Chờ Ngày Gió Đông Ấm Áp

Chương 34: Chương 34: Khác biệt quá lớn




Bế cô đi lên phòng, đóng sập lại cánh cửa, thả cô xuống liền túm lấy gương mặt cô hôn lấy hôn để, Lăng Nhữ Y không rõ chuyện gì, bị anh hôn cũng không tránh được. Hai tay anh giữa lấy đầu cô, bắt cô ngữa mặt đón nhận nụ hôn của anh, anh quét qua hàm răng bắt lấy lưỡi mềm mại. Trong miệng cô vẫn còn hương thơm của hạt sen, vị ngọt của món tráng miệng vừa rồi.

Lưỡi điên cuồng quấn lấy, đẩy vào trong miệng cô tìm mật ngọt, Lăng Nhữ Y nhíu mày, buộc phải há miệng tiếng nhận quấn quýt, hơi thở của anh rất nhanh bao trùm cô, hơi thở từ mũi anh phà ra, cô chỉ toàn hít vào hơi của anh. Anh vừa hôn cô, vừa ôm lấy cô đi về phía giường ngủ, nụ hôn ướt át trao đổi mật ngọt phát ra âm khiến người ta thẹn, anh mút lấy mềm mại, đớp lấy hai cánh môi cô ngấu nghiến như món ăn ngon. Lăng Nhữ Y tiếp ứng được một lúc thì không tiếp nổi nữa, cô thiếu dưỡng khí trầm trọng, vội vàng lắc mạnh đầu né đi nụ hôn của anh, anh lập tức đẩy ngã cô xuống giường.

Lăng Nhữ Y ngã xuống giường, cô nằm ngửa nhìn trần nhà hít lấy hít để không khí, sực nhớ đến một chuyện, cô nâng người dậy.

“Em chưa...” Định bảo là cô còn chưa tắm, trên người cô từ buổi chiều ở trong bếp chỉ toàn mùi dầu mỡ, ít ra cũng phải đợi cô tắm rửa sạch sẽ, thơm tho rồi thì sinh hoạt cũng không muộn. Nhưng đập vào mắt cô, Mạc Đình Quân đã cởi ra quần ngủ, cái kia thô to đỏ tím, thô dài trướng to đến mức khiến cô nín thở. Lời nói đến miệng cũng bị cái kia đập vào mắt mà kinh hoảng ngừng lại, cô tròn mắt, gương mặt trở nên trắng bệch, hai chân đạp vào nệm giường lùi người về phía sau.

“Anh... Cái này... Không được.”

To như vậy làm sao mà được? Sao đột nhiên hôm nay nó lại to như thế? Bình thường đã đủ, to như vậy thì làm sao mà nhét vào cô.

Không không không! Không thể!

Lăng Nhữ Y vội vàng xoay người, có ý định nhảy xuống giường, nhưng đời đâu như ý muốn. Cô có khi nào mà thoát khỏi tay anh, chỉ vừa mới xoay người, Mạc Đình Quân đã nắm lấy chân cô, dùng sức kéo cô đến chỗ anh.

“Cái này thật sự không được” Bị kéo lại, Lăng Nhữ Y nói nhanh, hai mắt trừng lớn, cả gương mặt trắng bệch nhìn anh, hai tay nhỏ tích cực ngăn cản chắn ở phía trước ngực anh “Anh... Anh nghe em nói đã...”

Cái này thật sự không vào được đâu aaa, chết người, sẽ chết người.

Mạc Đình Quân của lúc này thì làm gì còn khả năng đàm phán, anh túm lấy cô, kéo hông cô đặt dưới thân mình, nắm lấy áo sơ mi của Nhữ Y kéo lên vạt áo nằm trong váy. Anh thậm chỉ gấp rút đến mức không có thời gian cởi ra quần áo của cô, chỉ có thể tùy tiện đem chúng kéo ngược lên trên, kéo khoá váy rồi kéo váy ngược lên trên bụng. Lộ ra quần nhỏ mỏng, anh vén đáy quần sang một bên liền đem nhục thân chính mình đặt ở phía trước.

Lăng Nhữ Y cả kinh, hai chân vẫy đạp không khí, gương mặt nhỏ đỏ hoe lắc dại, cô giống như con cá mắc cạn vùng vẫy trong vũng bùng cố gắng tự cứu thân mình.

“Không được không được... Đình Quân anh không được đâu...”

Người này cớ gì hôm nay lại lạ như vậy? Cái kia to quá, so với bình thường to hơn gấp bội, không thể.

Lăng Nhữ Y dùng hai tay nắm lấy áo anh, hai chân bị đẩy lên, dùng hai bàn chân đạp vào bụng anh, muốn đạp anh ra.

Anh nắm lấy hông cô, ấn hông cô xuống giường, mặc cho hai chân cô đạp loạn, tay giữ một bên đùi non, tay cầm lấy y đầu thô to, cầm lấy chính mình, hơi nóng từ chính bản thân truyền vào lòng bàn tay anh bỏng rát, chính anh còn giật mình. Đặt y đầu trước miệng hoa, nhiệt lượng nóng rực chạm vào miệng hoa gây ra xúc tác, cô vùng vẫy cũng vô nghĩa, Mạc Đình Quân đem y đầu nhấn vào.

“Không được...” Y đầu nhét vào khiến cô căn cứng, chân đạp dưới bụng anh càng căng thẳng hơn. Y đầu hôm nay thực lớn, nhấn y đầu vào nhưng miệng hoa so với nó hơi nhỏ, nhấn vào thì bị miệng hoa từ chối đẩy ra. Vài ba lần nhét vào không thành, Mạc Đình Quân khó chịu chau mày, cơn nóng thiêu đốt lòng ngực đến khó thở. Anh biết để giải quyết khó chịu này, chính là nhét vào.

Nhét vào chắc chắn sẽ vô cùng sung sướng, nhưng Lăng Nhữ Y cứ căn cứng ngắt, đã nhỏ lại còn căn cứng không cho anh đi vào. Mạc Đình Quân bị cơn nóng làm ván đầu, anh thực nôn nóng nhưng Nhữ Y so với anh lúc này, quả thật không phù hợp.

Nuốt xuống ngụm nóng vội, Mạc Đình Quân nghiêng người đè lên thân thể nhỏ, cúi đầu hôn lên cánh môi cô, cại mở miệng nhỏ chui vào bên trong miệng ngọt bắt lấy lưỡi mềm. Lăng Nhữ Y vô phương phản kháng, nụ hôn của anh lúc nào cũng có sức áp chế tuyệt đối. Cô há miệng tiếp ứng anh, hai tay nhỏ túm lấy áo ngủ trước ngực anh nắm thành hình tròn nhăn nhúm.

Mạc Đình Quân hôn hấp, bàn tay ở mông cô lần mò vào giữa hai chân, ngón tay ở phía trước u hoa thần bí như một vị khách lạ, hai ngón tay đẩy vào bên trong thần bí u hoa. Lăng Nhữ Y tiếp nụ hôn, cảm giác bị đi vào lập tức nhăn mặt.

“Ách...” Cô né đầu thoát khỏi nụ hôn, hai tay nắm chặt ngực áo anh, hai chân ép chặt thân thể anh ở giữa. Mạc Đình Quân đang dây dưa với cái miệng ngọt, đột nhiên cô chạy đi mất, anh vội nghiêng đầu theo mặt nhỏ, bạc môi ấn lên miệng cô.

Ngón tay đẩy vào, hai ngón tay bị u hoa thít chặt, u hoa nhỏ nhắn của Nhữ Y đúng thật là tuyệt mỹ danh khí, nó giống như vô vàng cái miệng nhỏ đang hấp lấy hai ngón tay anh. Chỉ là ngón tay lại khiến anh cực kì khó chịu, nếu là cái gậy của anh thì chắc chắn sẽ sướng kinh hồn. Đầu ngón tay cong lại trong cô, chạm vào tầng lớp thịt nộn, hai đầu ngón tay cong lại cào cào trên thịt nộn, tường hoa vây kín bó chặt anh hơn.

Lăng Nhữ Y phía trên cũng phát run, hai cánh môi run rẩy bật ra hơi thở vội, bị anh hôn anh hấp đến hai môi hồng đỏ mẫn, cánh môi có phần sưng lên mọng nước. Anh đem hai ngón tay kéo ra đâm vào, hai ngón tay tượng trưng cho bản thể nhục thân lui ra cắm vào trong huyệt đạo. Lăng Nhữ Y mơ màng vì nụ hôn, phía dưới bắt đầu ẩm ướt theo luật đạo của ngón tay, mặt cô dần đỏ, hông bất giác nâng lên hưởng thụ ngón tay của Mạc Đình Quân.

Nụ hôn vấy ra tiếng thở cùng rên rỉ nhỏ nhỏ trong miệng cô, căn phòng tràn ngập mê hoặc tiếng hôn chụt, mùi vị ám dục vây kín khắp căn phòng.

Anh lui cắm ngón tay một lúc, huyệt hoa ì ạch phát ra tiếng nước, gương mặt Lăng Nhữ Y cũng đỏ bừng như quả lựu đỏ, cô rên rỉ, ưm a theo hai ngón tay kia. Tay anh bắt đầu ráo riết rút cắm trong người cô, cao trào sắp đến, Lăng Nhữ Y cũng vô thức nâng mông lên theo rút cắm.

“Ưm... Ưm...”

Mạc Đình Quân dừng lại nụ hôn trên môi, Lăng Nhữ Y cao trào vội xoay nghiên mặt, giấu đi hai gò má nhiễm phấn hồng, Mạc Đình Quân hôn lên một bên má, hôn men lên mang tai, anh gậm lấy vành tai mẫn đỏ. Hai ngón tay ra vào như bão táp, Lăng Nhữ Y há miệng hít thở cũng không kịp, tay nhỏ nắm lấy áo anh nghiền ngấu, gương mặt diễm lệ đỏ bừng, há miệng đớp lấy không khí bật ra rên rỉ.

“Aaa...”

Mạc Đình Quân lui hai ngón tay, u hoa cao trào ướt nhẹp thuận tiện ra vào, nó hút lấy tay anh như muốn ăn trọn, anh lui ra hai ngón tay đem thêm một ngón tay sát nhập, ba ngón tay cắm vào bên trong cô.

“Á...” Nấc ra tiếng lớn, Lăng Nhữ Y mếu máo trừng mắt nhìn vào hư vô. Mạc Đình Quân ở bên tai cô gặm mút, cô nghiêng mặt, giấu đi toàn bộ gương mặt mình. Bụng dưới co bóp lấy ba ngón tay, ba ngón ở trong cô không động nữa, anh chỉ dùng ba ngón ngoái tròn nới rộng Lăng Nhữ Y.

“Đừng...” Cô thủ thỉ nhỏ, biết là anh đang mưu đồ nơi rộng để đem cái kia của anh vào, nhưng mà nga, hôm nay anh lớn đến kỳ lạ, còn đỏ tím lên không khác gì một con trằn trọc đáng sợ. Đem cái kia chọc vào cô, chẳng khác nào đem cả một cây gậy đâm vào người cô “Sẽ không được...”

Mạc Đình Quân thở ra hơi nóng thiêu đốt, anh đã cố gắng đến thế này, cô một câu không được hai câu không vừa, muốn anh làm sao đây nga? Anh không thể không vào.

Đầu óc Mạc Đình Quân sắp nổ, ham muốn đi vào nuốt liền mấy ngụm nước bọt, anh cắn lấy vành tai nhỏ, cương nghị đáp lại “Phải được, em không được thì chết tôi.”

“Ư...” Cái này làm sao có thể trách cô, hãy trách anh đột nhiên biến lớn ấy, Lăng Nhữ Y lắc dại, ngàn vạn lần không muốn cái to bự kia, bình thường đã thượng cô ngủ cả trưa, đi đứng không ổn, đem cái bất thường kia vào người cô, ngày mai cô chắc chắn sẽ liệt giường “Thật không được... Anh làm sao... Lớn quá...”

Anh cũng chẳng biết đâu, Mạc Đình Quân đem ba ngón tay ngoái tròn trong Lăng Nhữ Y, bàn tay ba ngón vẽ hình tròn ngày một to trong cô. Anh nâng người dậy, tay kia đem gậy th*t to trướng đặt trước u hoa, rút ra ba ngón tay ướt nhầy, đem ướt át trên mấy ngón tay bôi lên chiếc gậy gộc nổi đầy gân xanh tím. Nghĩ tới sắp được đi vào, Mạc Đình Quân không nhịn nổi nụ cười nham hiểm, tay cầm gậy th*t tay vạch u hoa.

Đặt phía trước cô, thắc lưng ưỡn thẳng, y đầu vừa nhép vào liền đẩy lưng, đem gậy th*t đi vào.

“Á...” Lăng Nhữ Y nắm níu ga đệm, mặt mài đỏ bừng, cái kia vừa đi vào đã lắp đầy, to lớn khiến cô kinh hô “... Ực... Anh... Đi ra đi mà...”

Há, Mạc Đình Quân cố gắng lắm mới nới được cô ah, cố gắng lắm mới đi vào được, nào có chuyện sẽ đi ra. Anh thẳng lưng trì người, dùng sức ở bụng đem gậy th*t đâm thẳng, mang to lớn khó khăn đi vào trong.

“Đừng... Ah...” Lăng Nhữ Y mếu máo muốn khóc hai tay nhỏ nắm níu ga đệm “Mạc Đình Quân anh lớn quá...”

Cơ thể cô căng cứng ưỡn lên cố gắng tiếp nhận to lớn, nhưng cố cách mấy cái kia cũng biến lớn phìn to trong cô, biến u hoa thành bị trướng buộc nuốt vào to lớn. Cô mếu máo, hai vai nhỏ run lên bần bật, hơi thỏ cũng phát run, từng khớp trên người đều run rẩy, Lăng Nhữ Y cong người dậy nhìn xuống hạ thể, lôi thịt kia vẫn còn dư ra một đoạn, nó vẫn chưa đi vào hết.

Nhìn thấy anh, cô mếu càng lớn “U... Oa... Lớn quá rồi... Sẽ... Sẽ không được...”

“Được nga” Anh ma mị cười, hơi nóng phà phà tuấn duật, đẩy cô nằm xuống, nắm lấy hai bên hông, thắc lưng ưỡn lên hướng thẳng huyệt đạo, chính thức mang toàn bộ đi vào bên trong. Y đầu bên trong đã đỉnh vào hoa tâm, ép chặt hoa tâm, Lăng Nhữ Y cắn chặt răng, hai tay túm lấy túm để ga giường, nhịn không được phát ra ấm ức, đầu nhỏ lắc dữ dội tóc đẹp bung loạn bám trên gương mặt cô.

“Aaaa... Lớn quá... Huhu... Rách mất... Mạc Đình Quân anh lui đi... Oa oa...”

Anh lớn như vậy, chỉ tiến vào đã làm bụng dưới cô phình lên, nếu còn di chuyển thao trừ, cái gậy kia sẽ đánh gãy cô. Lăng Nhữ Y mếu máo như đứa trẻ ấm ức khóc, mặt mày diễm lệ phấn hồng, xinh đẹp hơn bất kì ai, Mạc Đình Quân tiến vào xong cực kì thoả mãn cũng tuyệt vời mãn nhãn, thoải mái đến đỉnh điểm thư giãn hai đầu lông mày, anh cúi thấp người ôm lấy Lăng Nhữ Y, thắc lưng bắt đầu thao trừ khiến cô giật nảy.

Còn tiếp...

(P/s Thiên link link địa link link, thiện style thiện style cho chướng này được duyệt.)

_ThanhDii

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.