Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 975: Chương 975: Pháo hoa.




Chương 976: Pháo hoa.

Editor: May

Vì duy trì hình tượng thùy mị, Tô Cửu Y chỉ có thể thưởng thức nước trái cây trong miệng nhỏ, nghe được lời của anh liền nói ra: “Tôi có một người bạn làm công việc pha rượu, có thời gian có thể giới thiệu cho các người quen biết.”

“Tuy nói như thế, tôi còn chưa quen biết cô mà.” Dạ Hàn cười, “Không biết vị tiểu thư xinh đẹp trước mắt này có thể tiết lộ tên của mình hay không?”

“Ừm ....” Tô Cửu Y giả bộ nghĩ một lát, sau đó ánh mắt sáng lên, nói: “Không bằng gọi tôi Mật Dữu đi, chữ viết giản thể của bưởi mật ong.”

Ngược lại rất dễ nghe, nhưng gọi như vậy trên đường sẽ rất kỳ quái nha.

“Tại sao không thể tiết lộ tên thật chứ?” Anh kéo cái cằm nhìn ánh mắt của cô, “Cô biết dáng dấp tôi trông thế nào, còn biết tên của tôi, nghề nghiệp, tuổi, thậm chí cô cũng có số điện thoại của tôi.”

Tô Cửu Y cười làm một động tác chớ lên tiếng: “Đây chính là bí mật của con gái.”

Nghe cô nói như vậy, Dạ Hàn cũng không miễn cưỡng nữa, hai người liền nói chuyện phiếm về đề tài mới vừa rồi một hồi.

Tô Cửu Y nhìn sang từ cửa sổ, vừa vặn trông thấy ngoài cửa sổ, Thi Ngạo Tước đang uống rượu đỏ với một người phụ nữ cao gầy.

Thật không biết trong khoảng thời gian từ sau khi cô vừa rời khỏi, anh đã bận rộn những thứ gì.

Thấy Tô Cửu Y bần thần, Dạ Hàn cũng nhìn ra ngoài cửa sổ thuận theo ánh mắt của anh, cười nói: “Bạn nhảy của cô?”

Nghe lời nói của anh, Tô Cửu Y định thần lại, khoát khoát tay nói: “Coi như là cấp trên của tôi.”

“Tình yêu văn phòng?” Dạ Hàn nhéo cằm phỏng đoán nói, “Chỉ là không tốt lắm, miệng người trong văn phòng đều rất rảnh rỗi.”

“Cũng không tính là vậy, nói tóm lại hôm nay tôi là được anh ta mướn tới làm bạn nhảy.”

Nói như vậy cũng không sai, trước đó Thi Ngạo Tước cũng từng nói với cô, có thể sẽ mang cô tham dự một chút trường hợp cần phải mang theo bạn gái, cô tham gia với anh một lần, thì có thêm vào tiền thưởng, cho nên dùng cái từ “Mướn” này để hình dung, dường như cũng không quá phận.

Nói cho cùng anh chính là ngại người khác làm phiền mà thôi, mà cô, ở trước mặt người lạ đều là bộ dáng rất an tĩnh, lời nói rất ít, hơn nữa hoạt động chủ yếu ở chỗ ăn, cũng sẽ không tổn thương lợi ích của Thi Ngạo Tước, cũng sẽ không giống những phụ nữ hâm mộ anh kia, luôn là một bộ dáng cao cao tại thượng vênh váo hung hăng.

Cho nên Thi Ngạo Tước vẫn luôn rất dễ chịu với chuyện Tô Cửu Y khôn ngoan hiểu chuyện ở bên ngoài.

Còn nhớ lần trước anh gặp được Tiền lão gia ở bữa tiệc, đối phương còn từng nhắc anh mang theo cô gái lúc thọ yến, còn hỏi anh là tiểu thư khuê các nổi tiếng nào, tại sao trước đó chưa từng gặp qua linh tinh.

Đúng lúc đó, Thi Ngạo Tước đang trò chuyện với người khác cũng phát hiện Tô Cửu Y đứng cạnh cửa sổ.

Bốn mắt nhìn nhau, Tô Cửu Y nhìn thấy ánh sáng trong mắt anh dường như sâu thêm một tầng hàm nghĩa, cô kinh ngạc nhìn nhìn một hồi, sau đó theo bản năng nghiêng đầu sang chỗ khác.

“Nếu như cô và người bạn nhảy đó không ngại ....” Trên mặt Dạ Hàn bên cạnh lộ ra nụ cười ôn nhu, “Cô cùng tôi đi ban công uống ngắm pháo hoa được không?”

“Sẽ có pháo hoa?” Tô Cửu Y hơi kinh ngạc.

“Ừ, cũng là nghe bạn bè nói,“ Dạ Hàn chỉ chỉ một tòa nhà cao tầng đối diện, “Tầm mắt nơi đó tốt nhất, hiện tại muốn tới hay không?”

Thân làm người giúp việc của.... chủ hoạt động lần này, Tô Cửu Y vẫn thật không có nghe nói sẽ có chuyện bắn pháo hoa, nhưng suy nghĩ một chút cũng đúng, vừa rồi Thi Ngạo Tước cũng không biết sẽ có tình tiết nhàm chán kia, vậy thì có nghĩa anh cũng có thể không biết sắp bắn pháo hoa, dù sao ở trong mắt nhà tư bản, mỗi ngày chỉ có con số không ngừng bay lên, cũng sẽ không có pháo hoa bay lên cao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.