Đối với những câu này, Chu Diễn cũng không cách nào phủ nhận.
Nhưng mà nhìn cái bộ dạng Quý Nguyên dương dương tự đắc rất chọc người, cậu tiến tới giữ đầu Quý Nguyên hôn anh một cái.
Hai người bốn bàn chân để chung một chỗ, không phân biệt được của ai. Ban đêm yên tĩnh, trong phòng khách chỉ mở ra đèn trên tường, ánh sáng cũng không rõ ràng, ngược lại là ánh sáng từ màn hình TV chiếu lên người rõ ràng hơn một chút.
“Anh lập tức ra trận, “ Quý Nguyên báo trước cho Chu Diễn, thoáng một cái chân của anh cũng đi theo, “Không nên bị sự đẹp trai của anh dọa sợ.”
Chu Diễn chuyên chú nhìn chằm chằm TV, quả nhiên trong chốc lát, vai diễn Lương Tề của Quý Nguyên đã từ một chỗ nào đó ở phía sau đình nghỉ mát đi ra. Đúng vậy quả thật Lương Tề chính là một công tử thế gia, cho dù lời nói hay là cử chỉ đều lộ ra khí thế bức người. Lúc này là cảnh anh nhẹ nhàng ra sân, lúc sai bảo người làm (người hầu) xử trí công việc vừa hung dữ sắc bén, so với vẻ bề ngoài lại tạo thành tương phản to lớn.
Chu Diễn nhìn TV mấy lần lại nhìn Quý Nguyên trong ngực mấy lần, đưa tay bấm một cái lên mặt của anh: “Có phải lúc đó gầy hơn một chút không”
“Vì lên hình phải giảm cân, “ Quý Nguyên nói, “Lên hình mặt béo lên ba phần, nếu là không giảm cân vậy thì mặt khác gì cái bánh Trung thu, em đã nhìn thấy mặt của nữ chính xuất hiện lúc trước chưa? Trên ti vi cô ấy coi như một người có thân hình bình thường ấy? Nhưng mà trên thực tế người vô cùng gầy, gió vừa thổi là bay được.”
Chu Diễn nhớ rõ nữ chính Lâm Nhiễm của《 gió xuân say 》, Lâm Nhiễm cũng có mặt trong buổi tiệc mà cậu đánh nhà đầu tư đó, cậu gật đầu một cái: “Cũng không khác lắm.”
Ngược lại trong thời gian ngắn Quý Nguyên không nhớ ra được là Chu Diễn đã gặp Lâm Nhiễm lúc nào, về sau hỏi ra mới nhớ đến chuyện bữa tiệc ngày đó. Kết quả biết về sau cũng không nói cái khác, ngược lại càng cười nhạo hơn.
Chu Diễn có chút kỳ quái hỏi: “Đang cười cái gì?”
“Trí nhở của Lương Tề vô cùng tốt, “ Quý Nguyên nháy mắt vài cái về phía cậu, quang minh chánh đại ám hiệu.
Vẫn đề cập đến điều này.
Chu Diễn cảm giác mình tìm được lý do để dạy dỗ Quý Nguyên rồi, cậu lật người ngăn Quý Nguyên laị, cười khẽ uy hiếp anh: “Vậy tối nay đi ngủ thôi Lương Tề.”
Chân Quý Nguyên không nâng lên được, tay vung không ra lại không nhịn được cười không ngừng: “Em mất hết tính người, tự công tự thụ!”
Hai người náo loạn một lát vẫn là ngừng lại, Quý Nguyên muốn xem xong phim truyền hình sau đó đi ngủ. Tật xấu của anh đều là do Chu Diễn nuông chiều mà ra, lúc này cũng là tự mình chịu đựng, ước chừng kìm nén cũng gần nửa buổi tối rồi.
Tỉ lệ người xem TV của《 gió xuân say 》tốt đến ngoài dự đoán của mọi người, mặc dù không thể nói là đứng đầu trong lịch sử, nhưng mà tuyệt đối là cũng là bộ phim nổi bật trong các bộ phim truyền hình của thời gian này. Làm cho người ta hoàn toàn không ngờ bộ chính là khi bộ phim này vừa bắt đầu đã gặp phải tình cảnh khó khăn do không kéo được nhà đầu tư. Đồng dạng, tiền bạc Chu Diễn ở bên kia đầu tư cũng không chỉ không có lỗ vốn, ngược lại mắt thường nhìn vào cũng có thể thấy được lợi nhận. Cho dù xem như thế nào cũng đều là một chuyện tốt.
Mà bởi vì nội dung bộ phim chặt chẽ từng bước lại mạo hiểm, tuy ngày hôm sau mới công chiếu đến tập thứ tư, nhưng những thảo luận có liên quan trên internet đã không ít, suy đoán về nội dung bộ phim, đánh giá đối với mấy nhân vật chính, hơn nữa còn có lời cảm ơn đối với những nhân viên làm phim trên TV và với các diễn viên.
“Hai năm qua những bộ lôi kịch nắm quyền, thật khiến cho tôi có cảm giác tuyệt vọng. Khi chúng ta nói đến những bộ phim truyền hình có chất lượng cao, đầu tiên nghĩ tới là thị trường Âu Mĩ, tiếp theo là là thị trường Hàn Nhật của châu Á, thậm chí có một số quốc gia trong khu vực với trình độ phát triển không bằng chúng ta còn có thể tạo ra những bộ phim truyền hình với tiêu chuẩn cao hơn nhiều so với chúng ta, mà căn bản những bộ phim trong nước được thay thế bằng lôi kịch. Cảm ơn《 gió xuân say 》để cho tôi thấy người làm điện ảnh và truyền hình trong nước vẫn còn có dụng tâm, so với tâm!”
“Trước kia khi học tiết phân tích điện ảnh và truyền hình giáo sư có nói, lôi kịch quá nhiều là bởi vì trình độ cảm nhận của người xem trong nước còn chưa bắt kịp, hiện tại tôi chỉ muốn hét lên! Thật sự bắt đầu đuổi kịp, chỉ cần đừng cho chúng ta ăn phân nữa là được!”
“Ô ô ô, vì sao Viên Viên của tôi lại xấu xa như vậy, xấu xa đến xương tủy rồi, nhưng quả thật cũng phải rửa mắt rồi, cảm giác mỗi một bức hình đều là hưởng thụ!”
“Đàn ông mà không hư thì phụ nữ không yêu, phi, không phải, đàn ông không hư đàn ông không thương, hiện tại tôi rất muốn phỏng vấn cái người trong nhà Viên Viên một phen. Cảm giác của thê chịu là như thế nào.”
Vũ Dật Phi cũng theo dõi《 gió xuân say 》.
Anh ta cảm giác kỹ thuật diễn của mình chưa đủ tốt, chỉ cần có kịch bản tốt anh cũng muốn theo tới tập mãi không ngừng, gặp những đoạn ngắn tốt như vậy cũng muốn lặp đi lặp lại quan sát.
Đã thấy nhiều xác định xảy ra vấn đề.
Sau khi Vũ Dật Phi và Trì Lập An lui tới với nhau, cũng dần dần bắt đầu hiểu được nhà họ Chu phía sau lưng Chu Diễn là thân phận gì. Không chỉ mình Quý Nguyên cảm thấy Chu Diễn giống như Lương Tề, mà ngay cả Vũ Dật Phi sau khi theo dõi 《 gió xuân say 》cũng len lén cảm thấy Chu Diễn giống như Lương Tề. Chu Diễn không hề giống như một người còn chưa đến mười chín tuổi.
Cũng không nghĩ tới một Chu Diễn như vậy, Quý Nguyên ở một chỗ với người còn rất tốt.
Vũ Dật Phi có cân nhắc qua có thể Quý Nguyên bị hình hình ảnh giả dối mê hoặc cũng không biết nội tình. Buổi tối khi xem xong tập mới cập nhật, lăn qua lộn lại ở trên giường, hơn nữa lộ ra vẻ mặt phiền não và buồn rầu.
Bình thường loại thời điểm này đều là cứng nhắc ôm máy tính của mình si mê nhìn chằm chằm vào trai đẹp trong bộ phim kinh điển nào đó.
Trì Lập An mới vừa tắm xong ra ngoài chuẩn bị làm chút vận động hài hòa gì đó có chút không xuống tay rồi. Trước hết nghĩ anh nghĩ đến cảm xúc ban ngày của Vũ Dật Phi, lại suy nghĩ những ngày qua có chỗ nào khác thường hay không một chút, sau khi hủy bỏ toàn bộ mới đi sang ngồi xuống hỏi anh ta: “Sao vậy?”
Vũ Dật Phi nói ra tất cả suy nghĩ của mình, hơn nữa nói: “Em cảm thấy phải nói một tiếng với Quý Nguyên chứ? Nếu không trong lòng luôn có chút băn khoăn.”
Thì ra là vì vậy, Trì Lập An thở phào nhẹ nhõm, vốn là dấm chua đến cổ họng cũng tiêu mất: “Không cần.”
Vũ Dật Phi trở mình một cái ngồi dậy: “Tại sao? Nếu Quý Viên Viên bị bỏ rơi sẽ rất đáng thương!”
Chu Hoành Uy hoa tâm như vậy, nhất định Chu Diễn cũng không khác biệt lắm, không nói đến là Chu Diễn còn có đầu óc như vậy, Vũ Dật Phi nghĩ như thế nào cũng cảm thấy khó.
Trì Lập An cũng không thể nào giải thích nói là Quý Nguyên không thể nào bị bỏ rơi, dù sao lời nói quá tuyệt đối anh ta cũng không tiện nói, càng không thể nói tới chuyện trước kia. Anh ta chỉ có thể hơi uyển chuyển nói một chút: “Quý Nguyên và Chu Diễn quen biết nhau đã rất nhiều năm, Quý Nguyên rất hiểu rõ cậu ấy, em hãy yên tâm đi, coi như hai người bọn họ có chia tay Quý Nguyên cũng sẽ không thua thiệt.”
Vũ Dật Phi nửa tin nửa ngờ, bị Trì Lập An dỗ đi ngủ.
Ngày có chút suy nghĩ đêm sẽ ngủ mơ, Vũ Dật Phi ngủ thiếp đi gặp một cơn ác mộng. Anh ta mơ thấy Chu Diễn không chỉ quăng Quý Nguyên đi, mà còn phong sát (kiểu như lệnh cấm ý) Quý Nguyên, còn ôm niềm vui mới ra oai với Quý Nguyên. Mà Quý Nguyên chỉ có thể ôm anh ta cùng nhau khóc thút thít cảm thấy đáng thương và đồng cảnh ngộ với anh.Má ơi.
Vũ Dật Phi từ trong mộng làm tỉnh lại.
Sắc trời sáng choang, anh ta sờ qua điện thoại di động vừa nhìn đã là tám giờ rưỡi sáng, Vũ Dật Phi rời giường đánh răng rửa mặt, toàn bộ hành trình còn nhớ lại về giấc mộng kia, rốt cuộc cuối cùng cũng không nhịn được không rõ ràng nhắn tin cho Quý Nguyên.
Ngày mồng một tháng năm bay: về sau em đừng quá tập trung ở bên ngoài.
Ông xã của đồ chó: hả?
Ngày mồng một tháng năm bay: đối tối với Chu Diễn một chút.
Ông xã của đồ chó: hả??
Ngày mồng một tháng năm bay: Anh sẽ không nói ra chuyện khen em ở trên internet.
Quý Nguyên ngủ dậy có chút không rõ ràng, nhìn nửa ngày cũng không hiểu rốt cuộc đứa nhỏ ngốc này buồn cái gì.
Độ hot của《 gió xuân say 》kéo dài chừng một tuần lễ, nội dung đã qua một nửa, ở trên internet cũng tạo thành một nhóm người xem cố định, rất nhiều fan bởi vì cảm thấy bọn họ tuyên truyền còn chưa đủ, đều rối rít hợp thành hệ thống cung cấp nước, tiến một bước mở rộng quy mô tuyên truyền.
Một bộ phim thanh xuân phim thần tượng khác phát sóng sớm hơn 《 gió xuân say 》 một thời gian ngược lại dần dần ngược lại rơi xuống thế yếu.
Bộ phim này có tên là 《 Yêu say đắm hương thảo》, ngược lại nội dung bộ phim cũng không coi là quá kém, chẳng qua theo phong cách cũ, cộng thêm kỹ thuật diễn của diễn viên giống nhau, có chút vượt trội hơn so với bình thường. Cho nên mặc dù lúc trước ở trên internet rất lợi hại, về sau danh tiếng theo không kịp. Thật vừa đúng lúc, bộ này kịch còn là Trần Hách Anh diễn.
Trước bởi vì nhiều cư dân mạng xấu hổ nên yên tĩnh thời gian rất lâu, hôm nay mượn vị trí vai nam chính của bộ phim này để trở về, thời gian qua đi gần nửa năm, rất nhiều fan sốt ruột đã quên sạch chuyện lúc trước của Trần Hách Anh, nhiệt bình luận tất cả đều là khích lệ và ủng hộ.
Một quả thực là vì đẹp mắt, hai cũng có ý muốn so tài với《 gió xuân say 》, hai ngày nay vì cứu vãn tỉ lệ người xem TV, đang cố hết sức marketing và tuyên truyền cho bộ phim này, buổi tối Quý Nguyên cũng không nhịn được đi xem.
《 Yêu say đắm hương thảo》 nói về một nữ chính và nam phụ là thanh mai trúc mã là hàng xóm cửa đối diện, ở trong trường học dần dần bắt đầu sinh ra tình cảm, rồi sau đó bởi vì những lý do ngoài ý muốn mà chia lìa, sau khi nữ chính tốt nghiệp đã theo đuổi giấc mộng của mình, một đường bình thản phát triển. Ngày nào đó người lớn sắp xếp xem mắt gặp được nam chính là người anh tuấn thiện lương, ai ngờ lúc này nam phụ biến mất đã lâu bỗng nhiên xuất hiện, hơn nữa lạnh lùng lại bá đạo nói cho nữ chính đừng nghĩ thoát khỏi lòng bàn tay của anh ta. Nữ chính đang cùng nam chính và nam phụ vướng mắc dây dưa không ngừng, cuối cùng sau một hồi vì bảo vệ nữ chính trong tai nạn xe, nam phụ chết đi, cuối cùng nữ chính cùng với nam chính ôn nhu săn sóc kết hôn sống chết.
Quý Nguyên nhìn đoạn nội dung giới thiệu vắn tắt bộ phim này, cái loại tổng giám đốc mạnh mẽ lại bá đạo này mà cách kết thúc chỉ có thể hô to ngưu bức, nhiệt liệt vỗ tay.
Chu Diễn làm xong chuyện của mình, thấy Quý Nguyên nghiêm túc nhìn chằm chằm màn hình, đi qua ngồi xuống bên cạnh anh. Quý Nguyên nói nội dung chính của việc này cho cậu nghe, sau khi nói xong cười ha ha: “Có phải rất có ý tứ hay không, bá đạo tổng giám đốc thế nhưng xảy ra tai nạn xe cộ chết, quả thật tỉnh táo không dính bụi trần, nếu không phải là nam chính là Trần Hách Anh diễn, thật sự anh cũng muốn theo bộ phim này.”
Nội dung bộ phim quen thuộc, cách chế tác cũng quen thuộc, Chu Diễn nghe xong mặt đều đen rồi, có ý tứ cái rắm, cái biên kịch chó má gì TV chó má gì.