Cho Bạc Hà Thêm Đường

Chương 13: Chương 13: Nhà của chúng ta




“Còn muốn đi nơi nào ?” Thanh âm của Bạc Hà vang lên bên tai

“Ngươi muốn đi đâu thì ta theo đó”

“Chở ngươi về nhà của chúng ta được không ?” Gia Đường vung khoé miệng lên, độ cong càng ngày càng lớn, nghĩ tới hình ảnh hắn và Bạc Hà sẽ làm cái gì ở nhà là hắn lại cảm thấy phấn chấn lên, “Cứ làm như thế ! Đi !”

Nói xong hắn đưa Bạc Hà lên xe (nói đúng hơn là nhét vào xe thì có) , cổ ngữ có nói, thực sắc tính dã, huống chi là Gia Đường nhưng là chánh trị tráng niên a, chủ yếu nhất chính là những năm này hắn nhưng vẫn cho bạc hà thủ thân như ngọc, chẳng bao giờ trải qua nữ sắc… Vừa nghĩ tới nhà cái này tràn đầy mập mờ tự nhãn, hắn tự nhiên là… Ý nghĩ kỳ quái !

Không chú ý tới khuôn mặt kỳ quái của Tống Kỳ Đường, Bạc Hà gật gật đầu , “Được thôi, ta còn chưa đi qua nhà ngươi mà” Hôm nay hắn còn chủ động hẹn mình đến nhà hắn, Bạc Hà thấy thật là vui vẻ, bởi vì qua nhiều năm như vậy, hắn cũng chưa từng mời Bạc Hà đến nhà, tuy biết rằng hắn có điểm khó nói nhưng trong lòng nàng vẫn cảm thấy không thoải mái cho lắm

“Ta không phải nói là tới nhà cha mẹ ta, mà là tới nhà của hai chúng ta, chỉ hai chúng ta mà thôi” Vẻ mặt của gia đường bây giờ rất nghiêm túc giống như là muốn biểu lộ điều gì với bạc hà vậy

Tâm bạc hà khẽ rung một cái, hắn nói là nhà của hai bọn họ, chẳng phải ý là muốn hai người bọn họ kết hôn sao ? Bạc Hà khó nén vẻ vui sướng, “Chúng ta ?”

Gia Đường xoay người lại, ánh mắt có chút ướt át nhìn Bạc Hà, “Cho dù là ngươi có đi đâu, ta vẫn tin là chính mình có thể tìm được ngươi cho nên mới chuẩn bị sẵn những thứ cần thiết cho hôn lễ …”

Bạc hà kiên cường từ trước đến giờ khoé mắt lại rơi ra vài giọt nước mắt, “Gia Đường, ta … ta thành thật xin lỗi ngươi”

“Đứa ngốc kia, đừng có nói ba chữ đó, nếu ngươi muốn nói thì đổi lại thành ba chữ khác có được không ?” Gia đường lấy ngón tay gạt đi nước mắt ở hai gò má của nàng, đem thân thể nghiêng về phía Bạc Hà, hôn lên má nàng một chút, lại nhẹ nhàng bảo : “Ngoan, đừng khóc nữa”

Bạc hà nín khóc mỉm cười, “Ngươi mới vừa rồi là cầu hôn ta sao ?”

Gia Đường sửng sốt, nhìn nàng bây giờ kia lê hoa đái vũ bộ dạng, lần này trở về nàng thật đúng là cho mình vui mừng a, liên tiếp đã từng gặp đi chưa từng thấy đến trôi qua vẻ mặt, mỗi cái cũng lay động thật sâu trái tim hắn

Ngoài dự tính của nàng, hắn nghiêm mặt nói một câu, “Không có a”

“Nha…” Bạc hà vẻ mặt có chút tối đạm, mới vừa rồi là mình nghe lầm sao? Rõ ràng hắn là đã nói kết hôn tự nhãn, có lẽ là mình quá sợ mất đi hắn, có thể ở trong lòng hắn còn chưa tới lúc sao…

“Nhẫn cưới ngươi cũng mang lên trên, ngươi còn muốn chối cãi không được ?”

“Tốt ngươi… Nhưng lại dám trêu chọc ta!” Bạc hà tâm tình lập tức theo Gia Đường trong lời nói, lấy thẳng đứng góc độ, thẳng tắp bão tố thăng lên…

“Là tại ngươi không thông minh thôi … Phu nhân”

“Tên xấu xa kia, ta còn chưa suy nghĩ …”

Hai người tiếp tục đùa giỡn

Ở Gia Đường thành thạo xiếc xe đạp, gia trưởng khoản Rolls-Royce lái vào một rất cao đương kiểu mới cư xá, một cái nhà nóc độc môn độc viện âu kiểu biệt thự nhỏ đập vào mi mắt, bạc hà nhìn chằm chằm vào, này không phải là hắn theo lời nhà sao? Hắn rốt cuộc là đã kiếm bao nhiêu tiền a…

“Ngươi xây cái này hồi nào vậy ?”

“Hai năm trước …”

Bạc hà như có điều suy nghĩ gật đầu, “Khó trách ta chưa từng thấy, không muốn ta ngươi là ở chỗ này mua phòng ốc?”

Gia Đường quay đầu nhìn thoáng qua, “Thích không?”

Bạc hà mở to mắt, “Tống Gia Đường, ngươi điên rồi… Nơi này phòng ốc ngươi cũng dám mua… Không cần nghĩ cũng biết là thiên giới a…”

“Ách … Bà quản gia, bây giờ mà ngươi đã nghĩ tới chuyện quản tiền nong của rồi hả ?”

“Cùng ngươi nghiêm chỉnh mà nói đâu! Đừng đánh chuyển hướng! Này bốn năm ngươi cũng đang làm gì thế? Là đem mình làm kiếm tiền cơ khí sao?”

Gia Đường không nói mà nhìn bộ dáng khẩn trương của nàng, trong lòng cảm thấy thật ấm áp

Chiếc xe chậm rãi tiến vào bên trong, một mùi hương bạc hà bay tới, nàng ngẩng đầu tìm kiếm nơi phát ra mùi hương thì phát hiện cả một vườn bạc hà, nơi nào cũng trồng cây bạc hà cả, còn có một khu vườn bạc hà mà hắn với nàng cùng nhau chăm sóc khi còn học đại học, tính ra chỉ lớn hơn có một chút …

Bạc hà xuống xe, chạy đến khu vườn bạc hà, mấy năm nay nàng chưa nhìn thấy nhiều bạc hà như vậy bao giờ, làm cho ngôi biệt thự này càng thêm hấp dẫn nàng

Gia Đường đứng phía sau nhìn bộ dáng say mê của nàng, “Thích không ?”

Bạc hà cảm động gật đầu, “Thích!” Dừng dừng một cái sau nàng vặn bung ra Gia Đường hoàn ở nàng bên hông hai cánh tay, chậm rãi xoay người, ngẩng đầu lên nhìn bị động tác của nàng ‘Tỉnh lại’ Gia Đường, đôi môi đang run rẩy hai cái sau, có chút nghẹn ngào đối với hắn nói, “Gia Đường, thật cám ơn!”

Ngón tay thon dài của hắn đánh lên trán nàng mấy cái, “Đứa ngốc, không cần nói cảm ơn, chỉ cần ngươi thấy thích thì ta làm gì cũng đáng”

Nước mắt lại bắt đầu tích tụ trên mắt bạc hà, hôm nay đúng là hắn làm cho nàng cảm động đến phát khóc mà, bạc hà nhẹ nhàng tựa vào vai gia đường, chủ động ôm lấy nam nhân này, 4 năm xa cách làm cho bọn họ càng thêm yêu nhau …

Gia đường cũng ôm chặt bạc hà, “Ta chỉ có thể mua chiếc xe và ngôi nhà nhỏ này cho ngươi thôi, không thể cho ngươi nhiều hơn nữa … Ngươi nguyện ý ở bên cạnh ta, chờ ta kiếm thật nhiều tiền về với ngươi hưởng thụ cuộc sống nha ?”

Nước mắt của bạc hà lại ngăn không được rơi xuống ngực của gia đường, “Ta không muốn … Ngươi đừng nên làm như thế … Ngươi chỉ vì một câu nói của ta mà sống mệt mỏi vậy sao ? Ngươi thật là đáng trách, sao tự nhiên lại muốn thực hiện nguyện ước của ta chứ …” Nàng biết gia đường đang từ từ đem ước mơ của nàng trở thành sự thật, ngày trước, nàng chỉ nói muốn thử ngồi lên chiếc xe Roll – Royce thôi, chỉ một câu nói vô tâm của nàng, hắn cũng làm, ngày trước, nàng chỉ nói là muốn cùng hắn ngồi trong một căn phòng xung quanh trải đầy bạc hà, hắn cũng làm , nàng không muốn nhìn thấy gia đường khổ cực như vậy, nàng muốn cả hai người cùng gánh chung, để cho một mình hắn làm hết thảy, nàng cảm thấy thật đau lòng …

“Đừng khóc nữa ! Ngoan đi ! Chỉ cần ở bên cạnh ta, ta sẽ cho ngươi hết thảy, đừng khóc nữa” Hắn vừa dụ dỗ nàng, vừa lấy ngón tay gạt đi nước mắt của nàng, chỉ với giây phút nàng cùng đứng bên cạnh bạc hà, hắn thấy việc bấy nhiêu năm qua của mình cũng xứng đáng ….

“Nhưng là … ta sai lầm rồi … ta sai lầm rồi … ta lúc đầu không nên xúc động như vậy, như thế sẽ không làm cho ngươi khổ cực , ta …” Nàng chưa nói dứt đã bị nam nhân trước mặt bá đạo hôn vào đôi môi mình, nàng trợn to hai mắt nhìn hắn, giờ phút này nàng đã chờ đợi quá lâu rồi

Gia Đường tùy lúc bắt đầu hậu nhợt nhạt nhẹ mổ, trở nên càng ngày càng chưa đủ, thật chặt chế trụ nàng cái ót, đối với nàng bởi vì kinh hoảng mà khẽ nhếch mở miệng tiến hành tùy ý cướp đoạt, tham lam hấp thu trứ, chỉ thuộc về nàng kia đựng bạc hà hương ngọt ngào, cảm giác như vậy để cho hắn muốn ngừng mà không được, nàng ngây ngô để cho hắn rất hài lòng, bạc hà quả nhiên vẫn là một mình hắn bạc hà… Thật ra thì nàng sau khi đi Gia Đường vẫn ở phía sau hối hận là: vì tại sao không sớm một chút hành động, chỉ vì hắn ần đầu tiên muốn hôn nàng, nàng nói một câu ‘Không nên’, chỉ vì nàng nói một câu ‘Đợi đến tốt nghiệp đại học lúc’ mới có thể… Hắn đợi đến bảy năm …

Rốt cuộc chờ được đến khi tốt nghiệp đại học bị Đái Tình chiếm thời cơ, nếu như ban đầu hắn nghe lời của nàng sẽ không phải chịu nỗi khổ như vậy, đợi chờ nu hôn đến mười một năm , hai người chìm đắm trong nó cho đến khi bạc hà xụi lắc xụi lơ trên người gia đường, bọn họ mới tách ra

Gia đường ôm bạc hà đi vào trong, thẳng bước vào biệt thự đi tới, hôm nay không biết bạc hà làm sao mà chẳng cùng hắn chơi đùa, chỉ ngượng ngùng nằm trong ngực hắn, hắn ôm nàng mới thấy trên mặt nàng ửng hồng … Dần dần … dần dần nàng mở mắt ra thấy hắn ôm mình đến ghế salon, khuôn mặt lại càng thêm ửng đỏ

Giờ phút này nhìn nàng thẹn thùng đến động lòng người, làm cho gia đường không khống chế mình được nữa, lấn thân đi qua, áp đảo nàng trên ghế, tay cũng không an phận trơn vào nàng phía ngoài khoác trong áo sơ mi, thẳng ép nàng trước ngực mềm mại, bạc hà phản xạ có điều kiện dường như giơ lên hai tay nắm ở Gia Đường dừng lại ở nàng trước ngực đại chưởng, lại bị Gia Đường phản kìm ở nàng hai cổ tay, một tay giam cầm ở nàng đỉnh đầu, làm cho nàng không thể động đậy…

“Đừng động đậy” Lời nói tuy ôn nhu nhưng tràn đầy khẩu khí, đây là bạc hà chưa bao giờ nhìn thấy hắn như vậy, hắn trở nên cường thế, trở nên bá đạo, trở nên …

Càng ngày càng thở hổn hển, thân thể càng lúc càng nóng lên, nàng cảm thấy nam nhân này càng lúc càng biến hoá, cho đến khi hắn vung váy nàng lên, nàng cố gắng lại chút lí trí cuối cùng ngăn cản hắn, “Không nên… Gia Đường… Mau dừng lại…”

Hắn sắp bị trong cơ thể để dành đã lâu dục vọng bốc cháy lên, ở cổ của nàng nơi hộc nhiệt khí, “Ta dừng lại không được…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.