Tập đoàn Hà thị gần đây đang xôn xao lên về việc thiên kim tiểu thư của chủ tịch Hà Thịnh Đông là Hà Xuân Hy sẽ trở lại công ty. Giám đốc phòng chiến lược phát triển là Lục Hàn hỏi cậu cấp dưới:
- Hà tiểu thư trước đây sao lại rời tập đoàn thế?
Lục Hàn chỉ mới vừa vào làm một tháng nên chưa biết rõ những chuyện trong nội bộ tập đoàn. Cậu cấp dưới tên là Nam Thành trả lời:
- Giám đốc mới vào không lâu nên chưa biết, tiểu thư làm thư kí cho tập đoàn Hoàng Hà. Cụ thể là cho chủ tịch Từ Hồng Quân.
Từ bỏ chức vụ nhiều người mong ước tại đây để làm thư ký cho một công ty khác? Lục Hàn chưa nghe qua Hà Xuân Hy có mâu thuẫn gì với gia đình nên anh đoán là cô chủ động chọn công việc đó. Còn nguyên nhân nào khác để chọn một công việc ít tốt hơn ngoài để tiếp cận người mình yêu chứ. Lục Hàn lại nhớ về vụ bắt cóc gần đây, Hà Xuân Hy, Từ Hồng Quân và Thái Y Linh. Anh có nghe tin hai người còn lại sắp đám cưới, vậy nghĩa là Hà Xuân Hy đã thất tình. Việc cô về lại tập đoàn không chỉ là vì ông Hà Thịnh Đông muốn đảm bảo an toàn sau vụ bắt cóc mà còn vì Xuân Hy không còn lý do để ở lại Hoàng Hà.
Khi chịu tổn thương tình cảm, có người sẽ đóng chặt trái tim lại, có người thì sẽ cố lấp đầy con tim bằng những người tạm bợ. Hà Xuân Hy sẽ là kiểu người thế nào đây? Lục Hàn thích thú suy nghĩ rồi hỏi:
- Cậu có từng tiếp xúc qua với tiểu thư chưa? Tôi khá tò mò con người của tiểu thư thế nào đấy.
Nam Thành cười nhẹ, rồi trả lời:
- Tôi không có dịp tiếp xúc nhiều với tiểu thư. Nhưng theo cảm nhận của tôi thì tiểu thư rất tốt nhưng cũng không quá dễ gần.
Lục Hàn mường tượng trong đầu, phác thảo vài nét về Hà Xuân Hy. Tuy chưa qua một khoá học hay có bất cứ nghiên cứu nào về tâm lý, Lục Hàn là người có thể nhìn thấy suy nghĩ của người khác khá tốt.
Cậu chàng này cũng thích Hà tiểu thư, họ Lục nghĩ. Có vẻ Nam Thành cũng có suy nghĩ tương tự, anh nói:
- Giám đốc Lục, nếu anh có mơ mộng về tiểu thư thì tôi phải nói trước, tiểu thư có những yêu cầu rất cao đấy.
Lục Hàn tự đánh giá lại mình: Một tiến sĩ từ một trường danh tiếng, tuyển thẳng trực tiếp vào chức vụ giám đốc chiến lược của Hà thị, tương lai chắc chắn sẽ còn phát triển hơn. Về ngoại hình thì Lục Hàn rất tự tin, mặc dù vẻ đẹp nghiêng về nét nữ tính hơn, nhưng anh biết đó vẫn là gu của nhiều cô gái. Anh còn có nhiều tài năng khác.
Hướng ánh nhìn vào người đối diện, Nam Thành là một nhân viên ưu tú, nếu không có sự xuất hiện của Lục Hàn thì khả năng chiếc ghế giám đốc này sẽ thuộc về anh. Ngoại hình có thể nói là trên mức trung bình. Với nhiều cô gái, có lẽ Nam Thành sẽ là của quý, nhưng so với Hà Xuân Hy thì lại chỉ như đỉa đeo chân hạc.
Và tất nhiên, cả Lục Hàn và Nam Thành đều không thể sánh với Từ Hồng Quân. Lục Hàn cười nói:
- Vậy cậu chỉ định giữ tình cảm của mình trong lòng à?
Nam Thành bị bất ngờ trước câu hỏi, lúng túng trả lời:
- Tôi biết thân phận của mình, nhưng tôi không có ý định từ bỏ. Tôi sẽ tiếp tục cố gắng đến khi thật sự xứng đáng với tiểu thư.
Lục Hàn khá hứng thú trước thái độ này, anh ra hiệu kết thúc cuộc trò chuyện rồi ngồi xuống bàn ngẫm nghĩ. Anh không có nhiều kiên trì như Nam Thành, ai mà biết khi nào có kẻ cướp mất đối tượng của mình chứ?
Tra cứu hình ảnh của Hà Xuân Hy, Lục Hàn quan sát kĩ từng chi tiết. Quả là một cô gái tài sắc vẹn toàn, một cách thật lòng thì đó là cô gái tốt nhất Lục Hàn từng biết. Để có được cô sẽ là một thử thách rất lớn, nhưng Lục Hàn thích thử thách. Anh sẽ phải có được những thứ mình muốn. Dù bất cứ cái giá nào phải trả.
Ngày hôm sau, Lục Hàn cố tình nghe ngóng về nơi làm việc của Hà Xuân Hy và tìm cớ để lảng vảng gần đó, một cách thật tự nhiên. Sau vài ngày quan sát, Lục Hàn đã rút ra được phác thảo hoàn chỉnh về tính cách của Hà Xuân Hy. Bước tiếp theo sẽ là tiếp cận.
Những trò ve vãn cơ bản không có tác dụng với một thiên kim tiểu thư như Xuân Hy, Lục Hàn quyết định phải xây dựng một hình tượng thật tốt trong mắt cô cho bước đầu. Là giám đốc chiến lược, quá dễ dàng để Lục Hàn đưa ra một chiến lược để có thể làm việc cùng với phòng ban của Xuân Hy. Hạn chế là cấp dưới Nam Thành của anh cũng sẽ có cơ hội tiếp cận cô. Nhưng Lục Hàn không quá lo lắng, chắc chắn anh lo được tên cấp dưới kém cỏi kia.
Lục Hàn nở một nụ cười, tưởng tượng về ngày Hà Xuân Hy thuộc về mình.
Nam Thành nghe về công việc mới do Lục Hàn đề ra, tuy không dám nói thẳng nhưng anh dễ dàng đoán được mục đích chính của Lục Hàn là tiếp cận Hà Xuân Hy. Anh nghĩ lại, đây cũng có thể là cơ hội cho anh, một cuộc cạnh tranh công bằng. Nam Thành bỗng cảm thấy phấn chấn lạ thường, đây chính là lúc để anh hành động, không thể chờ đợi mãi nữa. Đây sẽ là thời gian để xác định liệu anh và Xuân Hy có hy vọng gì không, dù kết quả có ra sao, anh cũng sẽ không hối tiếc.