Editor: May
Mấy ngày nay, người giúp việc ngày ngày biến đổi đa dạng làm cho Thẩm Chanh các loại canh bổ, nhưng vẫn luôn không có hiệu quả gì.
Sữa mẹ vẫn không đủ, hơn nữa còn một ngày ít hơn một ngày.
Gọi điện thoại hỏi bác sĩ, bác sĩ nói cho cô biết tình huống này là bình thường, nếu như sữa mẹ không đủ, có thể suy tính cai sữa, nhưng nhất định phải lựa chọn sữa bột cẩn thận.
Vì vậy Thẩm Chanh cố ý đi phòng chứa đồ kiểm tra nhãn hiệu sữa bột một chút, còn dùng dụng cụ quét mã hai chiều.
Cô nghĩ tới những thứ sữa bột này sẽ rất mắc, nhưng thật không ngờ sẽ mắc như vậy.
Một lon sữa bột hai trăm gam, trị giá.... 38000!
Lại vào Baidu tìm kiếm nhãn hiệu sữa bột này, phát hiện hàng năm loại sữa bột này chỉ sản xuất 300 lon, là sữa bột đặc biệt dùng cho vương tộc, người bình thường dù có tiền cũng không mua được.
Loại sữa bột này, là một gần giống sữa mẹ nhất, không chứa bất kỳ phụ gia, sẽ không tạo thành một chút tổn hại với thân thể đứa nhỏ, có thể nói là an toàn trăm phần trăm không tai hoạ ngầm.
Tra được những tài liệu này, Thẩm Chanh mới xem như yên lòng.
Nếu sữa mẹ không đủ, vậy thì cai thôi.
Bởi vì mới đút sữa mẹ mấy ngày, cục cưng không có tính ỷ lại với sữa mẹ, cho nên cai sữa rất dễ dàng.
Nghe Thẩm Chanh nói muốn cai sữa, Thi Vực phản ứng là: “Ừ, cai.”
Thái độ rất kiên quyết, không có một chút do dự.
Thẩm Chanh nghe tiếng nhíu nhíu mày, “Nghe nói đứa nhỏ uống sữa mẹ sẽ thông minh hơn.”
Không ngờ, Thi Vực lại chỉ lạnh lùng nói một câu: “Không có căn cứ khoa học.”
”Chuyên gia nói cũng vẫn là không căn cứ sao?”
”Anh nói không có là không có.”
“....”
Thẩm Chanh chẳng muốn nói thêm cái gì với anh, tắt đèn liền nhắm mắt lại.
*
Hai loại phụ nữ có sữa mẹ đầy đủ và sữa mẹ thiếu hụt, vào lúc cai sữa sẽ có phản ứng hoàn toàn khác nhau.
Một loại, lúc cai sữa thì bộ ngực căng đau không chịu nổi, sẽ kéo dài ba ngày - bảy ngày.
Một loại, lúc cai sữa giống như bình thường, không có chút phản ứng nào.
Mà Thẩm Chanh hiển nhiên là thuộc về vế sau, đau cũng không đau liền kết thúc kiếp sống cai sữa.
Lúc tối, Thẩm Chanh cảm thấy hơi khát, liền tính đi rót ly nước uống.
Nhưng vừa vén chăn lên còn chưa kịp xuống giường, đã bị Thi Vực một phát nắm chặt cổ tay, kéo vào trong lòng anh, ý vị thâm trường nói “Bảo bối, thật ra có thể không cần cai sữa. Thúc sữa? Anh có thể.”
Thẩm Chanh cứ nhìn anh như thế, híp híp mắt: “Sữa đã cai rồi, anh nói cho em biết anh có thể thúc sữa còn làm được cái gì?”
”Vừa mới cai sữa, còn có thể trở về.”
Ngón tay suông dài sửa sang mái tóc của cô, thuận theo cổ, xương đòn vai của cô.... Một đường xuống phía dưới.
”Đồ lưu manh!”
Thẩm Chanh một phát đẩy tay của anh ra, đẩy người anh từ trên người mình ra.
Thi Vực nằm nghiêng ở bên cạnh cô, nhìn lướt qua trước ngực cô, khóe môi nâng lên một độ cong như có như không: “Ngực lớn không ngờ ....”
Thẩm Chanh: “....”
Thằng nhãi này, lại còn nói ngực cô lớn không ngờ?
Thi Vực đột nhiên tiến gần sát cô, cúi đầu, vùi mặt ở trong cổ của cô, nhẹ nhàng hà ra một ngụm hơi nóng: “Nhưng, anh thích.”
”Ai muốn anh thích!”
Thẩm Chanh có chút rầu rĩ, đưa tay muốn đẩy anh ra, nhưng Thi Vực lại đột nhiên dùng tay nhốt chặt eo của cô, ôm chặt lấy cô.
Lực đạo anh quá lớn, khiến Thẩm Chanh hoàn toàn không đẩy nổi anh, đành phải từ bỏ.
”Em khát.”
”Ừ.”
”Em muốn uống nước.”
”Ừ.”
”Em khát, em muốn uống nước!”
”Ừ, ôm thêm một phút.”
“....”
Không biết có phải là trong lòng đếm xong, vừa mới qua một phút đồng hồ, Thi Vực liền buông lỏng tay ra, nhanh chóng đứng dậy.
Anh đi rót ly nước tới đây, tự mình thử độ ấm của nước một chút, xác định nhiệt độ phù hợp, mới đưa cái ly cho Thẩm Chanh.