Chương 1149: Hôn lễ kết thúc
Editor: May
Hôn lễ chuẩn bị kết thúc, đến nội dung ném hoa cô dâu, tất cả cô gái chưa lập gia đình lần lượt vọt tới trước đài, Thích Cảnh Nhân cũng chen chúc trong đám người, muốn cướp được bó hoa cô dâu biểu tượng của hạnh phúc và hôn nhân.
Tần Thiếu Bạch đứng cách đó không xa, mắt mang nhu tình nhìn về phương hướng của Thích Cảnh Nhân, hóa tình yêu với cô thành ôn nhu vô hạn.
Tô Man Ngưng ngồi ở chỗ khách mời ngẩn người, Tống Trí Kha chú ý tới cô, vì vậy đi qua hỏi cô, “Cô không đi sao?”
Anh chỉ là đoạt hoa cô dâu.
“Vẫn là không nên.” Tô Man Ngưng ngẩng đầu lên cười với anh, “Tôi đã đính hôn, nếu đi sẽ không tốt lắm.”
“Ngược lại.” Tống Trí Kha giương môi cười cười, “Dù sao hôn lễ của chúng ta cũng sắp rồi, hoa cô dâu cứ để lại cho bọn họ đoạt đi.”
Tô Man Ngưng nghe được anh nói như vậy, ít nhiều gì vẫn có chút kinh ngạc, bởi vì vào lúc đính hôn Tống Trí Kha từng nói sẽ tìm cơ hội giải trừ hôn ước, nói cách khác xưa nay anh đều không coiđính hôn thành chuyện to tát gì, đột nhiên nói như vậy là vì cái gì.
“Trước đó không phải là....”
Tô Man Ngưng chưa nói hết câu, đã bị Tống Trí Kha cắt đứt: “Thử bắt đầu đi.”
Tô Man Ngưng sợ run hồi lâu, sau khi nhìn thấy ánh mắt nghiêm túc của Tống Trí Kha, cô kìm lòng không được gật đầu.
Tô Cửu Y đưa lưng về phía mọi người dưới đài, ném hoa cô dâu trên tay xuống dưới, trong nháy mắt hoa cô dâu vừa rời khỏi tay cô, cô bị Thi Ngạo Tước một phát kéo vào trong lòng, chưa phản ứng kịp, môi đã bị anh dùng cách bá đạo nhất phong bế.
Khi hoa cô dâu bị ném xuống, mọi người dưới đài bắt đầu tranh nhau đoạt lấy, Thích Cảnh Nhân bị chen đến một bên, vốn cho rằng hoa cô dâu không có duyên với cô, không sao cả nhún vai liền định rời đi.
Nhưng ngay tại lúc cô chuẩn bị xoay người, hoa cô dâu đột nhiên rơi vào trong ngực của cô, cô theo bản năng phản ứng dùng tay bắt lấy, sau đó giơ lên cao ý bảo hoa mọi người vẫn đang tranh đã bị cô cướp được.
Mọi người lập tức giải tán, chỉ lưu lại Thích Cảnh Nhân đứng một mình tại chỗ, cô nhìn quanh bốn phía một cái, thấy được bóng dáng Tần Thiếu Bạch cách đó không xa, vì vậy cầm hoa cô dâu quơ quơ với anh.
Tần Thiếu Bạch cười, vẻ mặt yêu thương cưng chìu nhìn cô, giật giật môi: “Anh cưới em.”
Tuy rằng giọng nói bị nhấm chìm, nhưng Thích Cảnh Nhân vẫn đọc hiểu hình môi của anh, cô cười không nói gì, ra dấu tay yêu anh.
Ánh mắt hai người va chạm nhau ở giữa không trung, sinh ra tia lửa tình yêu, tình yêu lan tràn, vô biên vô hạn ....
.... .... ....