Niên Ái:“Xin lỗi gì chứ cũng đâu phải là anh ép em.”
Niên Ái:“Em tự nguyện mà”
Định Ngôn:“Tự nguyện là chuyện của em, đâu phải cứ do người khác tự nguyện là bản thân được quyền xem thường”
Niên Ái có chút ngạc nhiên, nhưng rồi nhanh chóng lấy lại điềm tĩnh, miệng cười nhẹ tay đặt lên má Định Ngôn, tâm tình rất tốt:“Thật tốt, khi chúng ta yêu nhau anh nhỉ?”
Định Ngôn nắm chắc lấy tay cô:“Đúng thật rất tốt”
Khung cảnh hiện tại chỉ còn 2 người, Niên Ái cảm nhận được thời gian như dừng lại không hề chuyển động. Người con trai giam cầm trái tim cô suốt cả thời niên thiếu, cứ ngỡ là đau thương, cứ ngỡ mãi mãi cũng không thể nhưng bây giờ anh ở đây từ từ chữa lành cho cô. Không vì sự tự nguyện của cô mà xem nhẹ cô, luôn dịu dàng với cô, luôn sợ mất cô, luôn trân trọng cô.
Niên Ái nhỏ giọng:“Bây giờ thì em biết rồi”
Định Ngôn:“Biết chuyện gì?”
Niên Ái:“Thạch thảo sau khi trồng 70-75 ngày sẽ nở hoa”
Niên Ái:“Quả hồng từ tháng 8 đến tháng 9 sẽ chín đỏ”
Niên Ái:“Không cần biết trời bao nhiêu độ chỉ cần bản thân cảm thấy lạnh thì có thể mặc thêm áo dài tay”
Niên Ái ôm lấy Định Ngôn:“Và hiện tại anh đang yêu em”
Định Ngôn không hiểu cô đang nói gì những vẫn nhẹ nhàng đáp lại cái ôm của cô:“Em nói gì vậy?”
Niên Ái:“Không có gì cả, anh không cần biết gì cả, chỉ cần biết một điều mà thôi”
Niên Ái:“Em yêu anh”
Niên Ái:“Yêu anh rất nhiều”
BUỔI TỐI
Tại phòng kiến túc xá, tất cả mọi người điều đang thư giản, Đường Tiểu Dân chơi game, Lương Mỹ Kiều nghe nhạc, Hạ Tâm Liên đắp mặt nạ chỉ có cô là vẫn đang ngồi trước màn hình máy tính không rời mắt một phút. Bọn họ cũng không vì thế mà ngưng tám chuyện với nhau.
Hạ Tâm Liên:“Thật không ngờ tác giả Arrebol lại là bạn cùng phòng kiến túc xá với mình, đến giờ vẫn chưa tin nổi”
Đường Tiểu Dân vừa chơi vừa đối đáp:“Đừng nói là cậu, tớ cũng sốc nữa ngày trời đây này”
Lương Mỹ Kiều:“Niên Ái tớ khuyên cậu nên công khai hẹn hò đi nếu không phòng kiến túc xá chúng ta không còn chỗ đi nữa đâu”
Hạ Tâm Liên:“Tớ đồng ý, lúc chiều có mấy bạn nam hỏi số điện thoại của Niên Ái nữa đấy”
Đường Tiểu Dân hóng hớt:“Gì cơ? thật đấy à? lũ con trai đúng là nhanh quá đi mà”
Niên Ái:“Các cậu tha cho mình đi, Định Ngôn mà nghe được mấy lời này tớ không đảm bảo cho các cậu đâu”
Hạ Tâm Liên:“Tớ sợ quá, tớ cũng có bạn trai đấy nhé”
Đường Tiểu Dân:“Tớ thì không có bạn trai, nhưng tớ có Lương Mỹ Kiều”
Lương Mỹ Kiều phản ứng:“Tiểu Dân cậu ngứa đòn đúng không?”
Đường Tiểu Dân:“Tớ nói thật mà cậu còn mem hơn đám con trai trường chúng ta nữa đấy”
Đường Tiểu Dân:“Nếu không học chung trường tớ còn nghĩ cậu là huấn luyện viên võ thuật”
Lương Mỹ Kiều:“Cậu...”
Hạ Tâm Liên được một trận cười khoái chí:“ahaha Đường Tiểu Dân cậu nói đúng lắm”
Lương Mỹ Kiều:“Các cậu được lắm, tớ không thèm nói với các cậu nữa”
Hạ Tâm Liên lướt lướt Facebook một chút mặt nhăn nhó:“Mấy tên nhà báo với các page trên mạng này đúng là biết đường bú fame thật nhỉ?”
Hạ Tâm Liên:“Cậu vừa mới công bố hồi sáng mà bây giờ đâu đâu cũng thấy tên cậu này”
Hạ Tâm Liên:“Cái gì mà 'Tác giả Arrebol lộ diện, nhan sắc khiến ai nhìn qua cũng rung động trái tim' rồi còn cái gì 'Chấn động, học lực của tác giả Arrebol người mệnh danh bạn tâm giao của giới trẻ không đùa được đâu'”
Hạ Tâm Liên:“Đúng thật là biết nắm bắt”
Niên Ái vừa gõ máy tính vừa nói:“Không biết nắm bắt thì có mà nhịn đói”
Hạ Tâm Liên:“Nhưng cũng đâu thể trắng trợn bú fame thế được”
Hạ Tâm Liên la lên:“Trời đất ơi, cái page cá nhân của cậu lên 1 triệu lượt theo dõi rồi này, còn không có dấu hiệu ngừng lại nữa”
Hạ Tâm Liên:“Cậu nổi tiếng thật rồi đấy”
Niên Ái vẫn không thể hiện thái độ gì:“Không bất ngờ gì hết”
Niên Ái:“Tớ cũng lường trước được rồi”
Đường Tiểu Dân:“Khí chất của người nổi tiếng ha, sau này nhờ Lê Tiểu Thư chiếu cố nhiều rồi”
Đường Tiểu Dân:“À không là Arrebol tác giả”
Niên Ái cười cợt:“Cậu đừng trêu tớ nữa, tớ chỉ như ếch ngồi đáy giếng thôi”
Niên Ái:“Vẫn còn các bật tiền bối khác hơn tớ rất nhiều”
Niên Ái:“Vẫn cần học hỏi thêm”
Lương Mỹ Kiều nhìn cô:“Niên Ái cậu làm gì mà cứ gõ gõ suốt thế?”
Niên Ái:“Kiếm cơm”
Lương Mỹ Kiều:“Cậu bây giờ còn kiếm cơm? bây giờ cậu lên mạng thở một cái thôi cũng trở thành xu hướng, cậu lên live stream nói 2 câu tiền donate cũng đủ sống 1 tháng, cậu còn bán mạng kiếm tiền cực khổ vậy sao?”
Niên Ái:“Tớ không nhận tiền donate”
Lương Mỹ Kiều:“Sao lại không nhận”
Niên Ái:“Tớ không muốn nhận tiền từ fan, cũng không muốn ai vì mình mà bỏ tiền”
Niên Ái:“Tớ muốn lao động không muốn ngồi chờ”
Niên Ái:“Lao động là vinh quang”
Lương Mỹ Kiều:“Não cậu đúng là hư rồi”
Đường Tiểu Dân:“Mỹ Kiều tớ thấy Niên Ái nói đúng đấy, tớ vẫn thích Niên Ái lúc trước, dùng số chữ viết ra để đổi lấy tiền”
Niên Ái đá mắt với Đường Tiểu Dân:“Tiểu Dân cậu hiểu tớ nhất”
Đường Tiểu Dân lờ đi:“Thôi tớ không dám nhận đâu”
Hạ Tâm Liên đột nhiên la lên:“aaaaaa có chuyện rồi”
Lương Mỹ Kiều giật mình:“Gì thế?”
Đường Tiểu Dân cũng hết hồn không kém:“Làm gì mà la hét thế Bạch Liên Hoa”
Hạ Tâm Liên từ trên giường leo xuống, đi đến chỗ Niên Ái đưa điện thoại về phía cô:“2 người trong ảnh có phải cậu và Định Ngôn đúng không?”
Niên Ái cầm lấy điện thoại của Hạ Tâm Liên:“Đúng là tớ và Định Ngôn, nhìn khung cảnh xung quanh chắc là lúc ở trong hậu đài”
Hạ Tâm Liên:“Mấy tên này đúng là không muốn cho người ta không gian riêng mà, tiên đề còn ghi 'Bạn trai tác giả Arrebol lộ diện nhan sắc thế nào mà khiến bạn tâm giao của hàng triệu cô gái trẻ đổ gục' cái đám người này định can thiệp đến chuyện cậu yêu ai luôn sao?”
Đường Tiểu Dân bức xúc:“Không thể tha thứ được mà, chỉ giỏi chụp lén người khác”
Lương Mỹ Kiều:“Ở trong hậu đài cũng bị chụp thì sau này khó sống rồi”
Điện thoại Niên Ái reo lên, dường như là có ai nhắn tin đến. Niên Ái chầm chậm mở điện thoại, đầu khung chat là Tô Thanh Luyến. Niên Ái mở đoạn tin nhắn của 2 người lên, qua dòng tin nhắn cũng có thể thấy được Thanh Luyến tức giận đến mức nào.
Thanh Luyến gửi cho cô bức ảnh mà bài báo lúc nảy vừa đăng, Thanh Luyến còn kèm theo 1 dòng tin nhắn:[Niên Ái cậu được lắm, tôi xem cậu là bạn vậy mà sau lưng cậu lại quyến rũ người con trai mà tôi thích.]