Chập 2:
Lyly vừa mới đỗ xe thì bên cạnh cũng xuất hiện thêm một chiếc xe BMW 760li, "nhà hàng này đúng là cao cấp thật, toàn xe xịn... Lyly nghĩ".
Để tiết kiệm không gian nên chỗ đỗ xe được thiết kế nhỏ gọn, khi Lyly mở cửa xe bước xuống thì người trong xe bên kia phải đợi cô đóng cửa lại mới mở cưa được; nhưng vừa bước xuống xe đóng cửa lại thì cô chợt nhớ ra mình chưa cầm túi sách nên lại lần nữa cô mở cửa ra làm người đàn ông đang ngồi trong xe bên cạnh có vẻ khó chịu.
Khi thấy Lyly vừa đóng cửa định bước đi thì người đàn ông đó cố tình bật cửa ra làm cho cô bất giác lùi về sau mấy bước. Trước mặt cô bây giờ là tấm lưng vạm vỡ của người đàn ông cao hơn 1m8 sang trọng trong bộ vest màu nâu; đợi anh ta bước đi, Lyly cũng định thần lại bước theo sau.
Vừa đi được mấy bước đột nhiên anh ta khự lại làm Lyly ở phía sau chưa kịp chuẩn bị nên đã đập vào lưng anh ta chỉ kịp kêu "a..." một tiếng. Xoa xoa cái mũi Lyly đã thấy anh ta bước đi cạnh một người đàn ông khác thấp hơn anh ta một chút.
- Đáng ghét... không thèm xin lỗi một câu.
Bước vào nhà hàng định vị được bàn của Thanh Trúc và Duy Minh, Lyly mặt hầm hầm bước đến; kéo ghế ngồi xuống cái "phịch" làm Thanh Trúc chú ý thấy thái độ khác thường của bạn, không khỏi tò mò cô hỏi.
- Có việc gì xảy ra với cậu vậy?
- Cậu còn hỏi... mình vừa gặp một tên biến thái "Lyly hậm hực".
- Biến thái...
Thanh Trúc bất ngờ kêu to làm Lyly cũng không kịp ngăn lại.
Thấy mọi người xung quanh đang nhìn Thanh Trúc hơi ái ngại biết mình đã lỡ lời, cô quay sang thì thấy Duy Minh đang nhíu mày.
- Em xin lỗi... hi.
- Thôi, mọi người chọn món đi... cũng không có gì đâu "Lyly vừa nói vừa lật cuốn menu".
Ở một gốc trong nhà hàng người đàn ông đang cong môi tạo thành nụ cười đắc ý, chợt ý nghĩ thoáng qua "hình như anh đã gặp cô gái này ở đâu rồi".
Đang suy nghĩ vẫn chưa tìm ra câu trả lời thì anh phải quay về hiện tại, bắt đầu cho buổi kí hợp đồng với đối tác Nhật.
Hơn 30 phút sau mọi giấy tờ đã xong chuẩn bị cho buổi cơm trưa, anh mới ngẩn đầu nhìn về bàn lúc nảy tìm kiếm hình bóng người con gái nhỏ ấy nhưng không còn nữa; một cổ thất vọng chợt dâng rồi biến mất.
Tiễn đối tác ra về, anh cũng cho thư kí bắt taxi về nhà nghỉ ngơi vì bữa cơm có uống chút rượu.
Đến gara xe định mở cửa bước vào thì phát hiện có mấy tờ giấy màu hồng dán trước xe anh, gở từng tờ anh đọc...
- Cái đồ biến thái lần sau phải dán tờ giấy sau lưng anh là "thắng gấp" để người ta biết mà còn tránh.
- Cái đồ bệnh hoạn, gọi 115 vào bệnh viện kiểm tra gấp đừng đi lung tung kẻo người ta cho vào chuồng bây giờ.
- Cái đồ khó ưa, có phải anh đang bốc hỏa không, gọi 114 chữa cháy gấp đầu anh đang bốc khói rồi kìa haha...
- Cái đồ đáng ghét, có chỗ nào cần bà đây tư vấn thì gọi cho bà, 113 nha miễn phí đó - bà chờ.
Bất ngờ anh bật lên nụ cười thật sảng khoái, cầm mấy tờ giấy cẩn thận cho vào bóp.
Anh nghĩ "đúng là một cô gái thú vị" thì trong đầu cũng "a" lên một tiếng, anh đã nhớ ra lần trước va phải cô ở nhà trọ Anh Thư.