Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 269: Chương 269: Không Sợ, Chồng Tôi Có Tiền.




Tô San ở bên kia cười gượng, “Thẩm đại mỹ nhân đến cách lăng xê như vậy cũng có thể nghĩ ra được, Tô San tôi thật sự thật hổ thẹn ....”

Cô ta lăn lộn ở trong xã hội bao nhiêu năm, cho tới bây giờ còn chưa gặp được người phụ nữ nào phúc hắc như vậy!

”Có gì hay mà phải thật hổ thẹn.” Thẩm Chanh câu môi cười, “Ngực to mà không có não, hiểu.”

”Tôi thấy ngực cô cũng không nhỏ nha, 75 ....”

”Nhưng tôi thiên nhiên tinh khiết.”

”Tôi cũng vậy nha!”

”Cô lừa gạt tôi chưa sờ qua ngực cô sao, rõ ràng của cô là miếng lót silicone.”

”Mới không phải, tôi là tiêm mỡ và chất lỏng vào, không phải loại hàng miếng lót silicone rẻ mạt được không!”

”Đây còn không phải là từng bơm qua.”

”Từng bơm qua thì thế nào, hiện tại có nữ minh tinh nào không chỉnh dung không nâng ngực chứ?”

”Từng bơm qua là không có não!”

”Phụ nữ quá thông minh có gì hay đâu, giống như tôi rất cởi mở sảng khoái, thích sống thế nào liền sống thế đó, không bị trói buộc không bị quản chế, dù người khác mắng tôi coi thường tôi, tôi cũng có thể coi như không nghe thấy, cô có thể làm được sao?”

Bước xuống bậc thang bậc thang xoay tròn cuối cùng, Thẩm Chanh vòng qua đại sảnh đi vào nhà ăn, ngồi xuống uống một ngụm sữa tươi, mới thản nhiên mở miệng, “Không nói chuyện cuộc sống, chỉ nói ngực.”

Tô San đang nhìn gương vẽ lông mày, vừa nghe được lời này của cô, tay run lên, đuôi lông mày bị vẽ đến mép tóc.

Cô vội vã để bút vẽ lông mày xuống, rút ra một khăn giấy ướt đến lau đi phần dư thừa, vừa lau vừa mở miệng với di động, “Hai người phụ nữ nói về ngực, nếu để cho người khác biết được chuyện này, sợ rằng sẽ truyền ra tôi và cô là đồng tính luyến ái đó.”

Thẩm Chanh không khỏi cười, “Sao, nhà của cô còn có người khác?”

”Tôi chính là đang suy luận, sao cô lại tích cực như vậy!”

”Vậy rốt cuộc là nói hay không nói.”

”Nói đi ....” Giọng nói Tô San nghe vô cùng buồn bực.

”À!” Thẩm Chanh cắn một miếng bánh mì, hỏi cô ta, “Xúc cảm ngực của cô có được không?”

“....” Tô San im lặng, sau đó mới nói: “Tôi không có thói quen tự sờ.”

”Aizz! Đã sửa ngực lớn như vậy, không tự sờ không phải thật là đáng tiếc sao!”

“....” Tô San tiếp tục không nói gì.

”Nhanh sờ một phát, nói cho tôi biết xúc cảm thế nào.”

Lúc Thẩm đại mỹ nhân ham chơi, thật làm cho người ta ăn không tiêu.

Tô San liếc mắt nhìn miêu tả sinh động của mình, thật sự là không hạ thủ được, “Tự mình sờ mình, có phải là có chút biến thái không?”

Thẩm Chanh hỏi ngược lại cô ta, “Sao khi cô để đàn ông sờ cô lại không cảm thấy biến thái.”

Tô San đúng là không phản bác được, cô xoắn xuýt một hồi, vẫn sờ soạng lên phía trên của mình một cái, sau đó nói cho Thẩm Chanh, “Vừa sờ một chút, không có xúc cảm gì.”

”Ha ha!”

Thẩm Chanh bỗng chốc nhịn không được, cười ha hả.

Tô San có chút tức giận, “Cười đi cười đi, cô lấy tôi làm trò cười là được rồi, dù sao tôi lại không thể làm gì cô.... .”

”Được rồi.” Cuối cùng Thẩm Chanh cũng ngưng cười, nghiêm chỉnh lại, “Đi spa không, lát nữa tôi mời cô.”

”Thật sự?”

”Ừ.”

”Vậy tôi muốn tìm hội sở thẩm mỹ sa hoa nhất, cho cô mất nhiều máu.”

”Không sợ, chồng tôi có tiền.”

“....”

”Trước như vậy, tối nay sẽ liên lạc lại.”

Sau khi ăn sáng xong, Thẩm Chanh lái xe ra khỏi dinh thự, đi công ty một chuyến.

Giống như cô nghĩ, sau khi nhà họ Thẩm gặp chuyện bất trắc, công ty liền rối loạn.

Tất cả nhân viên đều đang nghị luận chuyện phát sinh ngày hôm qua, nói nhà họ Thẩm là vì buôn lậu thuốc phiện và buôn bán súng ống đạn dược, cuối cùng khó thoát tội, rơi vào lưới pháp luật.

Lại không biết, nhà họ Thẩm rơi xuống kết cục này, thật ra là bởi vì bọn họ đắc tội người phụ nữ của Thi Vực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.