Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 863: Chương 863: Cố Liên Thành không bình tĩnh.




Chương 863: Cố Liên Thành không bình tĩnh.

Editor: May

Cô ta chạy từ thành Giang về thành Đô suốt đêm hôm qua, bởi vì bôn ba đường dài quá mệt mỏi, vừa về tới nhà liền nằm ngủ.

Buổi sáng hôm nay khi tỉnh lại đã rất trễ, cho nên cô ta chưa kịp xem tin tức sáng sớm liền ra ngoài.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Những lúc thế này, Cố Liên Thành hoàn toàn không kịp nghĩ nhiều, cô ta cúi đầu, không cho phóng viên chụp được chính diện của cô ta.

May mắn vào lúc này trợ lý lái xe chạy tới, kịp thời cứu cô ta ở trong cơn lửa.

Lúc Cố Liên Thành ngồi vào trong xe, những phóng viên kia còn chưa chịu thôi, vẫn luôn theo sát đằng sau xe, vuốt cửa sổ xe.

Cô ta quay đầu lại liếc mắt nhìn phóng viên đuổi theo không bỏ, sau đó căn dặn trợ lý: “Lái nhanh một chút.”

“Vâng, chị Liên Thành.”

Tốc độ xe tăng cao, xe như tên rời cung, nhanh chóng lái ra ngoài, ném các phóng viên ở phía sau xa xa.

Cuối cùng Cố Liên Thành thở phào một hơi, nhưng cô ta phát hiện, trong lòng bàn tay lại đều là mồ hôi lạnh.

“Chị Liên Thành, sắc mặt của chị thật không tốt, như thế nào, chị không sao chứ?”

Trợ lý nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của cô ta từ trong kính chiếu hậu của xe, không khỏi lo lắng.

“Không có gì, có thể là vừa rồi chạy trốn quá nhanh, hô hấp có chút không thông.” Cố Liên Thành cưỡng chế kéo ra nụ cười, che dấu khác thường.

“Những phóng viên kia là xảy ra chuyện gì, quá phận thật.” Trợ lý trách móc nói.

Cố Liên Thành không trả lời vấn đề của cô ta, mà là hỏi cô ta, “Cô không xem tin tức hôm nay à?”

“Không có.” Trợ lý đáp: “Bình thường em không có thói quen xem tin tức.”

Nói xong, cô ta ý thức đến gì, liếc nhìn Cố Liên Thành từ trong kính chiếu hậu, “Chị Liên Thành, đã xảy ra chuyện gì sao?”

“Thật ra cũng không có gì.” Cố Liên Thành giải thích nói: “Phóng viên vòng vây chị, là bởi vì chuyện trên triển lãm lúc trước, không phải lúc ấy chị ngã ở trên sân khấu ư, truyền thông còn chưa kịp dùng chuyện này đăng báo.”

“À, như vậy ư.”

Lúc xe lái đến công ty, Cố Liên Thành lấy điện thoại di động ra xem xét tin tức hôm nay.

Khi thấy đề tài « Theo tiết lộ, ngôi sao sáng chói làm Cố Liên Thành thành danh cũng chẳng phải xuất ra từ trong tay cô ta, mà là sao chép tác phẩm của người khác. Tin tức vừa tiết lộ, Nam Ngạn Thủ Tịch đã bị ảnh hưởng rất lớn, đối tác hợp tác với công ty lần lượt rút tiền. » này, sắc mặt của cô ta lập tức biến đổi.

Nắm chặt trong lòng bàn tay, đến móng tay đâm vào trong thịt cũng không có cảm giác được đau đớn.

Không biết qua bao lâu, cô ta mới trở lại bình thường một chút.

Cô ta rất rõ ràng tình huống hiện tại, nếu như đi công ty, nhất định sẽ bị người ta chỉ trỏ

Tuy rằng nhân duyên cô ta tốt, nhưng đã xảy ra chuyện như vậy, người không rõ chân tướng sự thật nhất định sẽ dùng ánh mắt khác thường nhìn cô ta.

Dù sao, không có lửa làm sao có khói.

Cho nên hiện tại, cô ta không thể đi công ty.

Nghĩ tới đây, Cố Liên Thành liền mở miệng nói: “Đúng rồi, chị đột nhiên nhớ tới một việc.”

“Chị Liên Thành, chuyện gì?” Trợ lý vừa lái xe, vừa hỏi.

Cố Liên Thành cười nói: “Trước đó chị đi bệnh viện xếp hàng lấy số, hẹn trước hôm nay đi làm kiểm tra sức khoẻ. Quên không lưu ghi chép chuyện này trong điện thoại, cho nên quên vụ này, em xem trí nhớ chị này.”

“Chuyện kiểm tra sức khoẻ chuyện này cũng không trì hoãn được.” Trợ lý nói, “Nếu không bây giờ em đưa chị đi bệnh viện trước, chờ chị kiểm tra sức khoẻ xong rồi lại về công ty.”

Cố Liên Thành từ chối nói, “Không cần, chị xuống xe ở đây là được rồi, em trước về công ty làm việc đi. Chị còn có phần bản vẽ chưa vẽ xong, em trở về vẽ tiếp, coi như luyện tập.”

Trợ lý vốn định đưa cô ta đi bệnh viện, nhưng nghe cô ta nói như vậy, cũng không tiện nói thêm cái gì, vì vậy liền ngừng xe ở bên đường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.