Chim Mỏi Về Tổ

Chương 18: Chương 18




Edit + Beta: Vịt

Chương trình học hôm nay của Yến Quy xếp hơi đầy, chỉ là 4 môn cơ học phải học năm 3 của khoa lý trường đại học N đã chiếm trọn 2 tiết. Vừa đến 5 rưỡi chiều, giáo sư đúng giờ tan lớp, Yến Quy vội vàng thu dọn đồ đạc, chuẩn bị về nhà nấu cơm tối. Tối nay Kha Khoa còn có hội hát, chậm một chút là sẽ muộn.

Nhưng không đợi cậu thu dọn xong, một bóng người vội vã chạy đến trước bàn cậu.

Là Lý Nhiễm.

Vừa nãy lúc vào học không nhìn thấy hắn, giờ lại đột nhiên xuất hiện, cũng không biết trốn chỗ nào.

Yến Quy dùng ánh mắt dò hỏi nhìn người trước mặt, Lý Nhiễm rủ đầu xuống, giống như cô vợ nhỏ lắp ba lắp bắp hỏi: “Yến...... Yến Quy cậu, cậu về ký túc lúc nào thế?”

Thấy hắn nói chuyện quá tốn sức, Yến Quy không dễ hiểu được, lấy điện thoại ra còn chưa gõ chữ, người đối diện lại ném ra một câu nổ bùm; “Đại...... đại lão Lưu, bị khuyên nghỉ, cậu biết không?”

...... Tớ không biết!!!

Đầy mặt Yến Quy tràn ngập khiếp sợ, nhất thời quên đáp lại.

Bất quá Lý Nhiễm nhìn phản ứng của cậu cũng hiểu, hơn nữa hắn cũng chỉ là muốn tìm người chia sẻ tâm trạng, nếu thật sự muốn trông cậy vào người nghe cho hắn phản ứng gì, cũng sẽ không đến tìm Yến Quy.

Lý Nhiễm phối hợp nói: “Ngay...... ngay sáng nay, mấy giáo viên của học viện tới, nói thiếu giường, bảo hắn chuẩn bị. Kết...... kết quả hắn cãi nhau với giáo viên, chỉ vào giường cậu nói, “Tôi sao không nhìn ra thiếu giường”, chỉ thiếu ra tay với giáo viên. Giờ, giờ tốt rồi, ngay cả chuẩn bị cũng không cần chuẩn bị, trực tiếp tính toán tiền thuê còn lại với hắn ngay tại chỗ, để hắn rời đi.”

Hắn vừa nói nhìn phản ứng của Yến Quy, Yến Quy gật gật đầu tỏ vẻ mình nghe hiểu.

“Trước đây hắn không phải từng bị khuyên nghỉ một lần sao, hồi ấy báo với gia đình, phụ huynh của hắn còn đến trường làm loạn, kết quả lần này trực tiếp bảo hắn thu dọn chăn đệm rời đi, cũng không thông báo với nhà hắn.” Lý Nhiễm nói, vẻ mặt trở nên hơi kích động, miệng cũng không nói lắp nữa, kết quả bị Yến Quy lia một cái, lại nhanh chóng thu liễm.

Thật ra Yến Quy rất có thể hiểu tâm tình Lý Nhiễm, bởi vì bình thường ở ký túc xá, hắn mới là người thường xuyên bị đại lão Lưu bắt nạt nhất. Chỉ là không nghĩ đến, đại lão Lưu vậy mà thật sự bị khuyên nghỉ, chẳng lẽ là......”

“Đúng rồi giờ Lưu Bân cũng đã dọn đi rồi, cậu bao giờ thì về ở thế?” Giải thích một vòng lớn, Lý Nhiễm rốt cục nhớ tới mục đích đến tìm Yến Quy.

Yến Quy cầm điện thoại gõ chữ cho hắn: “Tớ không nên về ở, chờ có thời gian tớ dọn đồ còn lại.”

Lý Nhiễm xem xong vẻ mặt khiếp sợ: “Hả? Vậy cậu ở đâu? Đúng rồi, cậu giờ ở đâu hả?”

Yến Quy không nhìn câu hỏi đến muộn của hắn, trong tay không ngừng thu dọn xong đồ đạc, phất tay với hắn, xoay người rời đi.

(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Wordpress humat170893.wordpress)

Bởi vì bị Lý Nhiễm làm chậm trễ chút thời gian, Yến Quy buổi tối chỉ làm món đơn giản, cùng ăn với Kha Khoa xong, lại thu dọn nhà bếp và bộ đồ ăn, đúng lúc vừa qua 7 rưỡi.

Kha Khoa đã chuẩn bị đồ ăn vặt đồ uống, cùng Yến Quy hai người ngồi xếp hàng trước máy tính — Sau lần hội hát trước, thầy Kha mua thêm một cái ghế dựa chuyên dụng e-sport giống y đúc cái kia đặt trong phòng cho khách, lúc này hai người xếp thành một hàng, trông còn rất chi là này nọ.

Yến Quy nhìn anh đăng nhập YY, vào kênh của Vụ Tỏa Liên Giang, trên màn hình lập tức xoát một dãy lời chào đón, mấy kiến thức “chuyên ngành” này tối qua thầy Khoa đã phổ cập cho cậu.

Tiếp đó cậu phát hiện tên “CV Nhất Nặc” của thầy Kha xuất hiện ở góc trái bên trên, biết anh đây là được người “Ôm lên mạch” (*), sau đó áo gile nhỏ màu trắng đằng trước 4 chữ “CV Nhất Nặc” liền biến thành màu cam, trên màn hình lập tức giống như nổ tung, chữ viết và biểu cảm đủ sắc thái xoát cực nhanh, Yến Quy nhìn hoa cả mắt.

((*) ôm lên mạch: nghĩa là acc này đã được admin của YY cấp quyền phát ngôn)

Thầy đã phổ cập cho cậu “Hồng Mã”, “Hoàng Mã” và “Tử Mã”, áo gile nhỏ màu cam này là ý gì? Yến Quy nghi ngờ nhìn về phía Kha Khoa, nhưng Kha Khoa hình như nhìn màn hình hơi ngây người, không chú ý tới dò hỏi của cậu.

(Trên YY phân cấp các acc bằng màu của con ngựa; ngựa tím (tử mã) là acc cao nhất của 1 kênh; tiếp theo cấp độ acc sẽ giảm dần theo thứ tự màu như sau: vàng đỏ lam lục, acc màu cao hơn có quyền bổ nhiệm acc màu thấp hơn, nếu acc màu lục thì không có VIP)

Kha Khoa đúng là đang ngây người, lúc anh nhìn thấy Vụ Tỏa Liên Giang trực tiếp “Chanh Mã” cho anh đột nhiên có loại dự cảm không tốt lắm, anh sửng sốt một lát, đang định inbox riêng với Vụ Tỏa Liên Giang, “Chanh Mã” lại biến thành “Hoàng Mã“.

(Chanh Mã (ngựa cam) là acc còn cao hơn của Tử Mã, acc nào có màu này thì có quyền quản lý nhiều kênh, bao gồm từ admin trở xuống)

Tiếp đó còn có một câu inbox riêng của Vụ Tỏa Liên Giang: “Ngại quá, trượt tay.”

Kha Khoa ngay sau đó thở phào, gõ chữ reply hắn: “Không sao.”

Anh mở nhóm admin cùng Vụ Tỏa Liên Giang chào hỏi với mấy CV quen biết khác có mặt, liền tắt đi tự nhảy xuống xếp hàng, vừa nhai đồ ăn vặt, vừa khoa tay múa chân phỏng đoán “tán gẫu” với Yến Quy.

Vừa qua 8h, hội hát chính thức bắt đầu, MC lần này chính là em gái Thiên Lương Vương Phá thong dong đến muộn.

Mở màn chính là nhân vật chính hôm nay CV Vụ Tỏa Liên Giang, Kha Khoa không đeo tai nghe, vừa nhìn màn hình vừa giải thích một vài câu thú vị trên màn hình. Bởi vì hôm nay không phải hội hát nghiêm túc gì cả, cho nên không có team sub, Kha Khoa chỉ có thể từ phản ứng của các em gái trên màn hình phỏng đoán hắn hát làm một bài tình ca.

Hẳn là vẫn chưa hát xong một bài, Kha Khoa nghe thấy có người gõ cửa, anh đứng dậy đi mở cửa, phát hiện là thầy Vương đối diện đến mượn cờ lê, Kha Khoa tìm một lát không tìm được, cuối cùng vẫn là cầu cứu bạn học Yến Quy mới rốt cục phát hiện trong ngăn kéo. Chờ hai người tiễn thầy Vương quay về phòng khách, bài thứ 2 đã hát xong. Cho nên hai bọn họ đều không biết, Vụ Tỏa Liên Giang sau khi hát xong bài vừa nãy thì làm gì.

Kha Khoa thật ra đã sớm không còn hứng thú với hội hát như ngày xưa, anh vốn định hát xong sớm chút sau đó nên làm gì thì làm đó, kết quả bởi vì mấy hôm trước không online QQ, dẫn đến Thiên Lương Vương Phá oán niệm rất sâu với anh, bỗng chỉnh thứ tự anh từ người thứ hai biến thành thứ hai ngược từ dưới lên.

Nhưng đến lúc Kha Khoa rốt cục đi vào, nhiệt tình trên màn hình trong nháy mắt đạt đến đỉnh.

Anh hôm nay chọn cũng là một bài tình ca, tên là《Nhớ em》, là một bài tình ca ngọt ngào. Hôm qua lúc luyện tập anh đối diện Yến Quy hát cả đêm, khiến bạn nhỏ Yến Quy rốt cục nhìn hiểu lyrics mặt đỏ tai hồng.

Hôm nay làm lại lần nữa, mị lực vẫn không giảm.

Kết quả sau khi hát xong anh còn chưa thưởng thức đủ phản ứng của Yến Quy, đã bị phản ứng của màn hình dọa hết hồn trước, các em gái vậy mà đồng loạt xoát “Ở bên nhau”, đây là vụ gì?

Không đợi anh nghiên cứu rõ ý tứ trên màn hình, Vụ Tỏa Liên Giang bên kia đã vào: “Nhất Nặc, tôi thật sự thích cậu.”

Đây là tình huống gì?!!

Kha Khoa có chút không hiểu, nhưng trong tay vẫn không ngừng chat riêng với Thiên Lương Vương Phá: “Ý hắn là gì? Các em vừa chơi Truth or Dare?”

Thiên Lương Vương Phá: “Coi như vậy đi, anh ấy chọn cũng là lời thật lòng. Anh thật đúng là bình thản, ca khúc đầu tiên của người ta đã hỏi anh, anh lại nghẹn đến ra sân áp trục mới đáp lại người ta, chơi lạt mềm buộc chặt không tệ nha thiên kim đại đại.”

Ngay sau đó lại giống như tâm thần phân liệt: “Trời mẹ!!! CP tui thích rốt cục ở bên nhau rồi, tui sẽ ăn chay 3 năm thành tâm cầu nguyện a ha ha ha”

CV Nhất Nặc: “...... Em giải thích ai ở bên ai?”

Thiên Lương Vương Phá: “Sao? Bài này của anh không phải đáp lại Vụ Tỏa Liên Giang?”

Kha Khoa quả thực muốn dở khóc dở cười, anh không biết Vụ Tỏa Liên Giang kết thúc bài đầu tiên nói cái gì, cũng không biết hắn đã biết mình có người trong lòng rồi còn muốn làm vậy làm gì, nhưng anh vẫn phải để ý đây là hội hát sinh nhật của Vụ Tỏa Liên Giang.

CV Nhất Nặc: “Không phải.”

Gõ xuống 2 chữ này, đồng thời Kha Khoa nói với mic: “Ha ha, cám ơn, sinh nhật vui vẻ, tôi cũng thích cậu đó người anh em! Nhưng cậu không thể hại tôi trước mặt chị dâu cậu đâu nhá! Hai bọn mình rất trong sáng!”

Lời này vừa nói ra, màn hình lập tức biến thành hiện trường ăn dưa quy mô lớn, xoát YY của Kha Khoa nghẽn luôn.

Nhưng Vụ Tỏa Liên Giang giống như tà tâm không chết, hắn nói: “Vậy sao? Vậy cậu gọi chị dâu đến đây, tôi giải thích ngay mặt với cậu ấy.”

Kha Khoa kéo mic đến bên miệng Yến Quy, sau đó trầm mặc......

Giờ làm thế nào? Nếu anh nói Yến Quy là người câm điếc, Vụ Tỏa Liên Giang cũng không nhất định sẽ tin, huống chi, Kha Khoa cũng không muốn để lộ quá nhiều thông tin của Yến Quy.

Một khắc đó thầy Kha phúc chí tâm linh, anh đứng lên, trong ánh mắt nghi ngờ của Yến Quy kéo ra xa lại kéo trở lại, sau đó ở nơi không có cản trở, hôn Yến Quy.

Yến Quy trong nháy mắt đầu óc trống rỗng, thầy Kha nghĩ toàn là làm thế nào để làm ra được động tĩnh lớn, hai người hiển nhiên đều không phải trạng thái lần đâu hôn môi.

Nhưng lúc thầy Kha trằn trọc trên môi Yến Quy muốn đổi góc độ, người bên dưới đột nhiên phát ra một tiếng rên rỉ động tình ngoài ý muốn, trong nháy mắt đó thầy Kha cảm giác nhiệt huyết xông lên đỉnh đầu, cũng không kịp để ý động tĩnh gì nữa, nhắm hai mắt làm sâu hơn nụ hôn này.

Lúc Kha Khoa hoàn toàn bình tĩnh lại tắt mic nhìn màn hình, đầy màn hình đều chỉ còn lại “Chúc 99“.

Anh lập tức ấn mở inbox đến từ Thiên Lương Vương Phá không ngừng lóe lên phía dưới.

Thiên Lương Vương Phá: “Oh my god! Các anh đang quay phim truyền hình hả?! Không một lời đã hôn môi?!”

Thiên Lương Vương Phá: “Đây là tiếng gì???!! Ban ngày ban mặt ban ngày ban mặt!!! Thiên kim đại đại anh tỉnh táo chút đi!!!”

Thiên Lương Vương Phá: “Lâu như vậy...... cho nên chị dâu ghen thật sao? Tuyên bố chủ quyền??”

Thiên Lương Vương Phá: “Ok...... các anh vui là được......”

Phía dưới còn có các loại emo xoát bình, Kha Khoa cũng không nhìn kỹ, lướt trở lại màn hình gõ chữ cảm ơn, sau đó trực tiếp tắt máy.

Anh nhìn Yến Quy dường như vẫn đang đờ người, trực tiếp đứng dậy ra ngoài trước.

Anh cảm thấy anh ngay bây giờ cần tắm rửa bình tĩnh trước đã.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.