Nhưng mà hiệu quả quay phim quá tốt cũng là làm cho người ta nghi ngờ.
Nói như vậy cái loại cảnh nóng thật sự cần hai diễn viên chú ý tập trung tinh thần và tình cảm thật sâu sắc làm ra, cần phải vô cùng nhập tâm mới diễn được, dưới tình huống bình thường khó có thể nói ôm cổ cậu là có thể hôn lên, chớ nói chi ở đây tập chung nhiều máy quay như vậy.
Thật ra thì Lưu Nhiên ôm nước cũng không uống mấy hớp, cậu ta ngồi bên cạnh lập tức nhìn thấy có gì không đúng.
Đạo diễn hô có thể, sau đó máy móc tạm thời cũng ngừng lại, Chu Diễn cũng không có lập tức đứng dậy, ngược lại cái loại như lưu luyến tiếp tục hôn Quý Nguyên khoảng chừng hai ba giây, hơn nữa bởi vì từ eo trở xuống không có mang dụng cụ bảo vệ, rõ ràng có thể thấy được có cái gì không đúng nhô ra.
Lưu Nhiên khẽ trợn to hai mắt, vô cùng kinh ngạc.
Một là Chu Diễn và Quý Nguyên \”Quá mức nhập vai\”, hai là kích cỡ của Chu Diễn đáng kinh ngạc.
Chu Diễn đứng dậy đưa lưng về phía mọi người, sau đó đưa tay nhặt lên cái áo sơ mi mặc trên người Quý Nguyên lúc trước bị cậu ném sang một bên, trước tiên mặc quần áo cho Quý Nguyên. Trên người mình trần không thèm để ý chút nào, nói nhỏ mấy câu với Quý Nguyên rồi quay đầu đi về chỗ nghỉ ngơi đi. Quý Nguyên vừa mặc quần áo vừa đi theo phía sau cậu, toàn bộ hành trình hai người vẫn còn nói chuyện.
Cái này rất kỳ lạ, quả thật giống như cái kiểu thân mật tự nhiên khi ở chung một chỗ với người yêu.
Rất nhanh Lưu Nhiên liên tưởng tới bối cảnh bạn trai trong truyền thuyết của Quý Nguyên, lại nhớ tới thái độ và dáng vẻ lúc bình thường của Chu Diễn, lại nhớ tới tên tuổi của Chu Diễn, có chút sững sờ, mặc dù cảm thấy có thể suy đoán của mình đã rất gần với sự thật rồi, nhưng lại cảm thấy cái suy đoán này quá chân thật.
《 gió xuân say 》 là bộ mà Quý Nguyên đạt được danh tiếng rất tốt còn có đầu tư đáng kể của nhà họ Chu, người này cũng gọi là Chu Diễn, thật sự rất trùng hợp.
Ảnh hưởng của nhà họ Chu rất lớn, nhưng mà cũng không phải là quá cao, khi mà cậu cả nhà họ Chu còn sống cũng thường ra ngoài chơi, trong giới hay ngoài giới cũng biết không ít chuyện của anh ta. Cậu cả nhà họ Chu chính là bản sao của Chu Hoành Uy, cho dù là có vị hôn thê cũng vẫn hàng đêm sênh ca nam nữ đều xơi như cũ, danh tiếng rất vang dội.
Nhưng bây giờ tất cả mọi người đều biết cậu hai nhà họ Chu đã trở lại lại hoàn toàn khác biệt, không nhưng rất ít khi ra ngoài, mà ngay cả họ tên cũng rất ít người biết. Hơn nữa buông thả từ bé, thì lại càng có ít người có thể hiểu rõ được cậu chủ.
Nếu như thật sự là là cậu chủ . . . . .
Lưu Nhiên uống hết cốc nước đá đã tan hoàn toàn, trong lòng bất an không rõ lý do.
Nếu như thực là cậu chủ, có thể để một nhân vật như vậy làm người đóng thế, vậy cậu ta cũng chỉ muốn hô to cho Quý Nguyên một câu ngưu bức.
Lưu Nhiên cảm giác mình mệnh khổ, có dáng người của 1 nhưng thực tế là 0, cộng thêm với thân phận là minh tinh, thỉnh thoảng hẹn một lần còn lo lắng đề phòng sợ gặp phải bệnh thần kinh. Dù là thuận lợi hẹn được, nhưng trong mười lần thì có đến chín lấn đối phương cũng là 0.
Hai 0 chỉ có thể yên lặng nhìn nhau không nói gì mặc vào cái quần mới vừa cởi ra, ở trong lòng chửi một câu đồ phá hoại sau đó ai lại về nhà nấy.
Hiện tại nhìn một cái đã xác định 100% đối phương là 1, vừa định xuống tay còn đặc biệt là bạn trai do người khác mang đến. Cái này không chỉ có nghĩa là cậu ta nhìn thấy mà không ăn được, còn nghĩa là trong những lúc quay phim hai người bọn có thể cuồng phát cẩu lương trước mặt mình.
Lưu Nhiên sinh không thể yêu bị tiếng hô của nhân viên làm việc gọi đậy đi quay đoạn ngắn của mình.
Chu Diễn đổi lại áo khoác của mình, phía dưới cũng không có lập tức chìm xuống, cũng may sau khi cậu ngồi xuống thì không nhìn rõ. Quý Nguyên ngồi ở bên cạnh có chút đỏ mặt.
Quay phim là không đáng kể gì, nhưng mà cùng diễn viên khác diễn cảnh giường chiếu có thể anh sẽ không cảm thấy xấu hổ thế này. Nhưng mà cùng bạn trai của mình trước nhiều con mắt soi mói như vậy, còn dùng ống kính ghi lại cả quá trình, có cái loại cảm giác công khai quay trước màn ảnh nhỏ, vô cùng xấu hổ.
Ngô Lượng sợ bọn họ nóng, chạy tới chỗ đoàn phim chuẩn bị đồ uống lạnh, lấy cho bọn họ một người một ly.
Quý Nguyên ôm cốc nước đá ừng ực ừng ực uống..., khóe mắt liếc Chu Diễn một cái, không nhịn được dùng mũi chân đá chân cậu một cái: \”Làm sao em còn chưa đỡ?\”
Đúng là nói đến bộ vị nổi lên có chút nhạy cảm, quá đặc biệt hấp dẫn ánh mắt người.
Thật ra thì Chu Diễn rất oan ức. Bởi vì biết diễn bộ phim này có rất nhiều đoạn ngắn cần sắc dụ, mặc dù chỉ là nửa người trên, nhưng trước đó Quý Nguyên cũng bắt đầu mà chuẩn bị, trong quá trình tham gia phim của hai người không cho phép Chu Diễn cắn một cái ở dưới môi.
Coi như cũng đã gần nửa tháng rồi, Chu Diễn có chút không thể nhịn được nữa, nhìn thấy chút thịt đều muốn đỏ mắt rồi, chớ nói chi là mới vừa rồi tự mình đi lên gặm mấy cái. Giống như cho người sắp chết đói một hớp cháo sau đó lại không cho anh ta ăn nữa vậy, vậy thì thà để cho anh ta chết đói ngay từ đầu đi.
Chu Diễn có chút hối hận cho Quý Nguyên diễn bộ phim này.\”Nhìn em tốt lắm sao.\” Chu Diễn uống nước đá đang cầm trên tay, không uống từ từ giống Quý Nguyên, cậu trực tiếp xé giấy ly lông ở miệng túi ra, mới uống vài hớp đồ uống lạnh lẽo này đã hết nửa cốc, rốt cuộc cảm giác mát lạnh cũng chui vào trong cơ thể cậu.
\”Ăn nói linh tinh, cái gì cũng đổ lên đầu anh.\” Ngoài miệng Quý Nguyên nói như vậy, nhưng động tác trong đó cũng không quá tự nhiên kép chân của mình lại.
Thật ra thì anh cũng có chút, nhưng không có rõ ràng giống như Chu Diễn như vậy.
Ai bảo ở phương diện khác đồ chó Chu Diễn lại là con lừa đâu, Quý Nguyên ở trong lòng chua xót nghĩ.
Biết được Quý Nguyên đang quay phim với Lưu Nhiên, tin nhắn của bát quái tinh Vũ Dật Phi một cái tiếp một bay tới.
Ngày mồng một tháng năm bay: a! Lưu Nhiên! Cũng là Nam Thần của anh.
Ông xã của đồ chó: sao Nam Thần của anh lại nhiều như vậy. . . . . .
Quý Nguyên chợt có chút đau lòng cho Trì Lập An, quả thật trái tim của Vũ Dật Phi này lớn gấp hai lần bốn cái biển cộng lại rồi. Cũng may là Trì Lập An rộng lượng, nếu đổi Thành Chu Diễn, Quý Nguyên cảm thấy có thể Chu Diễn sẽ chết đuối trong giấm của mình 1800 lần rồi.
Nhưng mà thật ra Quý Nguyên cũng hiểu, nếu Trì Lập An không rộng lượng như vậy, anh ta đã sớm chết đuối trong giấm chua của mình 1800 lần rồi.
Ngày mồng một tháng năm bay: ha ha, em ghen nữa à bảo bối! Quả nhiên em cũng yêu thích anh, đi! Không cần Chu Diễn rồi, vậy anh cũng không cần thầy Trì, chúng ta ở chung một chỗ thôi.
Ông xã của đồ chó: ha ha ha ha mẹ nó.
Ông xã của đồ chó: sau đó, Chu Diễn nói muốn xem điện thoại di động của em.
Quý Nguyên cố ý hù dọa Vũ Dật Phi.
Vũ Dật Phi quả nhiên là hoảng sợ.
Ngày mồng một tháng năm bay: a!!! Ông lớn!! Chẳng qua là anh nói đùa thôi. Anh sợ. . . . . .
Anh ta nói xong lập tức thu lại tin nhắn lúc trước.
Ngày mồng một tháng năm bay: Chu Diễn và Quý Nguyên là trời sinh một cặp【 tâm 】【 tâm 】
Sợ một lát, Vũ Dật Phi lại hồi máu sống lại.
Ngày mồng một tháng năm bay: lại nói, thật ra thì vừa bắt đầu thật sự anh có ngắm đến Lưu Nhiên, khi đó đã bị sói nhỏ tẩy não, cảm thấy mấy đứa tuổi nhỏ eo nhỏ lực tốt này không nên quá dễ nhìn, đáng tiếc anh là không có cái mạng này.
Quý Nguyên đang hưởng thụ sói nhỏ eo nhỏ lực tốt cảm giác mình trúng một phát đạn.
Ông xã của đồ chó: chẳng lẽ anh thổ lộ bị cự à?
Ngày mồng một tháng năm bay: còn chưa có thổ lộ đâu rồi, đã bị vấn đề to lớn về sinh lý làm khó.
Vấn đề sinh lý?
Ngày mồng một tháng năm bay: cậu ta cũng là 0! Cậu ta thích kiểu, có lẽ chắc là rất thích người giống như Chu Diễn vậy.
Quý Nguyên vẫn còn ở nghi ngờ nửa câu đầu, ngay sau đó nhìn thấy câu này bị sặc đồ uống trong miệng, anh ho một tiếng kinh thiên động địa. Ngay cả Lưu Nhiên đang quay phim cũng bị phân tâm quay đầu nhìn anh một cái, đạo diễn ngồi sau máy quay cũng quay đầu nhìn về phía anh, quan tâm nói: \”Sao vậy, không có chuyện gì chứ?\”
Chu Diễn để đồ uống đang cầm trên tay qua một bên, rồi sau đó ở trên lưng anh hơi tăng lực vỗ mấy cái.\”Bị sặc? Ho ra hay chưa?\”
Loại đồ ngọt này tắc vào trong phổi cũng không phải là khó chịu bình thường. Nhưng việc này không khó chịu bằng cái cảm giác đang phá hoại trong lòng Quý Nguyên.
Mấy ngày nay quan hệ của anh và Lưu Nhiên rất tốt, Lưu Nhiên thường tới đây thảo luận kịch bản với anh, có lúc nói không khác lắm vẫn phải ngồi lâu một chút. Quý Nguyên cảm thấy đây là chuyên nghiệp, Chu Diễn đối với việc này cũng không quá vui mừng, cộng với việc bọn họ là một cặp có rất nhiều cảnh tình cảm trong phim, mỗi lần cậu chủ đều là mắt muốn bốc lửa.
Quý Nguyên hoàn toàn không nghĩ tới có thể trong mắt Lưu Nhiên có Chu Diễn.
Nhưng cái này cũng không thể đưa ra kết luận, nói không chừng đơn giản chỉ là người ta nói kịch bản thôi?
Một loại suy nghĩ khi Chu Diễn vỗ lưng cho Quý Nguyên lại ngoặt sang hướng khác, Quý Nguyên chợt phản ứng kịp, hai ngày này Chu Diễn mất hứng hai ngày này không phải là vô ích sao?
Quý Nguyên cảm thấy trên trời rơi xuống một cái nồi đen đúng lúc rơi chúng người mình.
Thì ra là anh cảm thấy miệng Chu Diễn ăn dấm được cũng coi như hợp tình hợp lý, Chu Diễn uất ức. Nhưng hiện tại Quý Nguyên cảm thấy cái uất ức đó có thể là mình.
Lưu Nhiên đúng là một người không không nhịn được chuyện, buổi tối cậu ta không nhịn được nhắn tin hỏi Quý Nguyên.
Giúp tôi gửi đến: Nguyên nhi, Chu Diễn là bạn trai anh sao?
Ông xã của đồ chó: đúng vậy.
Vốn còn muốn giấu giếm, nhưng biết chuyện Lưu Nhiên là 0 Quý Nguyên lập tức trả lời không chút do dự.
Giúp tôi gửi đến: _(:3 \” ∠)_
Giúp tôi gửi đến: sau đó bỗng nhiên phát hiện hai ngày nay ăn rất nhiều cẩu lương, nấc.
Lưu Nhiên biết Chu Diễn là bạn trai của mình, giống như cũng không có thay đổi lớn gì, ngày hôm sau Quý Nguyên cứ như bình thường quay phim, nghĩ như vậy.
Nhưng anh cũng không biết, từ góc độ của Lưu Nhiên mà nhìn, cái này lại thay đổi quá lớn.
Ngày hôm sau Quý Nguyên và cậu ta đứng diễn một cuộc gặp mặt nói về suy nghĩ của nhau.
Quý Nguyên nói: \”Em cho rằng anh cũng không thích em, không, em cho là anh chán ghét em.\”
Ánh mắt của Lưu Nhiên dịu dàng, đầu ngón tay muốn chạm vào bả vai của Quý Nguyên nhưng mà lại thay đổi, giống như là không bỏ được: \”Anh thích em, hình như thật sự là không nên, nhưng em mới là người khiến cho anh cảm nhận được đầy đủ cuộc sống.\”
Quý Nguyên là cúi đầu, Lưu Nhiên lại ngẩng đầu, từ hướng của cậu ta nhìn sang, lướt qua gò má của Quý Nguyên là có thể nhìn thấy Chu Diễn đang nhìn chằm chằm vào bọn họ bên này.
Ánh mắt của Cậu lạnh lùng, mặc dù tầm mắt tràn đầy cảm giác bị áp bức rơi trên người Lưu Nhiên. Điều này làm cho Lưu Nhiên chợt diễn, hơn nữa ý thức được những từ mới vừa rồi mình nói ra rơi vào trong tai Chu Diễn không sót chữ nào.
Trước kia lúc diễn thỉnh thoảng Chu Diễn cũng sẽ dùng cái ánh mắt này nhìn bọn họ, nhưng lúc đó tất cả những gì Lưu Nhiên cảm nhận được đều là \”Quá man rất mùi vị đàn ông, mẹ kiếp đùi mềm rồi!\”
Nhưng bây giờ. . . . . .
Dư âm của lời thoại vẫn chưa có hoàn toàn tản đi, Lưu Nhiên lại cảm thấy rõ ràng dáng vẻ của cậu chủ là không muốn để mình cảm nhận được nguyên vẹn cuộc sống nhiều lần.
Mẹ, mẹ ơi.
Lưu Nhiên muốn hô câu cứu mạng.