Sáng hôm sau Tấn Quang Vỹ đến nhà cô cũng khá sớm lấy tiền rồi nói vài lời trêu chọc cô liền biến đi mất. Tối hôm đó mọi người lại tụ tập chơi game, trong game giọng của Định Ngôn có chút khàn khàn giống như đang bị cảm vậy thi thoảng còn nghe cậu ấy ho vài cái Niên Ái có chút lo lắng hỏi thăm.
Niên Ái:[Định Ngôn cậu bệnh à?]
Định Ngôn:[Cảm nhẹ thôi]
Niên Ái:[Nếu được thì nên đến bác sĩ cảm thường cũng không nên xem nhẹ]
Định Ngôn khách khí trả lời:[Cảm ơn cậu]
Gần đây gia đình của Định Ngôn có nhiều chuyện xảy ra như vậy cậu ta làm gì có tâm trạng mà đi khám bác sĩ, bệnh vặt thì ra tiệm thuốc gần nhà uống là được vấn đề này giống như nghe để tham khảo mà thôi.
Nhất Trung:[Các cậu xem danh sách lớp mới chưa?]
Quang Vỹ:[Có danh sách lớp mới rồi hả?]
Hóa Khải:[Mày là người tiền sử à, danh sách lớp ghim trên page trường lớn như thế cũng không biết]
Niên Ái không dám lên tiếng, vì cô cũng chưa xem danh sách lớp.
Nhất Trung lại tiếp tục nói:[Đơn xin chuyển lớp của Quang Vỹ được duyệt rồi lúc nảy tao thấy trên danh sách lớp có mày đó]
Quang Vỹ:[Đỉnh, vậy là anh em chúng ta từ nay sống chết có nhau]
Nhất Trung:[Cái gì mà sống chết có nhau, muốn chết thì mày tự đi mà chết]
Hóa Khải:[Cũng chưa chắc, năm sau là bắt đầu học để chọn khối học phù hợp với mình khi lên 12 làm không khéo lại rơi vào lớp chót không chết cũng bị liệt]
Lê Niên Ái:[Các cậu định học khối nào?]
Nhất Trung:[Tất nhiên là học tự nhiên, tớ sau này chắc là đi IT với anh em trong đây rồi]
Quang Vỹ:[Em cũng đi IT]
Hóa Khải:[Tớ cũng vậy]
Đến người cuối cùng cũng là người quan trọng nhất nhưng lại không có động tĩnh gì, Niên Ái giọng lí nhí.
Lê Niên Ái:[Định Ngôn còn cậu?]
Định Ngôn như mất tập trung được kêu thì có chút giật mình:[À tớ à, chắc cũng đi IT]
Nhận thấy vẻ mệt mỏi trong giọng nói trầm ấm khàn khàn của Định Ngôn, cô không ngần ngại kéo bóng chat Messenger ra tìm tên Định Ngôn sau đó nhắn cho cậu ta một câu.
Lê Niên Ái:[Nếu cậu mệt quá thì nghĩ ngơi sớm đi]
Định Ngôn ngay lập tức xem được tin nhắn của cô, khoảng một phút sau mới trả lời:[Cảm ơn cậu!]
Sau đó Định Ngôn bật mic:[Tớ hơi mệt out trước nha]
Những người khác cũng đồng loạt tạm biệt Định Ngôn. Lê Niên Ái là một người khá nhạy cảm chỉ cần nghe giọng là biết người đó có ổn hay không, chỉ cần thấy mặt là biết người đó vui hay buồn mấy ngày rồi. Gia đình Định Ngôn xảy ra nhiều chuyện như vậy Niên Ái không cần nhìn sắc mặt cũng thừa biết cậu ấy không vui vẻ gì.
Những ngày tháng đó thật khó khăn đối với người con trai 16 17 tuổi trong tay không có gì, gia đình lại ôm thêm một khối nợ khổng lồ. Nếu như có một phép màu thì xin cuộc sống này hãy đối xử nhẹ nhàng với người con trai ấy một chút để cậu ấy có thể cảm nhận được niềm hạnh phúc của tuổi thanh xuân niên thiếu này.
Mùa hè qua đi mùa tựu trường lại đến, năm nay Tấn Quang Vỹ chuyển sang lớp cô vậy nên Niên Ái tách bàn với Thanh Luyến ngồi với Quang Vỹ, Thanh Luyến thì cũng đã có bạn cũng bàn mới. Quan hệ của cô và Trần Định Ngôn cũng rất tốt, nếu như xét theo độ tiếp xúc với các bạn nữ thì chắc ngoài Tuệ Mai ra thì Định Ngôn là thân thiết với cô nhất rồi.
Gần đây Niên Ái vô tình tải được một tựa game kinh dị rất vui nhộn, tuy đôi lúc rất đáng sợ nhưng cốt truyện rất thú vị. Cốt truyện kể về đám cưới của một chàng trai nhưng cô dâu không may đi qua ngọn núi cấm và bị mắc phải lời nguyền, người chơi phải vận dụng trí thông minh của mình tìm ra những manh mối để giải lời nguyền cho cô dâu. Trò chơi có 30 chương, mỗi chương sẽ đi qua một địa điểm khác nhau Niên Ái chỉ mới giải được 5 chương nhưng độ khó càng ngày càng tăng lên Niên Ái không thấy nản mà lại thấy rất thú vị.
Lê Niên Ái ngồi trong lớp nghịch điện thoại tìm cách phá đảo chương số 6 nhưng mò mãi cũng không ra, bí quá cô liền xoay ngang nhờ vả Tấn Quang Vỹ.
Lê Niên Ái:“Này, giải giúp chị cái này thử xem”
Tấn Quang Vỹ:“Cái gì?”
Lê Niên Ái đưa điện thoại cho Tấn Quang Vỹ:“Là một tựa game kinh dị, cách chơi là phá đảo từng chương của cốt truyện tới đây chị không biết giải làm sao nữa, mày giải dùng chị thử xem”
Tấn Quang Vỹ nhận lấy điện thoại của cô mò mẫm một chút rồi vừa lắc đầu vừa thở dài:“Haizzz em chịu thua, chị rảnh quá hay sao mà cứ thích tự làm khó mình thế?”
Lê Niên Ái lấy lại điện thoại:“Chị mày muốn nâng cao tư duy thôi”
Tấn Quang Vỹ nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại của cô như nhớ ra gì đó:“Sao em thấy trò này cứ quen quen ấy nhỉ?”
Lê Niên Ái:“Quảng cáo trên mạng đầy, mày thấy quen cũng phải thôi”
Tấn Quang Vỹ giải thích:“Không phải quen kiểu thấy trên mạng”
Tấn Quang Vỹ cố gắng nhớ lại:“A đúng rồi trò này Định Ngôn cũng có chơi chẳng những vậy cậu ta đã giải đến chương 21 rồi”
Lê Niên Ái đứng hình, Tấn Quang Vỹ lại nói tiếp:“Hôm qua chúng em tụ tập ngoài quán cafe đầu đường số 2 để chơi game thì phát hiện điện thoại cậu ta cũng có trò này, em tò mò nhấn vô thì thấy bên góc để số 21”
Lê Niên Ái không thể tin được, với một tựa game mới như này khó khăn vô cùng mỗi nước đi điều do người chơi tự suy nghĩ vậy mà cậu ta lại sắp phá được hết chương rồi. Giỏi, quá giỏi!
Tấn Quang Vỹ:“Hay chị mang điện thoại đến hỏi Định Ngôn thử đi, cậu ta giải qua rồi thì chắc chắn biết bước đi tiếp theo”