Chờ Đông Đến Em Lại Nói Yêu Anh

Chương 70: Chương 70: Em Trai Khóa Dưới




Niên Ái nghe thấy lời nói kia của anh, thầm mỉm cười:[Em cũng sẽ không làm anh bất an]

Định Ngôn giọng điệu mang sắc khí vui vẻ:[Anh vui lắm]

Niên Ái khó hiểu:[Hả?]

Định Ngôn:[Em công khai anh, anh rất vui]

Niên Ái:[Vui gì chứ, trước sau cũng phải công khai mà]

Định Ngôn:[Nhưng anh rất vui]

Định Ngôn dịu giọng:[Vui vì chúng ta có thể quang minh chính đại tay nắm tay đi ngoài đường rồi]

Niên Ái:[Vậy trước đây chúng ta lén lút à?]

Định Ngôn:[Không giống thế, bây giờ cả thế giới điều biết chúng ta yêu nhau]

Định Ngôn:[Yêu em đúng là anh không lỗ chút nào]

Niên Ái thách thức:[Em còn chưa kêu lỗ anh dám kêu sao?]

Định Ngôn phủ nhận:[Không dám không dám]

Định Ngôn:[Tối mai mấy giờ em tan làm]

Niên Ái nghĩ ngợi rồi đáp:[Chắc khoảng 7h30 em sẽ tan làm]

Định Ngôn:[Cùng anh ăn tối, được không?]

Niên Ái không nghĩ nhiều:[Được]

Định Ngôn:[Vậy tối mai anh sẽ đến đón em]

Niên Ái cảm thấy có chút mệt mỏi:[Cứ quyết định vậy đi, em hơi mệt ngủ trước đây]

Định Ngôn:[Ngủ ngon]

Niên Ái:[Ngủ ngon]

Nói rồi Niên Ái tắt máy, cô đi vào nhà vệ sinh, vệ sinh cá nhân rồi cũng leo lên giường. Cô kéo chăn đắp kín người lại, Niên Ái mở điện thoại lên xem lại bình luận của cư dân mạng dưới bài viết của mình thêm 1 lần nữa rồi mới tắt điện thoại để sang 1 bên.

Cô cảm nhận rất sâu sắc một chuyện đó là cô đang an toàn, rất an toàn, cả thế giới điều đang bảo vệ cô, Niên Ái cô không hề thất bại mọi khổ cực bao nhiêu năm qua cuối cùng có đã có được một chút kết quả rồi.

Ngày Hôm Sau

Niên Ái cùng hội chị em đi đến trường, vừa đến cổng lại gặp Dịch Mộc Lăng. Cậu ta giống như những lần trước gọi lớn tên cô.

Dịch Mộc Lăng:“Niên Ái sư tỷ, đợi em với”

Cả đám bọn cô xoay lại nhìn, Đường Tiểu Dân đi cạnh còn chọc ghẹo cô:“Niên Ái theo tớ thấy vận đào hoa của cậu lại sắp bắt đầu rồi”

Hạ Tâm Liên:“Niên Ái cậu nên cẩn thận đi, bây giờ cậu là hoa đã có chủ rồi đấy”

Lương Mỹ Kiều cũng góp vui vài câu:“Ây yo, Niên Ái tớ kiến nghị cậu nên lập luôn một cái hậu cung đi”

Niên Ái điềm nhiên:“Đừng nói nữa, các cậu lên lớp trước đi nhớ giữ chỗ cho mình”

Đám người họ cũng biết chuyện mà đi trước, khi bọn họ vừa rời đi thì Dịch Mộc Lăng cũng đi đến. Cậu ta thở sâu mấy cái để lấy lại thể lực, Niên Ái dù trong lòng có hơi khó chịu nhưng cô vốn là người không để sắc thái bên trong dồn lên thái độ trên mặt, vậy nên dù có chút không thích nhưng vẫn vui cười với cậu ta.

Niên Ái niềm nở:“Có chuyện gì thế?”

Dịch Mộc Lăng:“Chúng ta cùng đi lên lớp có được không?”

Niên Ái:“Gần đây trên mạng có mấy lời không tốt về chị tốt nhất em nên tránh chị một chút”

Dịch Mộc Lăng dứt khoát:“Em không tin mấy lời trên mạng đâu ạ, chị rất tốt”

Niên Ái khẽ cười:“Vậy sao, cảm ơn em nhé”

Niên Ái xoay người định bỏ đi thì Dịch Mộc Lăng cứ kề kề theo sau cô luyên thuyên vài chuyện gì đó, cứ như thế đến khi rẽ lớp thì Dịch Mộc Lăng mới chịu tách cô ra. Niên Ái bước vào lớp đã thấy đám người Đường Tiểu Dân đã giữ cho cô một chỗ từ trước cô đi đến ngồi xuống. Khi vừa ngồi xuống, hội chị em bên cạnh cô lại nổi máu bà tám lên, mỗi người một câu như tra khảo cô.

Hạ Tâm Liên:“Niên Ái khai mau, cậu với cậu em khóa dưới là quan hệ gì thế”

Lương Mỹ Kiều:“Không phải là kiểu em trai mưa gì đó chứ”

Đường Tiểu Dân:“Hôm qua tớ còn nghe được Dịch Mộc Lăng cũng cùng cậu đi lên lớp”

Niên Ái:“Gì mà em trai mưa, gì mà quan hệ các cậu ít xem phim lại dùm tớ”

Niên Ái:“Tớ lớn tuổi hơn cậu ta đấy, tớ cũng không thích mấy chuyện tình chị em kiểu này đâu.”

Đường Tiểu Dân:“Cậu thì không có ý chứ người ta đề hẵng 2 chữ thích cậu lên mặt luôn rồi đấy”

Lương Mỹ Kiều:“Tớ EQ thấp còn thấy”

Niên Ái:“Cậu ta có thích tớ thật thì tớ cũng biết làm sao? trái tim của cậu ta làm sao tớ quản được”

Hạ Tâm Liên:“Hay là cậu tìm thời cơ nói rõ với cậu ta đi”

Niên Ái nghĩ ngợi:“Vậy cũng được, để khi nào gặp lại tớ sẽ nói rõ với cậu ta”

Nói là nói vậy thôi thật tâm Niên Ái rất sợ mấy loại chuyện như thế này, sau vụ của Đoàn Lập cô đã bắt đầu cảm thấy những người có tình ý với cô ngoài Định Ngôn ra thì tất cả điều có vấn đề. Niên Ái đôi khi còn sợ hãi rất nhiều thứ, sợ loại chuyện như Đoàn Lập mà lập lại thì cô phải giải quyết thế nào đây? rồi Định Ngôn có khi nào sẽ nghĩ cô là một kẻ đào hoa không?

Buổi Tối

Niên Ái ngồi trong bàn thu ngân của cửa hàng quần áo trong lòng nghĩ ngợi về chuyện lúc sáng. Niên Ái cứ nghĩ mãi nghĩ mãi vẫn không nghĩ ra cách nào để mở lời với Dịch Mộc Lăng, Niên Ái thở dài một cái khuôn mặt hiện lên vẻ mệt mỏi. Điện thoại bên cạnh vang lên một tiếng *ting Niên Ái chậm rãi mở điện thoại, nhìn vào bóng chat là tin nhắn của Dịch Mộc Lăng.

Dịch Mộc Lăng:[Chị ăn tối chưa?]

Niên Ái gõ chữ:[Chưa]

Dịch Mộc Lăng:[Em mời chị đi ăn tối được không?]

Niên Ái chau mày:[Tôi đi ăn cùng bạn trai rồi]

Dịch Mộc Lăng:[Vâng, tiếc quá vậy hôm khác chị nhé]

Niên Ái:[Ừ]

Mạc Ngọc đi lại chỗ cô, khều tay cô:“Niên Ái, Niên Ái”

Niên Ái ngước mắt lên nhìn Mạc Ngọc:“Sao ạ?”

Mạc Ngọc:“7h30 rồi sao em còn chưa tan làm”

Niên Ái bây giờ mới chú ý thời gian:“Vậy ạ? em không chú ý thời gian”

Niên Ái vội đứng dậy gom đồ đạc của mình bỏ vào túi xách, Mạc Ngọc nhìn ra hướng cửa:“Em không để ý nhưng có người sốt ruột tới nổi không đợi được rồi kìa”

Niên Ái nhìn theo hướng mà Mạc Ngọc nhìn. Là Định Ngôn, anh đã đứng đó chờ cô từ lúc nào, Niên Ái bước nhanh ra ngoài mặt đối mặt với anh.

Niên Ái:“Anh đến rồi sao không vào trong tìm em?”

Định Ngôn giọng trầm ấm mang chút sắc thái đùa cợt:“Sợ anh vào rồi em sẽ không thể chuyên tâm làm việc được nữa”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.