Chờ Đông Đến Em Lại Nói Yêu Anh

Chương 60: Chương 60: Arrebol Hào Quang Ráng Chiều




Dưới khán đài, những bạn sinh viên nhiệt liệt cho cô một tràn pháo tay thật lớn, có thể hôm nay Niên Ái đến đây không phải là để giao lưu với tất cả các bạn sinh viên mà là để xem phản ứng của các vị giáo sư kia thế nào mà thôi nhưng hiện tại phản ứng của các vị giáo sư kia đã không còn quan trọng nữa.

Niên Ái nhận thức được bản thân nhỏ bé trong cuộc đời này nhưng cô sẽ không vì sự nhỏ bé của mình mà ngưng truyền tải những thứ tích cực mà cô đang có. Niên Ái muốn đại diện cho sự bình đẳng, công bằng, muốn đại diện cho lí lẽ tương lai để đàn áp bài trừ những cái cổ hủ, phong kiến.

Niên Ái bước ra giữa khán đài, gập người cuối chào đến tất cả các bạn sinh viên trong trường, cô rất biết ơn sự tiếp thu này của các bạn sinh viên, nó tạo ra một hiệu ứng đón mở hết sức rộng lớn. Nó làm cho cô cảm thấy cô không cô đơn và cô đã, đang nói lên những điều trong lòng của rất nhiều người chưa nói được.

MC bước ra, trên môi nở nụ cười:“Rất cảm ơn em hôm nay đã đến với buổi lễ khai giảng của trường chúng tôi”

MC đưa cho cô 1 cái micro khác, Niên Ái nhận lấy, MC kia hỏi:“Em có phiền khi trả lời một số câu hỏi của chúng tôi không?”

Niên Ái giọng ngọt ngào thân thiện:“Vâng, không ạ”

MC tố chất chuyên nghiệp:“Tôi rất tò mò tại sao hôm nay em đến đây để nói về vấn đề này?”

Niên Ái giải thích, trên môi vẫn không tắt nụ cười:“Thật ra đây chỉ là ý tưởng được nảy sinh từ tối hôm qua thôi ạ”

Niên Ái:“Hôm nay em đứng đây cũng không có chuẩn bị gì nhiều em chỉ suy nghĩ và nói ra những điều mà các bạn trẻ, các bạn sinh viên ở đây không thể nói ra”

Niên Ái:“Em biết rằng có hơi gấp gáp một chút”

Niên Ái:“Nhưng em nghĩ các bạn hiện tại ở trong hội trường này và các bạn đang xem live trực tiếp điều sẽ hiểu những gì mà em nói”

MC hỏi tiếp:“Từ đâu mà em lại có cái suy nghĩ để thực hiện một buổi giao lưu mạo hiểm như thế, trong khi em vẫn chưa kịp chuẩn bị gì?”

Niên Ái có chút e ngại:“À vâng... không giấu gì mọi người thật ra buổi giao lưu ngày hôm nay là vì một người rất quan trọng đối với em”

Niên Ái:“Anh ấy đang bị áp đặt bởi tư duy cũ của một số người lớn tuổi đi trước, em thừa biết được anh ấy tài giỏi thế nào nhưng anh ấy lại không có tiếng nói vì vậy không thể bộc lộ được tài năng”

Niên Ái:“Em muốn thông qua buổi giao lưu này để có thể nhắn gửi đến một số thế hệ người đi trước và một số thế hệ người đi sau phải biết tôn trọng ý kiến lẫn nhau”

Niên Ái:“Em biết em cũng chỉ là một người bình thường, nhiều lắm thì cũng chỉ được biết đến bởi bài thuyết trình lần trước”

Niên Ái:“Nhưng em đã đặt cược”

Niên Ái:“Cược rằng sau ngày hôm nay hoặc là em sẽ bị ném đã thê thảm trên mạng hoặc là sẽ được đón nhận một cách nồng nhiệt”

Niên Ái:“Em hi vọng các bạn trẻ như chúng em điều có thể mạnh dạn nêu lên quan điểm của cá nhân và sẽ được các bậc tiền bối lắng nghe và tiếp thu”

MC thong thả đặt thêm câu hỏi:“Tôi nghe nói em là học sinh đầu tiên ở trường Báo Chí 3 năm liền giành được học bổng, điểm cao không ai qua được, em có thể truyền đạt một chút kinh nghiệm của mình với các bạn sinh viên ở đây không?”

Niên Ái cười gượng, ngượng nghịu:“Haha, thật ra em và các bạn sinh viên ở đây cũng không gọi là giống nhau vì em học chuyên ngành báo chí còn các bạn ở đây điều là sinh viên y dược”

Niên Ái:“Chuyên môn không giống nhau nên em cũng không phân tích được gì nhiều”

Niên Ái:“Theo em nghĩ, đối với em việc em mỗi ngày phải làm là viết, viết được càng nhiều càng tốt vậy nên em luôn lên mạng học hỏi”

Niên Ái:“Ở đây có bạn nào biết đến tác giả Arrebol không ạ??”

Ở phía dưới có một số tiếng nói hô vang lên:“Có”, tuy không đồng loạt nhưng cũng nghe ra là có rất nhiều bạn biết đến cái tên này. Niên Ái còn nghe được vài tiếng thì thầm to nhỏ bên dưới của các bạn sinh viên

“Này Arrebol là ai thế?”

“Arrebol mà cũng không biết à? cô ấy là một tiểu thuyết gia viết truyện viết lách còn viết về nhiều đề tài khác nhau trên mạng”

“Cô ấy viết về kỹ năng sống, tình yêu, học đường, tổng tài những loại nào cô ấy cũng điều viết qua”

“Đọc bài viết của cô ấy mình thấy tích cực lắm”

“Cô ấy chỉ mới nổi khoảng 1 năm nay thôi, không ngờ sư tỷ trường báo chí này cũng biết cô ấy”

Niên Ái thầm cười trong lòng:“Thế các bạn có biết Arrebol có nghĩa là gì không?”

Phía dưới im lặng không chút động tĩnh, Niên Ái nhẹ nhàng:“Arrebol có nghĩa là Hào Quang Ráng Chiều”

Niên Ái:“Arrebol là một tác giả của những bài viết ngắn, cô ấy chỉ viết lách trên web thi thoảng sẽ cùng với một số page trên mạng hợp tác”

Niên Ái:“Những bài viết của cô ấy điều tích cực, luôn muốn truyền năng lượng vui vẻ đến với mọi người”

Niên Ái:“Cô ấy không có trang cá nhân trên mạng, cô ấy cũng không có fan chỉ có người ái mộ những trang chữ mà cô ấy đã viết”

Niên Ái:“Cô ấy thậm chí còn chưa từng tiết lộ bất cứ thông tin cá nhân gì của bản thân”

Niên Ái:“Tất cả những bài đăng của cô ấy điều nằm ở các page lớn khác nhau, đến cuối bài cũng chỉ có 1 dòng để chứng minh đó là do cô ấy viết chính là 'Nguồn: Arrebol'”

Niên Ái:“Bây giờ em nghĩ các bạn đang thắc mắc trong đầu Arrebol với việc em 3 năm liền giành được học bổng thì có gì liên quan đến nhau”

Niên Ái:“Thật ra là có đấy, vì em với cô ấy điều muốn cuộc sống trở nên tươi đẹp hơn, vì em và cô ấy điều muốn những trường hợp các bạn trẻ tự tử vì áp lực gia đình cuộc sống được kéo giảm lại, vì em và cô ấy điều muốn trở thành người có thể nói lên tiếng lòng của nhiều bạn trẻ hiện nay”

Niên Ái:“Và còn vì em chính là Arrebol”

Niên Ái:“Em muốn giúp tất cả mọi người, muốn thấu hiểu tất cả mọi người đó là lý do tại sao em luôn muốn hoàn thiện bản thân mình hơn nữa”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.