Tô Tô vẫn bảo trì hình dạng e lệ, rụt rè cuối đầu không nói, giữ một khoảng cách khá xa Đế Tân.
Chuyện thị tẩm này, nàng với thân phận Đát Kỷ vào cung, nên khó mà
tránh... Lời nói tuy như thế, nhưng khi chuyện tới chân, Tô Tô mới phát
hiện mình vẫn là không có cách thản nhiên liếp thu.
Tô Tô cười khổ, quả nhiên chuyện này vô luận ra sao cũng không thể thích ứng a.
Diên yến kỳ thật chỉ là tượng trưng ăn vài miếng, chủ yếu là lấy nghi
thức vi chủ, chiêu đãi đế vương cùng với phi tần sau yến nhập tháp, Tô
Tô mò cái bụng bằng phẳng của mình trừng mắt to mắt nhỏ nhìn Đế Tân .
Nghi lễ Thương, trước khi cùng đế vương kết hợp phi tần phải để bụng
rỗng tắm rửa, phụng lễ dâng hương, đem chính mình tẩy trắng nõn trắng nà thơm nứt ngon miệng rồi lên giường nằm, chờ thiên tử lâm hạnh.
Giờ phút này nằm chờ đợi lâm hạnh, ý thức phòng bị của Tô Tô thăng đến
tột đỉnh núi cao, cả người buộc chặt, nội tâm điên cuồng muốn đánh ngất
xỉu Đế Tân.
Đế Tân vén lên màn giường, thiếu nữ nằm trên giường lập tức cảnh giác
quay đầu, mái tóc dài của nàng xõa tung thuận theo gương mặt nhỏ hồng
hồng, ánh mắt như một tiểu động vật cảnh giác nhìn hắn.
Đế Tân duỗi tay ra sờ lên đầu thiếu nữ.
Tầm mắt nàng không chút buông lỏng chăm chú dừng ở trên tay hắn, phảng
phất như chỉ cần hắn vừa định gây rối nàng liền lập tức nhảy xuống
giường đạp tung cửa mà chạy.
Làm hắn....có cảm giác phạm tội a.
Đế Tân nâng tay gỡ trâm cài xuống, một đầu tóc đen dài đổ xuống quá eo,
lọn tóc cong rớt ở trước ngực, hắn tùy ý đạp lên giường tháp, màu mắt
cảng đen hơn so với người bình thường đang khép hờ, cúi đầu trên cao
nhìn xuống xem nàng, quanh thân mơ hồ tràn ngập nắm trong tay hết thảy
lực áp bách.
Tô Tô dưới sự quyết đoán của hắn cơ hồ vô pháp mở miệng, chỉ bất an kêu một tiếng "Bệ hạ.", rồi cụp mắt cúi đầu.
Lỗ tai truyền tới một vài tiếng xiêm y cọ xát, sau đó, bờ vai nàng liền
bị một móng vuốt... Khụ, là một bàn tay xương xẩu đụng vào. Cùng thời
khắc đó, nội tâm nàng kích động hò hét, đánh ngất xỉu hắn! Đánh ngất xỉu hắn! Đánh ngất xỉu hắn!!
Thiếu nữ rụt rụt cần cổ, sợ hãi giương mắt nhìn hắn, nước mắt tràn mi, "Bệ hạ…Ta,ta sợ hãi…"
Đế Tân vỗ về gò má nàng, thấp giọng dụ hống, “Hiện tại ngươi đã là phi tử của trẫm, phải học nên ra làm sao lấy lòng trẫm."
"Vậy…làm sao để bệ hạ vui lòng?" Thiếu nữ ngây thơ nhìn hắn.
"À…" Đế Tân có chút nhức đầu, Tô Hộ chẳng lẽ cái gì cũng không có dạy cho nàng sao.
Tô Tô tiếp tục vẻ mặt hồn nhiên lại khiếp đảm nhìn hắn.
Đế Tân nghiêng thân tới gần nàng, "Bây giờ…trẫm bắt đầu dạy ngươi."
Nguyên tưởng rằng hắn là ma ốm, sợ lúc lâm trận "không hành", xem bộ dạng hắn quyết tâm…
Thiếu nữ rụt rụt bờ vai, khẩn trương mở to mắt trừng hắn.
Đế Tân cười nhẹ, "Đừng nhìn trẫm như vậy…" Hắn một tay che khuất mắt nàng, tay kia thì chuyển qua vạt áo nàng.
Thanh âm của thiếu nữ run rẩy lên, "Bệ hạ…Bệ hạ,ta sợ…"
Đế Tân hôn nhẹ lên trán nàng, trán thiếu nữ hơi ướt, vài sợi tóc bết
trên trán, nàng co rùm lại một chút, hô hấp có chút dồn dập lên.
Hắn cũng có chút xúc động, đầu lưỡi dọc theo mồ hôi của nàng đi xuống, mà sau…
Mà sau—
"Ngươi! " Một giây sau, bị trúng gió bất động, Đế Tân rốt cục thất thố
nghẹn họng nhìn trân trối, hắn bị áp đảo! Chuẩn xác mà nói, đây là lần
đầu tiên hắn bị áp đảo từ lúc sinh ra tới giờ!
Tô Tô phục trên thân hắn kiều thở hổn hển.
Thân là nam giới, thể lực tự nhiên là mạnh hơn nữ tử, huống chi là thuở
nhỏ trời sinh thần lực Đế Tân. Giờ phút này Tô Tô có thể miễn cưỡng áp
đảo hắn, tất nhiên là vì hắn bị bệnh lâu ngày, về phương diện khác, cũng là thừa dịp hắn động tình không hề phòng bị, đột nhiên phát lực, bởi
vậy Tô Tô mới trong ngắn ngủi áp đảo thành công.
Tô Tô thừa dịp hắn ngây người một giây, vùi gặm môi hắn, cầm lấy bàn tay to lớn của hắn đặt trên ngực mình, thành công nhượng hắn không thể từ
chối.
Trong khuê phòng, Đế Tân vẫn là lần đầu ở dưới, nhưng thực ra mới mẻ.
Hắn ôm lấy nàng vụng về lung tung cắn cằm thiếu nữ, dẫn đường nàng hé
miệng, nhượng hắn đưa lưỡi thăm dò, nhưng không biết là hữu ý hay vô ý,
thiếu nữ nghiêng đầu tránh đi môi hắn.
"Bệ hạ…" Nàng mê mê mang mang nhhìn hắn, hơi run rẩy, dang chân trên
thân hắn, "Nhượng ta.. để cho ta tới hầu hạ tốt bệ hạ được không?"
m thanh ngây thơ thật nhỏ, lọn tóc hương vị ngọt ngào rũ lên ngực hắn, trong hồn nhiên lộ ra ngây ngô dễ thương…
Đế Tân híp mắt tay phải sờ gò má nàng, thiếu nữ lập tức đem mặt dán lên, như một con mèo con nhẹ nhàng cọ xát tay hắn, hơi thở ôn nhuyễn phun
tại
Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang : Chớ Cười Ta Hồ Vi Trang 20 - Tiểu Thuyết Ngôn Tình | Đọc Truyện | Kênh Truyện http://m.khutaigame.com/doc-truyen/940-cho-cuoi-ta-ho-vi-page-20.html#ixzz2YbwXYqc6
òng bàn tay hắn, dấy lên điểm điểm ngọn lửa.
Tô Tô cúi xuống ngậm chặt vành tai hắn, đôi tay nhỏ nhắn lướt dọc theo
cái eo rắn chắc, đi vào bên trong y phục của hắn. Nàng nghiêng đầu, thổi một hơi nhẹ vào lỗ tai của hắn, gương mặt cũng chậm rãi vuốt ve vùng da thịt non mềm ở cổ hắn….
Hắn cảm thấy bàng hoàng, thủ pháp tán tỉnh của nàng tựa hồ…
"Bệ hạ…" Thiếu nữ muốn khóc dừng lại động tác, "Ta không biết tiếp theo nên làm như thế nào…"
"Ngươi vừa làm hết sức hảo." Đế Tân nói, "Nói trẫm nghe là ai dạy ngươi? "
Thiếu nữ được khen ngợi, đắc ý ngẩng cằm lên, "Ta thấy mèo mẹ thường làm như vậy với lũ con của nó, đám mèo con kia hình như cũng thích được
vuốt ve như vậy…"
Đế Tân: "…"
Xoay người đoạt lại chủ quyền, đem Tô Tô áp ở dưới thân.
Tô Tô nằm dưới người hắn, ngón tay lặng lẽ lại lẻn vào bên trong lớp áo
quần hắn, ngón trỏ cà nhẹ lên tấm lưng trần vững chải, một đường phác
họa đến chỗ mẫn cảm nhất của hắn, hai chân kẹp chặt eo hắn, "Bệ hạ... Bệ hạ, ngài thích không?"
"Văn Trọng không có nói sai, nàng quả thật là yêu nghiệt..."
Thanh âm lộ ra mùi vị tình dục khàn khàn, Đế Tân hôn nhẹ như tán thưởng tiểu mỹ nhân dưới thân đang nỗ lực làm vui lòng hắn.
"Bệ hạ…"
Thiếu nữ phát ra âm thanh nỉ non nho nhỏ, nháy mắt ra sức bật lần thứ
hai thành công áp đảo Đế Tân, "Vẫn là để cho ta tới hầu hạ người đi…"
Đế Tân nở nụ cười, hô hấp rốt cục bắt đầu rối loạn, "Được rồi, ngươi tới."
Tô Tô ở phần háng dùng lực, chậm rãi chọc ghẹo thân thể đang căng cứng
của hắn, "Bệ hạ…" Miệng nàng thủ thỉ bên tai hắn, dùng lưỡi vuốt ve vùng mẫn cảm ở cổ hắn, rốt cuộc làm tan rã sự tự chủ cuối cùng của hắn,
thành công nâng lên cái đầu tôn quý của Đế Tân—
Dùng hết sức lực đánh tới một cái thật mạnh!
Nương theo tiếng "Bốp" nặng nề trầm đục, Tô Tô nhảy lên thân thể không còn nhúc nhích của Đế Tân, không ngừng xoa xoa tay…
"Hỏng bét! Không biết vừa rồi có xuất thủ nặng quá hay không." Nàng cúi
người xuống, ngón tay sờ vào mũi hắn kiểm tra vài giây, "Còn có khí, xem ra vẫn chưa chết." Thở ra một hơi nhẹ nhõm, Tô Tô thay đổi xiêm y xong, từ trong ngực áo lấy ra một mảnh linh vũ.
Nhân nói tai họa di ngàn năm, Trụ vương là bạo quân nổi danh trong lịch sử, quả nhiên không có dễ dàng chết như vậy.
Tô Tô không nhanh không chậm cầm linh vũ thổi một hơi, tha thiết kêu gọi—
"Mị Hỉ, Mị Hỉ, trời mưa xuống mau tới thu y phục lạc…"