Sáng Chủ Nhật
Niên Ái lên máy bay rất sớm để kịp về nhà tham gia hôn lễ của anh trai. Khi vừa ra khỏi sân bay Niên Ái nhìn quanh đã thấy Quang Vỹ và Mai Châu đứng đợi cô, Niên Ái kéo vali chạy đến. Mai Châu ôm chầm lấy Niên Ái.
Mai Châu trong giọng có chút nức nở:“Tiểu Ái Ái cậu được lắm nói đi là đi 3 năm không chịu về thăm tớ gì cả”
Niên Ái ôm Mai Châu:“Chẳng phải tớ đã về rồi sao?”
Mai Châu đẩy nhẹ cô ra:“Nếu anh Kiệt Tâm không kết hôn tớ e rằng cả đời này cũng sẽ không gặp lại cậu ở đây nữa”
Quang Vỹ đứng bên cạnh không nhịn được nữa lên tiếng:“Chị à, mừng chị trở về”
Niên Ái xoay ngang nhìn cậu em họ của mình: “Có mừng thật không đây hay lại giống như khi xưa mỗi lần gặp chị là mày lại muốn xin tiền chơi game”
Quang Vỹ ngượng ngùng:“Chị, chuyện này là của thời nào rồi chị còn nhắc lại”
Niên Ái nhìn vẻ mặt của Quang Vỹ cũng không muốn chọc ghẹo thêm:“Được rồi, lên xe đi cùng nhau đến hôn lễ của anh Kiệt Tâm”
3 người họ lên tacxi về nhà. Nhà của Mai Châu và nhà của Niên Ái cũng có mối quan hệ rất thân thiết lần này nghe được tin Niên Ái sẽ quay về nên Mai Châu đã vô cùng phấn khích nhất mực phải đến sân bay đón Niên Ái quay về.
Khi về đến nhà thì mọi người đã đến nhà hàng hết rồi, Niên Ái nhìn lại căn nhà 3 năm không gặp bên ngoài và bên trong cũng không có thay đổi gì là quá nhiều, vẫn căn nhà này, con phố này không có gì mới lạ cả. Quang Vỹ tạm để đồ đạc của cô trong nhà rồi cả ba đi đến nhà hàng.
Trên đường đi Niên Ái rất khẩn trương, tay liên tục đổ mồ hôi lạnh trong lòng ngàn vạn lần run sợ nhìn thấy Niên Ái như thế Mai Châu nắm chặt tay cô truyền thêm chút ít động lực cho cô vượt qua cửa ải này.
Cả ba mở cửa bước vào buổi hôn lễ của Lê Kiệt Tâm, dường như hai người họ đã làm lễ xong tất cả mọi người điều đang ăn uống. Khi cánh cửa được mở ra Niên Ái trở thành tâm điểm của sự chú ý nhất là đối với họ hàng hai bên ông Mạc Minh và bà Lệ Chi cũng rất bất ngờ về sự xuất hiện này của cô.
Lê Kiệt Tâm thấy cô đã đến liền chạy về phía cô, mặt vui cười như trẻ con:“Niên Ái lâu quá không gặp cuối cùng em cũng về rồi anh trai rất nhớ em”
Niên Ái nhìn thấy anh trai hạnh phúc như vậy cũng vui mừng theo:“Anh trai, em gái quay về rồi, quay về rồi đây”
Niên Ái ôm lấy Kiệt Tâm, thì ra đây là cảm giác được về nhà, thì ra đây là cảm giác dù cho bạn có đi xa đến đâu khi quay về nhà vẫn có người vui sướng nói một câu “Cuối cùng em cũng về nhà rồi“. Bạn tin được không, trên đời này có rất nhiều loại tình cảm không thể dùng lời lẽ bình thường để nói hết được chỉ có người trong cuộc mới thật sự hiểu rõ.
Lê Kiệt Tâm đẩy nhẹ cô ra:“Mấy năm nay ở bên ngoài thiệt thòi cho em rồi”
Niên Ái:“Không thiệt thòi, không thiệt thòi chút nào”
Trình Ly Mạc bước ra phía sau Kiệt Tâm, ánh mắt Ly Mạc chạm với ánh mắt Niên Ái. Niên Ái vui cười gọi hai tiếng:“Chị dâu”
Trình Ly Mạc trong khóe mắt có chút ngạc nhiên chạy đến gần cô hơn:“Em chính là em gái Kiệt Tâm?”
Niên Ái:“Vâng ạ”
Ly Mạc:“Em ở ngoài đời còn xinh đẹp hơn ở trong ảnh chị suýt chút nữa là đã không nhận ra em rồi”
Niên Ái:“Cũng thường thôi ạ”
Niên Ái rút từ trong túi xách ra một phong bao lì xì đưa qua chỗ Ly Mạc:“Chị dâu đây là tiền chúc mừng của em, chúc cho anh chị trăm năm hạnh phúc bách niên giai lão sống đến bạc đầu”
Ly Mạc nhận lấy phong bao của Niên Ái cũng xem như nhận lấy tấm lòng của cô em chồng này:“Cảm ơn em”
Lê Kiệt Tâm:“Nào, vào trong ăn uống đi”
Lê Kiệt Tâm:“Quang Vỹ, Mai Châu hai em cũng vào bàn ngồi đi”
Quang Vỹ và Mai Châu đồng thanh:“Vâng”
Khi Niên Ái ngồi vào bàn thì vô tình nghe được một vài người trung niên ở những bàn bên cạnh bàn tán xôn xao.
Người phụ nữ 1:“Con bé kia là ai thế?”
Người phụ nữ 2:“Nghe nói là con gái của Mạc Minh đấy”
Người phụ nữ 1:“Sao tôi chưa thấy con bé bao giờ vậy?”
Người phụ nữ 2:“Tôi cũng không rõ, nghe nói năm con bé thi đại học nó định học cái gì mà truyền thông báo chí ở tận Hà Xuyến, ông Mạc Minh không đồng ý liền cắt đứt quan hệ với con bé”
Người phụ nữ 1:“Truyền thông báo chí không phải sau này ra sẽ làm nhà báo sao? con bé là con gái vậy mà lại chọn một ngành nghề như thế”
Người phụ nữ 2:“Đúng vậy theo tôi thấy....”
Tiếng nói của hai người phụ nữ kia cũng nhỏ dần, Niên Ái cũng không quan tâm việc mà họ bàn đến. Nhà báo thì đã sao? cô không làm gì trái với lương tâm cần gì hổ thẹn dù sao cô cũng không phải đi ăn cướp giết người cô không sai ngành nghề mà cô lựa chọn cũng không sai.
Niên Ái liếc mắt sang chỗ của ba mẹ mình nhìn thấy họ vẫn vui vẻ với khách khứa cô cũng cảm thấy bớt lo lắng đi rất nhiều lần. Niên Ái cùng với mọi người thân quen ở đây ăn uống nói chuyện với nhau.
Kết thúc buổi tiệc, Quang Vỹ đưa cô và Mai Châu về nhà. Niên Ái mở cửa vào nhà, ông Mạc Minh và bà Lệ Chi sớm đã về trước cô đang ngồi ở phòng khách đợi cô về hỏi chuyện. Niên Ái chậm chạp đi đến chỗ ba mẹ mình
Niên Ái:“Ba, mẹ con mới về”