Chờ Ngày Em Nói Lời Yêu Anh

Chương 11: Chương 11: Điều kiện trao đổi




Nhìn điệu bộ ra vẻ nài nỉ của Hồng Quân, dù có cảm thấy đôi chút bất tiện nhưng cô cũng không đành lòng từ chối.

Anh đi theo cô vào thang máy lên tầng chín của toà nhà. Lúc Y Linh vừa quẹt xong tấm thẻ từ để mở khoá cửa, đột nhiên cô khựng lại suy nghĩ rồi quay người lại bảo với anh:

- Chỗ này chỉ là một khu căn hộ bình thường thôi. Có thể sẽ không được thoải mái và tiện nghi như ở nhà của anh đâu.

Từ Hồng Quân đưa tay đẩy cửa, kéo theo cả cô vào bên trong.

- Không sao cả. Nơi nào ở cạnh em thì nơi đó là nơi thoải mái nhất.

Y Linh thật không biết lưỡi anh làm bằng đường hay bằng mật mà lúc nào cũng nói ra được mấy lời ngọt ngào này.

Từ Hồng Quân ngồi vào chiếc sô pha đặt giữa phòng khách, kéo Y Linh ngồi trên đùi của anh. Cô muốn đứng dậy nhưng cánh tay khoẻ mạnh của anh đã ghì chặt giữ cô ngoan ngoãn ngồi lại.

Thấy tâm trạng Từ Hồng Quân đang vui, Y Linh làm bộ dạng nũng nịu mà nói với anh:

- Hồng Quân, em đang muốn mở thêm chi nhánh cho Elyn, anh đã hứa là sẽ giúp em đúng không?

Từ Hồng Quân lấy tay nâng nhẹ chiếc cằm nhỏ của Y Linh, dùng ánh mắt nuông chiều mà nhìn vào đôi mắt đang sáng long lanh của cô.

- Anh tất nhiên sẽ giúp em. Ngày mai anh sẽ bảo nhân viên ở phòng kinh doanh tìm cho em một mặt bằng ở vị trí tốt nhất. Tiền vốn đầu tư cũng sẽ chuyển vào tài khoản ngân hàng của em. Nhưng đổi lại anh có một điều kiện...

Y Linh tròn mắt nhìn anh, ra vẻ không hiểu.

- Anh muốn em làm gì?

Từ Hồng Quân mỉm cười, đôi tay ôm chặt lấy cô hơn.

- Xem em kìa, đâu cần phải làm vẻ mặt lo lắng đó chứ. Anh chỉ là muốn em hãy thuê thêm nhân viên phụ giúp công việc ở cửa hiệu, đừng có ôm đồm hết mọi thứ vào bản thân như vậy nữa.

Hồng Quân đưa tay vuốt nhẹ khuôn mặt cô, anh nói tiếp bằng một giọng âu yếm.

- Anh muốn em dành nhiều thời gian hơn cho anh, có được không?

Y Linh nhìn gương mặt điển trai với biểu cảm nài nỉ của Từ Hồng Quân mà trong lòng có chút buồn cười. Không rõ là anh đang ra điều kiện hay là đang cầu xin cô nữa.

Dù trái tim đã bị anh làm cho tan chảy, Y Linh vẫn giả vờ làm điệu bộ hờn dỗi.

- Anh bây giờ đã biết ra điều kiện với em luôn rồi.

Từ Hồng Quân chỉ biết cười khổ, bàn tay ấm áp của anh đặt lên bàn tay nhỏ nhắn của cô.

- Em chiều theo ý anh lần này đi có được không?

Y Linh gật đầu, vòng tay qua cổ anh mà ôm thật chặt.

Biểu cảm trên mặt của Từ Hồng Quân hiện rõ sự hạnh phúc.

Y Linh đưa tay che miệng khẽ ngáp nhẹ một cái.

- Em buồn ngủ rồi. Mình đi ngủ thôi.

Nói rồi cô buông anh ra, đứng dậy mở cửa căn phòng ngủ không lớn nhưng rất gọn gàng ngăn nắp.

- Em phải đi tẩy trang rồi thay đồ nữa. Anh cứ vào ngủ trước đi.

Căn hộ của Y Linh đang ở chỉ có duy nhất một phòng ngủ. Một nam một nữ ở chung trong một phòng còn có thể làm ra chuyện hay ho gì. Y Linh là muốn né tránh chuyện này nên cố ý đợi anh ngủ say sẽ đến lượt cô chui vào góc giường mà yên giấc đến sáng.

Đứng trước tủ quần áo, cô bỗng dưng thấy khó xử. Mấy chiếc váy ngủ của Y Linh toàn mấy kiểu hở hang theo phong cách quyến rũ. Thường ngày chỉ ở một mình nên cô thích mặc vậy cho mát mẻ. Nhưng bây giờ mà mặc vào thì có khác gì mỡ dâng miệng mèo.

Y Linh chậc lưỡi. Tủ quần áo đầy ắp bao nhiêu món thế này chẳng lẽ lại không có thứ cô cần.

Thái Y Linh cố tình ở lại trong phòng thay đồ rất lâu, phải đến hơn bốn mươi phút sau thì cô mới đi ra.

Cô đẩy nhẹ cửa phòng ngủ, rón rén bước vào. Trên người cô mặc một chiếc áo thun khổ rộng dài đến ngang đùi, bên trong không quên mặc thêm một chiếc quần ngắn.

Từ Hồng Quân nằm trên giường nhưng anh vẫn chưa ngủ. Mấy chiếc khuy áo phía trên đã được cởi ra để lộ đường nét nam tính trên bộ ngực trần.

Cảnh tượng trước mắt khiến cô bối rối. Y Linh tâm trạng đầy lúng túng, cảm thấy không khí trong phòng có phần nóng lên. Cô tìm điều khiển của máy điều hòa, chỉnh nhiệt độ xuống mức thấp hơn.

- Em xin lỗi. Trong phòng nóng quá nên anh không ngủ được phải không?

Từ Hồng Quân không nói gì, anh đứng dậy đi về phía của cô. Y Linh bất giác bước lùi lại, vô tình lại để anh dồn cô vào chân tường.

Một tay anh chống đỡ lên bức tường phía sau, một tay nâng chiếc cằm của cô lên mà đặt đôi môi của mình chạm vào đôi môi đỏ mọng của cô.

Giữ nguyên khoảng cách rất gần giữa hai khuôn mặt, nơi hai đầu mũi vẫn chạm nhau, Từ Hồng Quân nhìn cô bằng ánh mắt sâu thẳm chết người của anh.

- Vì không có em nên anh mới không ngủ được.

Không đợi Y Linh kịp nói bất cứ điều gì, Từ Hồng Quân nghiêng đầu tiếp tục lướt trên đôi môi của cô, nhịp độ mỗi lúc lại một nhanh hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.