Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 297: Chương 297: Ngoại Trừ Vợ Của Tôi, Ai Cũng Đừng Nghĩ Khiến Cho Tôi Có Hứng Thú




Thấy có người tìm bậc thang cho mình, mấy nhà đầu tư lần lượt gật đầu, cũng không ngừng tán thưởng Mạc Khuynh Tâm rất xinh đẹp, tài ăn nói cũng tốt.

Mạc Khuynh Tâm duy trì nụ cười thản nhiên của cô ta, mang theo vài phần khiêm tốn vừa đủ.

Đang lúc mọi người cho rằng thương lượng công việc có thể thuận lợi tiến hành, Thi Vực lại xoay người rời đi.

”Có chuyện gì gọi cho trợ lý của tôi, cậu ta sẽ nói chuyện với các người.”

Thang máy chuyên dụng chậm rãi hé mở, anh bóp tắt điếu thuốc, cũng không quay đầu lại liền bước đi vào.

Mấy nhà đầu tư bị tự phụ của anh làm kinh sợ, nhìn phương hướng thang máy sửng sốt một lúc lâu.

Mạc Khuynh Tâm lại biểu hiện rất tỉnh táo, cô ta thong thả gỡ xuống một chai rượu đỏ giá trị xa xỉ từ trên quầy rượu xuống, bảo người ta khui rượu đưa tới đây, tự mình rót cho mấy nhà đầu tư.

”Khắc phục hậu quả thay Thi tiên sinh, xem ra quan hệ của Mạc tiểu thư và Thi tiên sinh không tầm thường!”

Một nhà đầu tư trong đó bưng rượu lên cụng ly với Mạc Khuynh Tâm, như là cảm thấy vô cùng hứng thú đối với quan hệ của cô ta và Thi Vực.

”Nào có, tôi và Thi tiên sinh chỉ là bạn bè thôi.” Mạc Khuynh Tâm dùng tư thái ưu nhã nhấp một ngụm rượu đỏ, sau đó nhẹ nhàng lắc lư ly rượu: “Các người đường xa mà đến, tôi đây là một người bạn, lẽ ra nên tiếp đãi các người, không phải sao?”

Nhà đầu tư không tin lời của cô, nhưng cũng không có tiếp tục ngờ vực vô căn cứ quan hệ của cô ta và Thi Vực là như thế nào, mà là hy vọng Mạc Khuynh Tâm giúp bọn họ một tay.

Mạc Khuynh Tâm không có từ chối, nói với bọn họ: “Các vị yên tâm, chỉ cần có thể giúp được, tôi nhất định nghĩa bất dung từ.”

*

Đi ra từ 19 thành hoàng đế, Thi Vực lại đốt một điếu thuốc.

Dựa vào ở trên cửa xe hút một lát, mới lấy điện thoại ra gọi cho Tần Cận.

Nhận được điện thoại của anh, Tần Cận liền không thể chờ đợi được hỏi, “Có thành hay không?”

Thi Vực có chút phiền muộn hút một hơi thuốc, không có trả lời vấn đề của anh ta, chỉ nói một câu, “Về sau đừng dùng loại buôn bán nhỏ này đến phiền tôi.”

”Buôn bán nhỏ? Anh đừng đùa với tôi! Sao tôi nghe nói mấy nhà đầu tư này chuẩn bị sáu triệu tiền vốn tới đầu tư hạng mục mới của anh.”

”Sáu triệu thì thế nào?”

“....” Tần Cận đen mặt, sáu triệu đầu tư, ít nhất có thể lợi nhuận về sáu tỷ, còn muốn như thế nào?

Thi Vực đưa thuốc vào trong miệng hút một hơi, chậm rãi phun ra một vòng khói, như là nghĩ đến cái gì, trầm giọng lên tiếng, “Còn có người phụ nữ họ Mạc kia, chú tốt nhất cách xa cô ta một chút.”

Tần Cận vừa nghe, không nhịn được cười trêu ghẹo, “Sao? Cô ta đắc tội anh?”

”Cô ta không có đơn giản như chú nghĩ đâu.”

”Nói đến cô ta không đơn giản, tôi lại quên nói với anh. Lúc trước tôi đã phái người âm thầm điều tra qua, bối cảnh của cô ta rất cường đại. Cô ta nói chú cô ta - Mạc Đình lăn lộn kém, là vì thân phận chú nhỏ của cô ta - Mạc Cẩn không tầm thường, ông ta là tổng thống nước A của chúng ta. Mà Mạc Khuynh Tâm cô ta, cũng có thể được coi là người trong hoàng tộc.”

”Cũng là bởi vì như vậy mới nhắc nhở chú tốt nhất cách xa cô ta một chút, người phụ nữ này, không phải là người lương thiện gì.”

”Chẳng qua chỉ gặp cô ta hai lần liền hiểu rõ cô ta như vậy, chẳng lẽ Thi thiếu hứng thú với cô ta? Nhìn trúng cô ta? Muốn chinh phục rồi sao?”

Thi Vực nghe lời này, con ngươi tối sầm lại, toát lên hơi thở nguy hiểm, “Ngoại trừ vợ của tôi, ai cũng đừng nghĩ khiến cho tôi có hứng thú.”

”Ha ha!” Tần Cận cười to sảng lãng, sau đó nghiêm chỉnh lại, “Nói thật, tuy rằng Mạc Khuynh Tâm xinh đẹp, hậu trường lại vững chắc, nhưng so với chị dâu thì vẫn hơi kém hơn vài phần, ít nhất không có khí thế mạnh mẽ như chị dâu.”

”Nói nhảm, người phụ nữ của tôi, có ai so bì được?”

”Chậc! Tôi cảm thấy Tiểu Diệp Tử của tôi không tồi nha, vừa đẹp mắt lại dễ khi dễ ....”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.