Khi vị nữ tử kia đưa chiếc hộp Thủy Hàn cho Tiểu Thiên thì cũng không khỏi mĩm cười một cái, làm cho Tiểu Thiên cũng không khỏi cười khổ một cái.
- Không biết đạo huynh trả như thế nào?
Tiểu Thiên liền dùng truyền âm với vị nữ tử này rằng một lát nữa sẽ thông báo, vị nữ tử kia cũng là một người hiểu chuyện nên cũng không hỏi gì thêm nữa
- Nếu vậy thì đạo huynh ngồi chờ tại đây một lát!
Tiểu Thiên gật đầu rồi ngồi xuống và chờ cho những người kia trả tiền hoặc là đem món đồ đồng giá ra trao đổi. Cứ như vậy khoảng chừng vài phút sau trong phòng chỉ còn mỗi Tiểu Thiên và vị nữ tử kia cùng với một vài người hầu cận xung quanh mà thôi.
Vị nữ tử kia cũng liền ra lệnh cho những người hầu cận kia đi ra ngoài, Tiểu Thiên đứng dậy và nói
- Tại hạ sẽ đổi với một quả Thất Đoạn!
- Nhưng hiện tại thì nó vẫn còn một khoảng thời gian ngắn nữa mới có thể thu hoạch nó. Liệu Thủy Gia có thể chờ được hay là không?
- Tại hạ khi nãy đã thấy được giá của ba quả Thất Đoạn, nên cũng muốn làm một cuộc trao đổi với Thủy Gia!
Vị nữ tử kia nghe Tiểu Thiên nói muốn trao đổi quả Thất Đoạn thì biết rằng việc này đã không còn nằm trong phạm vi quyết định của mình nữa nên cúi người với Tiểu Thiên
- Nếu vậy thì đạo huynh hãy ngồi chờ một lát, tiểu nữ sẽ thông báo với người có thẩm quyền cao hơn!
Tiểu Thiên liền gật đầu và ngồi đó, vị nữ tử kia cũng kêu một vài người hầu ra phục vụ Tiểu Thiên rồi lui về phía sau. Tiểu Thiên ngồi chờ khoảng nửa giờ thì từ trên ngọn tháp bay xuống một người phụ nữ, nếu xét độ xinh đẹp thì so với vị nử tử kia thì lại hơn rất nhiều, chưa kể người này tỏa ra một luồn khí chất vô cùng tinh xảo.
Cậu cảm giác được tu vi của người này chắc hẳn phải là Vấn Đạo, Tiểu Thiên cũng đứng dậy và cúi người chào người phụ nữ này. Còn người phụ nữ này thì nhìn Tiểu Thiên và thấy được tu vi của cậu chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong, nhưng khi nàng nhìn kỹ lại thì lại vô cùng ngạc nhiên nhưng khuôn mặt vẫn luôn bình tĩnh.
Cả hai bên cách nhau chừng ba trượng thì người phụ nữ kia mĩm cười và nhẹ nhàng hành lễ với Tiểu Thiên.
- Xin chào đạo hữu, cứ gọi ta là Thủy Tiên!
- Có phải đạo hữu đây là muôn trao đổi quả Thất Đoạn?
Những người xung quanh có cả vị nữ tử khi nãy vô cùng ngạc nhiên khi nghe vị Thủy Tiên xưng hô một cách khách khí như vậy với Tiểu Thiên. Trong mắt họ thì Tiểu Thiên mặc dù khá đặc thù nhưng cũng chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ mà thôi, vì từ sau trận chiến với Ngũ Hành Tông thì Tiểu Thiên đã có thể ẩn giấu thực lực của mình rất sâu.
Còn trong mắt vị Thủy Tiên kia thì Tiểu Thiên khó có thể che dấu được, với lại đạo mà nàng đấy cảm ngộ lại có một cảm giác rất mạnh với Tiểu Thiên đó là sát khí mà Tiểu Thiên đã cực kỳ che dấu. Thêm một luồn sát khí nữa từ một Vấn Đạo, nàng nhìn thấy được Kiếm Đạo từ trên người Tiểu Thiên.
Điều này có nghĩa là Tiểu Thiên đã từng giao chiến với một vị Vấn Đạo, cuộc chiến này cực kỳ khốc liệt. Thế nên vị Thủy Tiên này mới xưng hô với Tiểu Thiên một cách khách khí như vậy, dù cho tại đây chỉ có tại đan dược làm chủ nhưng trên cơ bản vẫn là tu vi và thực lực sẽ quyết định được rất nhiều.
- Đúng vậy!
- Tại hạ có khoảng mười quả Thất Đoạn sắp thu hoạch, không rõ ý của đạo hữu thế nào?
Vị Thủy Tiên kia suy nghĩ một lát thì trả lời
- Khoảng bao lâu nữa thì có thể thu hoạch?
- Mười ngày!
Sau đó nàng lấy ra một tờ giấy rồi cắn đầu ngón tay rồi chấm vào tờ giấy, sau đó để cho nó bay về phía Tiểu Thiên
- Đây là giấy huyết thệ, đạo hữu hãy đọc nội dung của nó rồi quyết định.
Tiểu Thiên chụp lấy tờ giấy rồi đọc nó, rồi sau đó cậu cũng cắn đầu ngón tay rồi chấm vào tờ giấy. Cậu buông nó ra thì tờ giấy tự động biến mất, rồi vị Thủy Tiên kia lên tiếng
- Chúng ta đã hoàn thành huyết thệ nên sẽ không sợ hai bên thất hứa.
- Còn về phần chiếc hộp Thủy Hàn này xin tặng cho đạo hữu xem như làm quà ra mắt.
Tiểu Thiên bỏ chiếc hộp Thủy Hàn vào túi trữ vật rồi cúi nhẹ người chào vị Thủy Tiên kia rồi đi về khu vườn của mình.
- Phu nhân thật sự tin tưởng người này sao?
- Dù là huyết thệ thì nó vẫn có kẽ hở.
Thủy Tiên nhẹ nhàng cười một cái rồi bay lên đỉnh tháp, còn Tiểu Thiên thì đã đi đến truyền tống trận và truyền tống về lại khu vực phía Nam.
Về khu vườn của mình Tiểu Thiên liền kiểm tra lại khu vườn và thấy được không có vấn đề gì thì yên tâm mà quay lại phòng và ngồi chờ. Tiểu Thiên chờ thêm vài hôm nữa thì cậu cảm nhận được một luồn hơi nóng mỗi lúc một tăng, thì cậu liền mở mắt ra và nhìn về hướng Thôn Nhật Quả thì thấy những quả này đang bốc cháy.
Cậu nhìn ngọn lửa này giống lửa nhưng lại không giống lửa, cậu cảm nhận được nhiệt độ tỏa ra từ nó đang bắt đầu tăng lên một cách nhanh chóng. Tiểu Thiên ngay lập tức vận chuyển Nhật Nguyệt Công tạo ra một tấm màng chắn bằng băng bao phủ phạm vi khu vực trồng Thôn Nhật Quả.
- Không ngờ lúc gần chín thì nó lại tỏa ra nguồn nhiệt lượng như vậy.
- Mảnh đất đã trồng nó bây giờ e là khó có thể trồng những loại cây khác hoặc trồng lại nó nữa rồi!
- Đây là cái giá trả khi trồng nó sao?
Tiểu Thiên liền lấy từ túi trữ vật ra chiếc hộp Thủy Hàn để tiến hành đựng Thôn Nhật Quả này, cậu tỏa thần thức của mình ra rồi dùng linh khí hóa thành một bàn tay rồi chụp vào một quả thì ngay lập tức bàn tay được tạo từ linh khí đó bị đốt cháy.
- Nóng đến vậy sao?
Sau đó cậu vận chuyển Nhật Nguyệt Công rồi khiến cho bàn tay linh khí đó tỏa ra hàn khí xung quanh, lúc này hàn khí tỏa ra đối đầu với nhiệt lượng của Thôn Nhật Quả tỏa ra. Nhưng với khả năng của Tiểu Thiên thì cậu hoàn toàn dễ dàng khống chế được cái nhiệt lượng tỏa ra từ nó, nên rất nhanh Tiểu Thiên đã hái toàn bộ Thôn Nhật Quả rồi bỏ vô hộp Thủy Hàn.
Thu hoạch xong thì Tiểu Thiên nhìn lại khu vực trồng nó thì mặt đất đã nóng chảy ra, thân cây sau khi quả bị hái đi thì bắt đầu cháy thành tro bụi. Tiểu Thiên tỏa hàn khí của mình ra làm nguội khu vực đất đó và để lại một lớp vừa đen vừa dày lại cứng nữa.
- Mảnh đất này coi như bỏ rồi!
- Không ngờ trồng loại cây này lại gây ra tổn thất như vậy!
Tiểu Thiên lấy ra một quả rồi cảm nhận nó thì cảm nhận được một nguồn năng lượng Nhật Tinh rất lớn và nồng đậm. Điều này khiến cho cậu thấy được cái giá mình phải đổi hoàn toàn hợp lý.
- Một quả này cũng phải ngang với một tháng mình luyện Nhật Nguyệt Công.
- Với số quả này chắc chắc đủ giúp mình đột phá trúc cơ trung kỳ rồi!
Sau đó Tiểu Thiên quay sang đám Thất Đoạn quả rồi bước đến đó, cậu quan sát những quả Thất Đoạn này một hồi rồi cảm nhận quá trình biến đổi của nó thì cậu phán đoán khoảng chừng vài ngày nữa là có thể thu hoạch được rồi.
- Không biết thu hoạch có khó hay không?
- Phải đề cao cảnh giác mới được!
- Trong khoảng thời giam này mình phải hấp thụ lấy Thôn Nhật quả này để đột phá lên trúc cơ trung kỳ mới được.
Nói xong Tiểu Thiên quay lại căn nhà nhỏ của mình rồi lấy từ hộp Thủy Hàn ra một quả Thôn Nhật rồi nhìn nó, cầm một quả Thôn Nhật ra nhìn nó một lát rồi cậu vận chuyển Hỗn Độn từ từ thôn phệ nó.
Sau chừng một giờ thì quả Thôn Nhật đầu tiên đã được Tiểu Thiên thôn phệ hoàn toàn, cậu cảm nhận nguồn năng lượng Thái Dương từ quả Thôn Nhật đang chạy thẳng vào trong người cậu.
Sau đó cậu lấy ra mười quả Thôn Nhật rồi tiếp tục vận chuyển Hỗn Độn ra và thôn phệ toàn bộ nó. Cứ như vậy sau khoảng bảy ngày Tiểu Thiên đã thôn phệ được gần hết quả Thôn Nhật có trong hộp Thủy Hàn
- Nhật Tinh trong người mình dường như đã vượt qua Nguyệt Tinh rồi.
Nhìn Nhật Nguyệt trong người của mình thì Tiểu Thiên nhìn thấy Nhật Tinh đang cố triệt tiêu Nguyệt Tinh thì cậu suy nghĩ một hồi
- Sau khi thôn phệ lượng lớn Thôn Nhật quả thì đã làm cho Nhật Tinh lớn mạnh hơn trước rất nhiều.
- Điều này đã khiến cho sự cân bằng bắt đầu nghiên về một bên rồi.
Sau đó Tiểu Thiên di dời Nguyệt Tinh cách ra xa với Nhật Tinh, khoảng cách của cả hai lúc này cách xa nhau khoảng ba lần so với lúc trước. Điều này làm cho việc Nhật Nguyệt triệt tiêu nhau giảm đi rất nhiều.
Lúc này tại bên trong cơ thể Tiểu Thiên số ngọn núi được kết tinh từ tạp chất có trong người cậu đang nhiều thêm một ngọn nữa. Làm cho lượng khí hải trong người Tiểu Thiên giảm xuống nhưng lại tăng sự tinh thuần lên rất nhiều.
- Cuối cùng cũng đột phá sơ kỳ tiến vào trung kỳ rồi!
- Cộng với Nhật Tinh bên trong mình đã lớn mạnh hơn trước rất nhiều, so với lúc trước thì hiện tại mình đã mạnh hơn nhiều rồi!
Tiểu Thiên đứng dậy và đi ra nhìn những quả Thất Đoạn kia, cậu cảm nhận được không bao lâu nữa thì những quả Thất Đoạn này có thể thu hoạch được rồi. Tiểu Thiên liền nâng cao cảnh giác và tập trung vào những quả Thất Đoạn này, cậu đã tản thần thức của mình ra để quan sát những biến đổi dù là nhỏ nhất của nó.
Vì cậu không biết khi quả này chín thì sẽ xảy ra sự việc gì ngoài ý muốn
- Mình đã tốn khá nhiều thời gian cũng như tâm sức với nó rồi!
- Liệu sự tăng trưởng đó có xuất hiện lúc thu hoạch hay không?
- Và nó sẽ nhanh đến mức nào đây?
Cậu ngồi chờ chừng ba tiếng, lúc này trời cũng đã tối và Tiểu Thiên tạo ra một quang cầu to cở nắm tay từ Nhật Nguyệt Công của mình. Quả quang cầu này chiếu rọi vừa đủ để mắt thường vẫn nhìn thấy được.
Chờ thêm một lát nữa thì Tiểu Thiên đứng dậy ngay lập tức, tu vi cũng đã bộc phát bảy đến tám phần thực lực. Thần thức vẫn luôn luôn vây quanh mảnh vườn này, trong chớp mắt Tiểu Thiên đã biến mất khỏi căn nhà nhỏ và khi xuất hiện đã ở bên cạnh một cây Thất Đoạn. Trên tay của cậu là hai quả Thất Đoạn đã được cậu hái đi, cậu vẫn không hề lơ là và vẫn quan sát xung quanh.
Ném hai quả này vào một túi trữ vật riêng biệt rồi cậu lại xuất hiện ở bên cạnh một cây Thất Đoạn khác. Cứ như vậy sau chừng nữa giờ thì cậu đã thu hoạch hoàn toàn quả Thất Đoạn và không hề có sự chuyển biến nào xảy ra cả.
- Vậy là lúc thu hoạch hoàn toàn không có sự chuyển biến gì cả sao?
- Vẫn là thu hoạch bình thường là được rồi!
Cậu nhìn lại những cây Thất Đoạn kia sau khi bị hái đi quả của mình thì nhanh chóng héo rũ đi nhưng mặt đất thì lại không bị tổn hại gì cả, vẫn có thể trồng thêm một vụ nữa hoặc là trồng các loại dược thảo khác.
Tiểu Thiên nhìn số lượng quả Thất Đoạn trong túi trữ vật thì ánh mắt của cậu sáng lên, nhìn vào là biết ngay đây là ánh mắt ham tai ham của rồi.
- Ha... ha... ha...!
- Giàu rồi! Giàu to rồi!
- Ba quả là ba ức điểm, vậy trăm quả là... là..!
- Quá nhiều rồi!
- Ha... ha... ha...!
Lúc này cậu vô cùng vui vẻ và ngồi chờ người của Thủy Gia đến và trao đổi vụ làm ăn vô cùng lời to này với cậu.