Quý Nguyên nói chưa dứt lời, vừa nói xong Chu Diễn ở bên kia không nói nổi một lời nào, nhìn lại mắt Quý Nguyên, nghe giọng nói của anh, đối với Chu Diễn tất cả đều là một loại kích thích. Cậu sợ mình để điện thoại di động xuống rạng sáng lập tức sẽ lên máy bay chạy vội tới bên cạnh Quý Nguyên kéo người ngủ.
Chu Diễn hạ quyết tâm, dứt khoát cúp điện thoại đang gọi video.
Khiến cho Quý Nguyên vừa mới dùng giọng nói nhu tình hướng về phía điện thoại di động đột nhiên cắt đứt mà trợn mắt hốc mồm.
Chắc là, ấn nhầm rồi hả?
Tiểu bảo bối Chu Diễn: muốn hôn mắt anh, lỗ mũi của anh, miệng của anh.
Tiểu bảo bối Chu Diễn: 【 tin nhắn bằng giọng nói 】
Còn không đợi Quý Nguyên cho là đối phương ấn nhầm nút tắt cuộc trò chuyện video, tin nhắn của Chu Diễn liên tục gửi tới, Quý Nguyên để điện thoại di động bên cạnh lỗ tai, giọng nói của Chu Diễn xuyên thấu qua ghi âm truyền tới lỗ tai anh, vốn tưởng rằng sẽ nghe thấy những lời nói nhu tình mật ý, ai nghĩ tới là một chuỗi dài tất cả đều giọng nói dịu dàng dùng một từ muốn hôn của Chu Diễn, toàn bộ quá trình cần một trình độ cao.
Kích thích không nhỏ tẹo nào.
Sắc mặt Quý Nguyên bị hun đỏ, hai chân xê dịch hơi mất tự nhiên, cuốn chăn lên thay đổi một tư thế, cầm điện thoại di động gõ thật nhanh mấy chữ sửa lại mấy chỗ nhầm lẫn trong suy nghĩ của Chu Diễn, đồng thời cũng là cách thức bo bo giữ mình.
Đánh đầu chó Chu Diễn: không phải chỗ nào cũng có thể hôn!
Tiểu bảo bối Chu Diễn: mới vừa rồi không phải anh bảo muốn hôn chỗ này chỗ kia sao?
Quý Nguyên cứng họng, dù sao lời mình mới vừa nói ra khỏi miệng còn chưa lạnh đi đâu, muốn từ chối cũng không thể từ chối được. Nhưng vấn đề mấu chốt vẫn như cũ là ở trên người Chu Diễn, anh cảm thấy, là đồ chó này da mặt quá dầy rồi.
Đánh đầu chó Chu Diễn: tóm lại em không cần cho anh ôm ảo tưởng không thực tế, ngủ sớm một chút!
Tiểu bảo bối Chu Diễn: tách tách.
Anh mắt của cậu chủ nghiêm túc, vẻ mặt nghiêm túc đâm một cái trên màn hình rồi để lại cho Quý Nguyên một từ hôn nhẹ.
Đầu Chu Diễn có chút choáng váng, nhưng chỉ cần nhìn nick name của Quý Nguyên là lòng đã mềm thành một mảnh rồi, mặc kệ có thể hay không, Chu Diễn nghĩ, dù sao đến lúc đó rơi vào trong tay cậu rồi, mặc kệ là chỗ nào cậu đều muốn hôn.
Trước khi ngủ Vũ Dật Phi lướt tin tức đang hot, cùng theo lúc đó thấy được tin tức truyền thông chụp được ảnh anh ta và Quý Nguyên ra ngoài ăn lẩu. Không chỉ có là cái này, sau đó có mấy fan đưa ra đầy đủ các loại chứng cớ trên weibo cũng để anh thấy được.
“Chỉnh sửa một chút thì từ mấy tháng trước phì phì đã bắt đầu điểm khen và có quan hệ với weibo của Quý Viên Viên, còn có ghi chép các cuộc gọi, là fan thiếu não không sai, không hiểu ngọt 【 hình ảnh 】【 hình ảnh 】”
“Oa, phì phì độc thân nhiều năm như vậy muốn nghênh đón mùa xuân của mình sao?”
“Bạn gái và vợtự nhận cảm thấy trị giá nhan sắc của Quý Viên Viên ở trước mặt, mình không hề có sức cạnh tranh, chỉ có thể mong ước hai người bọn họ hạnh phúc!”
Trong lòng Vũ Dật Phi thẳng thắn vô tư, anh ta nhìn thấy những thứ này cảm thấy làm sao fan lại có thể não động (nghĩ sâu xa) như vậy, chứng cớ nói đến việc này từng bộ lại từng bộ, nếu anh đơn thuần chỉ là người qua đường, sợ rằng đã bị thuyết phục rồi.
Anh ta đưa những thứ này cho Quý Nguyên, hai người trả lời tin nhắn đều là cười ha ha ha.
Ngày mồng một tháng năm bay: ha ha ha ha, anh muốn đổi nick name rồi, anh không gọi Vũ Dật Phi, anh muốn gọi mình là bạn trai của Quý Nguyên, fan sắc phong.
Quý Nguyên: ha ha ha ha, đúng đúng!
Ngày mồng một tháng năm bay: nhưng mà anh sợ mình bị người đánh chết ha ha ha.
Ngày mồng một tháng năm bay: anh cảm thấy em không bảo vệ được anh.
Quý Nguyên: hh¬hhh, ngày mai cậu ấy muốn qua thăm em, mọi người có thể gặp nhau một chút.
Ngày mồng một tháng năm bay: 【Bạn trai chính thức của diễn viên nổi danh gặp mặt tiểu tam】có tựa đề cho người ta đọc rồi!
Hai người người tới ta đi nói linh tinh, hoàn toàn coi truyện này là một truyện cười.
Cuối cùng Vũ Dật Phi còn khen ngợi mấy cái bình luận phân tích cẩn thận trên weibo, Quý Nguyên lại chụp màn hình đoạn nói chuyện của hai người đăng lên weibo.
Nguyên hồ hồ: đúng 【 hình ảnh 】
Hình ảnh là đoạn hai người nói chuyện trên trời dưới đất, đến đoạn Vũ Dật Phi nói sợ bị người đánh chết thì ngưng lại.
Ở chỗ bình luận fan đang bình luận rất vui vẻ.
“Đây coi như là phía chính phủ phát đường sao?!”
“Oa, hàng ngày trong nhà phì phì nói chuyện phiếm kích manh như vậy sao?”
“Đã sớm nghe bí mật của phì phì thật ra thì không lạnh lùng chút nào, sau khi chứng kiến cách thức nói chuyện của gay mật này, tôi cảm thấy được có thể lời đồn đãi là thật.”
Duy nhất có một chỗ không được hài hòa cho lắm, bị fan khác phát hiện.
Đã có người sử dụng cái ID “Ông xã của Viên Viên”, từ trước tới nay luôn luôn là người đứng đầu weibo của Quý Nguyên, hằng ngày tách tách không ngừng gọi điện thoại, mấy tháng qua, rất nhiều fan đã nhìn quen mắt anh ta, hơn nữa cũng bày tỏ hâm mộ đối với việc anh ta giành trước đăng ký cái ID này, ai nghĩ tới hôm nay dưới cái weibo này, có thể nói bình luận của chồng của Viên Viên là vô cùng lạnh lùng, cũng chỉ có một chữ.
Ông xã của Viên Viên: hừ.
“Ha ha ha, ông xã ghen!”
“Lầu trước vây xem ông xã.”
“Hôm nay ông xã cãi nhau với Viên Viên sao?”
“Vây xem bắt gian hiện trường.”
Fan đều coi chuyện này làm thành chuyện cười để giỡn, nhưng mà Chu Diễn ở phía sau sử dụng ông xã của Viên Viên không vui vẻ chút nào.
Cậu cũng biết Vũ Dật Phi là một lão gay, cũng biết Vũ Dật Phi không làm được top, tình cảm của Quý Nguyên và anh ta chính là chị em tốt, thế nhưng loại đùa giỡn như vậy vẫn khiến Chu Diễn ăn một bể giấm như cũ.
Chỉ là Chu Diễn có tài khống chế, vả lại chờ ngày hôm sau nhìn thấy người lại nói.
Bình thường có một chút gió thổi cỏ lay trong Làng Giải Trí cũng đều có báo cáo bay đầy trời, vì vậy hơn nửa đêm hai nghệ sĩ nhận được độ chú ý rất cao chỉ đùa một chút, ngày hôm sau cũng lập tức có truyền thông thật sự phân tích nó thành nghi vấn hai người có tình cảm với nhau.
Sau khi Trần Phàm Kiều nhìn về phía Quý Nguyên nói: “Thật ra thì bình thường loại tin tức này cũng không còn quan hệ gì, thậm chí vô cùng tốt, lại nói người của Vũ Dật Phi cao hơn một chút so với em, loại tin tức không có quan hệ gì với việc tăng độ thiện cảm với fan, nhưng mà, “ anh ta dừng một chút, nói đến điểm chính, “ Bên phía Chu Diễn đối với loại lăng xê này không sao chứ?”
Quý Nguyên đang ăn đồ ăn sáng, Ngô Lượng cũng vừa ở đây, sau khi nghe còn rất mê mang, Chu Diễn không phải là em trai Quý Nguyên sao?
“Không có nói qua, “ Quý Nguyên nói, “Hình như không có phản ứng gì, cậu ấy biết Vũ Dật Phi, sẽ không làm bừa đâu.”
Quý Nguyên nói như vậy, Trần Phàm Kiều cũng cảm thấy không ngại, sẽ không quản nhiều.
Quý Nguyên ăn cơm xong, đi ra ngoài lại gặp đạo diễn Tôn Chính, anh vội vã nói: “Tôn đạo diễn, buổi chiều người nhà đến thăm tôi, có thể về sớm một chút hay không?”
Bình thường cái người Tôn Chính này là người rất cẩn thận, tuy nhiên đối với biểu hiện của Quý Nguyên vẫn luôn vô cùng hài lòng, nhưng mà Quý Nguyên cũng đã gặp lúc ông ta nghiêm túc cứng nhắc, cũng không trông cậy vào khả năng Tôn Chính sẽ dễ dàng đồng ý.
Ai biết Tôn Chín nhìn thẳng anh một cái, gật gật đầu nói: “Ừ, biết, buổi chiều vốn là không có sắp xếp cảnh quay cho anh.”
Vậy thì vừa đúng lúc, Quý Nguyên thử dò xét hỏi: “Vậy có phải chỉ cần buổi sáng quay xong là có thể đi không?”
Hai tay Tôn Chính để sau lưng, ừ một tiếng, cất bước đi.
Quý Nguyên vui vẻ, sau mấy trận đùa giỡn buổi sáng cực kỳ có động lực, thiếu chút nữa Trình Húc Đông và Lâm Nhiễm không theo kịp anh. Nhưng mà mặc dù như vậy, chờ chính thức quay xong cũng đã là buổi trưa mười một giờ rưỡi rồi, công việc kết thúc vừa đúng không lệch giờ ăn cơm trưa lắm.
Quý Nguyên về khách sạn trước.
Ngô Lượng cầm trong tay một đống thẻ nhỏ, giống như đánh bài để trước mặt Quý Nguyên: “Ăn cái nào đây? Tiệm mì Sexy girl, sông hương quán, hày là mùi vị cháo?”
Trời quá nóng cũng lười ra cửa, dứt khoát đặt mua đồ ăn ở ngoài cho tiện.
Không ngờ Quý Nguyên lắc đầu một cái: “Tự anh nhìn một chút đi, em không ăn, “ cậu lấy ra mấy cá thạch hoa quả và mấy miếng bánh bích quy ở bên cạnh, “Em trước ăn mấy cái này.”
Ngô Lượng biết có thể là cậu đang đợi Chu Diễn: “Vậy anh ăn trước một lát, đến sân bay sớm một chút.”
“Được, “ Quý Nguyên gật đầu, “Vất vả cho anh rồi.”
Thoáng một cái đã gần một tháng không gặp Chu Diễn rồi, Quý Nguyên nằm ở trên chăn vừa xem ti vi vừa hút thạch hoa quả, nghĩ thầm không biết đồ chó béo hay gầy đây.
Nghĩ như vậy, cũng không biết ngủ từ lúc nào.
Quý Nguyên bị nhột mà tỉnh, trên miệng giống như cho muỗi đốt, tê tê dại dại mang theo cảm giác nhột. Anh vừa mở mắt, đã nhìn thấy Chu Diễn nửa quỳ ở đầu giường, cúi đầu hôn miệng mình.
Tầm mắt của Quý Nguyên lệch một chút, lại nhìn thấy trên tay Chu Diễn đang cầm cái thạch hoa quả anh ăn trước khi ngủ.
Tay của anh sờ lên, sau khi sờ tới mặt của Chu Diễn chủ động đi đến gần hôn cậu một cái, rồi sau đó đẩy cậu ngồi xuống một chút.
Ánh mắt Chu Diễn thâm trầm, rõ ràng không có hôn đủ, Quý Nguyên cũng muốn hôn lại, nhưng lúc này bụng anh lại hết sức tàn phá phong cảnh, sùng sục vang lên một tiếng.
“Thạch hoa quả cũng ngậm trong miệng ngủ, giống như đang ngậm núm vú cao su vậy.” ngày hôm qua Chu Diễn ăn một bể dấm còn chưa có hết, nhưng vừa nghe thấy tiếng bụng Quý Nguyên kêu, cậu không quyết tâm trong lúc anh đói bụng thu thập anh, “Chưa ăn cơm à?”
“Anh xem TV quên mất.” Quý Nguyên ngẩng đầu liếc nhìn đồng hồ treo trên tường, lúc này đã là hơn hai giờ, từ sân bay tới đây chừng bốn mươi phút đồng hồ, Chu Diễn là vừa tới rồi.
Bình thường trong điện thoại Quý Nguyên muốn ghét bỏ người, nhưng thân thể lại rất thành thực, lâu như vậy không gặp Chu Diễn, gặp lại cậu, dính người cũng không muốn buông tay.
Chu Diễn gọi điện thoại kêu chút đồ ăn đến trong phòng, mới vừa cúp điện thoại quay đầu đã đụng phải Quý Nguyên nhảy lên phía trước, đôi tay nắm bả vai của Chu Diễn, hai chân vòng chắc hông của Chu Diễn, đôi mắt sáng ngời nhìn cậu.
Hai tay Chu Diễn ở dưới mông Quý Nguyên giữ chặt, Quý Nguyên cúi đầu zíu zíu zíu ở trên mặt trên miệng của Chu Diễn hôn mấy cái, lại nhỏ giọng nói: “Rốt cuộc đã tới.”
“Nghĩ tới em sao?” Chu Diễn hỏi anh.
Rõ ràng cậu có thể cảm thấy sự lệ thuộc và sự nhớ nhung của Quý Nguyên, nhưng mà lời nói ra lại tỏ ra khác, gần như là Quý Nguyên rất ít nói.
“Nhớ em!” Quý Nguyên nói thẳng.
Nhớ nhưng xa cách lớn hơn dự đoán mọi người, cũng khiến cho việc gặp lại có nhiều rung động hơn. Nhưng mà cũng có di chứng, đối với Quý Nguyên mà nói chính là quên mất dáng vẻ bá đạo đáng ghét ngày thường của Chu Diễn, đối với Chu Diễn mà nói chính là hoàn toàn quên mất chuyện ngày hôm qua trên weibo đã làm cậu khó chịu.
Chu Diễn bỏ hành lý ra, Quý Nguyên lập tức nhảy xuống giường giúp cậu, lại đưa dép cho cậu, để cho cậu đi tắm, trong phòng là một mảnh hài hòa.
Chờ đến khi phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy rào rào, Quý Nguyên mới thở dài một hơi, anh nằm dài trên giường nhìn lên đèn treo trên trần nhà, tâm trạng tốt đến nhẹ nhàng hát lên.