Chó Sói Nhỏ Từng Bị Chọc Đã Sống Lại

Chương 37: Chương 37: Ông chồng Quý Nguyên




Trên ghế sa lon, đột nhiên nghe được “Tiểu bảo bối” hiện tại chó cục cưng đang cực kỳ bành trướng, yêu cầu Quý Nguyên làm ra những hành động để chứng minh.

Quý Nguyên cầm điện thoại di động, dưới tầm mắt uy hiếp của Chu Diễn, do dự lại do dự, còn mở ra ghi chú với cái nick name Cầu Cầu của Chu Diễn.

Cái này nick name “Hôn Viên Viên mặt non nớt” này vẫn quật cường đứng ở chỗ cũ, mấy chữ hán dưới sự sai sử của chủ nhân cũng không phải rất muốn nhúc nhích, mặc dù bản thân cái nick name này đã rất xấu hổ rồi.

“Sửa lại sau này không được quản nữa?” Quý Nguyên nghiêng đầu, tính toán muốn mở miệng tiến hành hiệp nghị cùng nhà tư bản, “Diễn cảnh hôn thì không thể quản.”

“Cái này không thể mở miệng, “ Chu Diễn đi theo bổ sung, sau đó đặt ra giới hạn.

Lúc này Quý Nguyên mới miễn cưỡng sửa lại, sau đó mới đổi xưng hô.” Tiểu bảo bối Chu Diễn”, thay đổi xong anh lập tức ném điện thoại di động qua một bên, cảm thấy quả thật năm chữ này chói mù mắt chó.

Nhưng mà ít nhất tối nay việc cò kè mặc cả đã có tiến bộ, ở trong lòng Quý Nguyên len lén thở phào nhẹ nhõm, cũng phát hiện ra rằng tính cánh của Chu Diễn cũng không phải là không có khả năng cứu vãn, điều này làm cho lòng anh nhẹ nhõm không ít.

Trên weibo sau một hồi đàn áp khắp mọi nơi thì tình hình có vẻ đã lắng xuống, cuối cùng mấy ngày sau cũng bị những tin tức bát quái khác thu hút rồi chìm xuống, nhưng mà trong lòng fan vẫn lưu lại một cái hố đen, thỉnh thoảng lại tạo ra một cuộc tranh đấu thêm dầu thêm mỡ chỉ trích đối phương.

Thời gian trong tháng sáu.

Lập tức《 Gió xuân say 》sẽ chụp ảnh tạo hình, vì thế Quý Nguyên lại bắt đầu khống chế việc ăn uống.

Nhưng mà trước đó, không ngờ lại xảy ra một vài biến cố nhỏ.

Trần Phàm Kiều lái xe tới đón anh, trên đường giải thích cho anh: “Đạo diễn Tôn Chính, chính là đạo diễn phim 《 đế quốc vương triều 》, em biết không?”

“Biết.” Quý Nguyên gật đầu, Tôn Chính lão đạo diễn trong giới, rất có danh vọng, cũng nổi danh là lão cố chấp. Kiếp trước anh có cùng hợp tác với Tôn Lão Tiên Sinh một lần, đối với lão tiên sinh rất quen, vì vậy mặc dù cái gì Trần Phàm Kiều cũng không có nói, Quý Nguyên cũng đoán được đây là có chuyện gì.

“Đạo diễn này là người rất bướng bỉnh, đã cảm thấy tuổi em quá nhỏ, có khả năng không khống chế được, “ Trần Phàm Kiều nói, “Hôm nay em đi qua cùng vai nam chính diễn thử một chút, em hãy biểu hiện cho tốt.”

“Vâng, em biết rồi.” Quý Nguyên gật đầu.

Trần Phàm Kiều dùng dư quang liếc anh một cái, cảm thấy người trẻ tuổi chính là tâm thật lớn, đây cũng là không biết phía sau xảy ra chuyện gì. Trong mắt đạo diễn Tôn chính là không thể chứa nổi hạt cát, nếu lần này mà không coi trọng Quý Nguyên, gần như là Quý Nguyên không có quan hệ gì với vai diễn này cả. Đây chính là việc mà ngay cả mang cậu chủ ra cũng không cách nào giải quyết vấn đề, nhất định là ở chỗ ông ấy sẽ không có thái độ như tôi với cậu.

Chờ khi đến nơi, Quý Nguyên thản nhiên đi sau lưng Trần Phàm Kiều vào cửa.

Không nhiều người lắm, Tôn Chính đang đứng cùng mấy nhân viên làm việc, cùng với nam chính Trình Húc Đông của《 gió xuân say 》. Trình Húc Đông ở trong giới cũng là diễn viên gạo cội, năm nay ba mươi tuổi, diễn vai chính trong phim từ năm mười mấy tuổi đến hơn ba mươi, khoảng cách rất lớn.

Nghe sau lưng tiếng bước chân, cùng với tiếng chào hỏi, Tôn Chính từ từ từ từ quay người lại, nhìn thấy Quý Nguyên ở phía sau, ánh mắt quan sát anh từ trên xuống dưới một phen.

Tinh thần không tệ, nhưng mà gương mặt này thật đúng là quá tốt, đứng im bất động một chỗ cũng giống như phong cảnh vậy, lại trẻ tuổi, có thể điều chỉnh tốt một nhân vật có nội tâm tình cảm phức tạp hay không thật đúng là khó nói.

Ông Tôn cũng không nhiều lời, trực tiếp ở hiện trường đưa cho hai người bọn họ một đoạn đã chọn trong kịch bản, cho người ta mấy phút học kịch bản, sau đó lại cho người ta mấy phút trực tiếp diễn xuất

Ông chọn đoạn phía sau của kịch bản, khi nam phụ biết được vì người trong nhà mình mà nam chính tan cửa nát nhà khổ nạn lúc này mới bắt đầu trở thành đối thủ của nam chính, gần như là cần thể hiện ra lần đầu tiên nội tâm rối rắm trong kịch bản, anh coi nam chính là bạn tốt, thậm chí quyết định muốn ở trên con đường báo thù của nam chính giúp anh ta một tay, sao đoán được đến cùng lại phát hiện trên con đường báo thù kia mình mới là người duy nhất mà nam chính muốn tiêu diệt, vào giờ phút này, dưới ánh trăng nam chính chẳng hay biết gì vẫn bị lừa như cũ cùng nam phụ uống rượu tâm sự, nhưng nam phụ lại biết về sau số mạng của hai người sẽ bị quỹ đạo chia ra.

Vừa hết thời gian chuẩn bị, lão Tôn đang đang ngồi ở bên cạnh cẩn thận quan sát hai người bỗng cử động.

Kỹ thuật diễn của Trình Húc Đông đã được trong giới công nhận, ở trước mặt anh ta rất ít người không bị đè xuống, đương nhiên là trong lòng lão cũng cảm thấy lúc bắt đầu Quý Nguyên sẽ bị người đè xuống, nhưng không nghĩ tới Quý Nguyên vốn đang cúi đầu lại từ từ nâng lên, lúc trước trong đôi mắt của thanh niên mặt lạnh kia tất cả đều là nhàn nhạt lạnh lẽo, nhưng mà khi hướng về nam chính, ánh mắt lại không lạnh lùng như vậy.

“Có đầu mối rồi hả?” Lương Tề tựa vào cái bàn nhỏ phía trước, tay khẽ nâng lên, giống như đang vuốt vuốt một cái ly uống rượu trong không khí ai cũng không nhìn thấy.

Trình Húc Đông anh mở miệng mà kinh ngạc một chút, hoàn toàn không ngờ khả năng nhập vai của Quý Nguyên lại nhanh như vậy. Nhưng mà rất nhanh anh ta thu lại cảm xúc, đáp lại lời.

“Có một ít tin tức, nhưng mà cái gì cũng có, tạm thời cũng không có thông tin rõ ràng.” Đương nhiên là nam chính hy vọng có thể sớm ngày tìm ra kẻ thù, đối với nam phụ cũng là hoàn toàn không hề phòng bị.

“Huynh thật đúng là, ngu xuẩn. . . . . .” Bên môi Lương Tề nâng lên nụ cười, cũng thật nhiều ý lạnh, trong lòng anh nghĩ thầm, nếu như lúc này bỏ thuốc, nói không chừng nam chính cũng sẽ không đề phòng uống vào.

Nam chính cười khổ: “Cũng không phải là. . . . . .”

“Không tra được nói không chừng còn chuyện tốt, “ Lương Tề lui một bước, trong ánh mắt hỗn loạn lại có chút mong chờ nhìn về phía nam chính.

“Làm sao lại là chuyện tốt, “ nam chính lắc đầu, “Ta nhất định phải tìm ra kẻ thù, báo thù cho cha mẹ ta và môn phái.”

“Nói chuyện cũng tốt.” Lương Tề từ từ nâng đầu lên, lộ ra cái cằm có vẻ vô cùng ngạo mạn, giống như lần đầu tiên nam chính nhìn thấy Quý công tử, nói xong bốn chữ này lập tức đứng dậy đi, nam chính còn chưa nghe ra trong đó đã có ý quyết định,

Diễn một đoạn như vậy, biểu hiện thay đổi trước sau còn chưa tới một phút, lại bị Tôn Chính nhìn đến ngây người.

Mặc dù ông lớn tuổi, nhưng cũng biết chuyện lúc đó, vốn chỉ cần kỹ thuật diễn của Quý Nguyên tạm được, ông cũng không quá nghiêm khắc. Cùng lắm thì chờ đến khi quay phim chỉ đạo một chút, ai có thể ngờ kỹ thuật diễn của Quý Nguyên không chỉ có tạm được, thế nhưng diễn chung với Trình Húc Đông cũng không đến nỗi bị đè xuống.

“Không tệ.” Ông vốn không quá chủ động khen người khác cũng mở miệng, đột nhiên Trần Phàm Kiều thở phào nhẹ nhõm.

Ít nhất về sau chuyện tuyển diễn viên không cần quá căng thẳng.

Nổi danh diễn đàn bát quái.

【《 gió xuân say 》 Ảnh tạo hình của Quý Nguyên, điên cuồng liếm màn hình! 】

Lâu chủ: tình cờ lật tới web chính thức của Ngũ Hồ, web này quá chân thực, thủy quân đều liên tục không mua, cũng không có bao nhiêu người nhìn thấy. Vốn là tôi cũng chỉ xem một chút rồi lướt qua, ai nghĩ tới lại nhìn thấy ảnh tạo hình của Quý Nguyên, mẹ ruột của tôi đấy, một lần nữa cái nhan sắc này lại làm cho người ta mềm chân.

Hình minh hoạ 【 hình ảnh 】 mọi người cùng nhau thưởng thức.

1L: A, cho nên nói thật sự là Quý Nguyên đã ký hợp đồng với Ngũ Hồ, cái công ty này thật sự rất khiêm tốn, tôi nhớ có rất nhiều người không phải là người đứng đầu nhưng họ thật tâm muốn đóng phim đều là người của họ.

5L: Có phải hơi luẩn quẩn không, ký công ty này, không biết kinh doanh độ nổi tiếng của mình sao, chẳng mấy chốc sẽ bị mọi người lãng quên đó.

10L: Ngược lại tôi cảm thấy rất tốt, nói rõ Quý Nguyên chỉ muốn yên nặng đóng phim, không phải tốt hơn nhiều so với tiểu thịt tươi mắt trắng kia sao.

Tuyên truyền bên phía Ngũ Hồ cũng không quá rầm rộ, con đường mà bộ phim《 gió xuân say 》này nhận định cũng không phải là bộ phim tình cảm mà giới trẻ thích, thậm chí lúc bắt đầu cũng không tính tìm Quý Nguyên đóng vai nam phụ.

Thật ra thì đạo diễn còn cảm thấy sự xinh đẹp của Quý Nguyên làm ảnh ảnh hưởng đến hiệu quả quay phim, sau khi thuyết phục cấp cao của Ngũ Hồ, một mặt cũng muốn khiến Quý Nguyên có thể để cho người ta biết đến, dù sao ai cũng không thể mỗi ngày dùng yêu phát điện, vậy không phải uống gió tây bắc sao.

Vì nguyên nhân như vậy, tuyên truyền trên Internet cũng không phải là quá để ý, thật ra thì giống như thiệp trong diễn đàn rất lâu đều là do phòng công tác cố ý dẫn đắt lượng đồn đại mà phát ra ngoài, nơi đó giống như Ngũ Hồ, còn khiến cho rất nhiều người trên mạng cho là bọn anh đăng lên.

Ngũ Hồ phát gì đó, tựa đề đều tương tự là ảnh tạo hình《 gió xuân say 》, đạo diễn chỉ đạo Tôn Chính《 gió xuân say 》. . . . . .

Cho dù Tôn Chính quay được nhiều hay ít những bộ phim hay trên TV, trong giới cũng rất nổi danh, nhưng đối với phần lớn người xem mà nói, căn bản cũng sẽ không biết người chế tác hậu trường phim truyền hình tên là gì, trung quy cái tựa đề này cũng không tạo nên được làn sóng gì.

Lại không nghĩ rằng, dân mạng phát ra thiệp như vậy, lập tức weibo của Ngũ Hồ cũng phát không ít, đến buổi tối sau khi Quý Nguyên dùng weibo của mình đăng lên, nhiệt độ mới thật sự dâng lên.

Nguyên hồ hồ: tác phẩm TV đầu tay, hi vọng có thể đạt được thành tích mà mình mong muốn. //@ Ngũ Hồ. . . . . .

“Vụ thảo, mặt khác lại là một tấm ảnh cổ trang rất thích hợp để ngắm, quá hợp cổ trang đi!”

“Chồng ơiiiiiiiii!”

Bên trong weibo bị tạo hình cổ trang này tạo thành một mảng mù quáng, gào khóc các loại khen và mong đợi, trong nháy mắt bị cọ thành đề tài nóng.

Quý Nguyên cũng cảm thấy tấm hình kia của mình rất đẹp, cổ trang và hình ảnh của anh khi đóng quảng cáo cho se¬cret hoàn toàn là tạo hình khác nhau đến nhìn dặm. Quý Nguyên có trang điểm một chút, chụp màn hình của mình gửi cho Chu Diễn.

Đánh đầu chó Chu Diễn: đẹp không!

Chu Diễn bên kia cách một lát.

Tiểu bảo bối Chu Diễn: 【 hình ảnh 】, đây là cái gì?

Quý Nguyên mở tấm ảnh mà Chu Diễn gửi tới, phát hiện một góc của tấm ảnh chụp màn hình mà anh gửi tới, trong đó có một cái bình luận nổi bật.

“Quý Nguyên là chồng của tôi, ai cũng không được giành với tôi?”

Đánh đầu chó Chu Diễn: vợ tự nhận chứ sao.

Thói quen với các loại thân ái của fan, bảo bối, chồng, cục cưng Quý Nguyên, một chút cũng không hiểu được trọng tâm của cái ảnh chụp màn hình này của Chu Diễn.

Tiểu bảo bối Chu Diễn: cái gì mà vợ tự nhận? Đây là nói bậy, cái này là thứ không đứng dắn, nhìn một người đàn ông xa lạ rồi gọi là chồng sao?

Từ trước tới nay Chu Diễn luôn là người lời ít mà ý nhiều, hiếm khi có thể nói ra một câu dài như vậy, thế Quý Nguyên mới biết là cậu ghen.

Nhưng mà cậu là cậu chủ có thể vì tranh cãi ít một tí là ngoan ngoãn chịu thua người ta sao? Quý Nguyên vẫn là muốn tức giận.

Đánh đầu chó Chu Diễn: hừ, cái người đầu đất này, em không hiểu.

Không chỉ có như thế, còn phải tiến thêm một bước tiến hành hướng dẫn.

Đánh đầu chó Chu Diễn: vậy em gọi anh là chồng đi, anh sẽ chỉ gọi một mình em là vợ.

Quý Nguyên cà lơ phất phơ, bày ra dáng vẻ lưu manh đùa giỡn cậu chủ.

Nửa ngày sau Cầu Cầu cũng không có thông báo có tin nhắn, Quý Nguyên tự cho là hòa nhau một ván, ai ngờ đột nhiên khung tin tức nhảy ra một cái tin nhắn mới.

Tiểu bảo bối Chu Diễn: chồng ơi.

. . . . . .

Quý Nguyên cảm giác mình đúng là đánh giá quá cao ranh giới cuối cùng của Chu Diễn rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.