ rất lớn, bên ngoài là vườn hoa của nhà họ Tô.

Đến gần cửa sổ nhìn ra ngoài, vốn nghĩ có thể bớt buồn, không ngờ, lại thấy một cảnh làm cho cô kinh ngạc.

Thật sự làm cho người ta tan nát cõi lòng, trong ngày đáng ra là ngày vui như hôm nay. Tô Nghiên nhắm mắt lại, không kiềm được nhớ về, cơ thể rắn chắc của anh hiện ra trước mắt cô, anh ở trên người cô, ra vào theo nhịp.

Nhưng mà bây giờ, trong lòng ngực rắn chắc ấy đang ôm, một cô gái khác.

Ở một góc bí ẩn trong vườn hoa, có một người đàn ông đang đứng, người kia, là thủ trưởng đại nhân người nói mình có chuyện quan trọng không thể đến rước dâu, mà trong lòng anh, lại còn ôm một cô gái, cô gái đó cũng rất quen mắt.

Không nhìn nhầm, cô gái Lăng Tiêu Quân đang ôm trong lòng, là Tô Hiểu Tinh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.