Chương 1023: Sao giờ anh mới trở về
Editor: May
Tô Cửu Y đứng ở đầu bậc thang nhìn mấy lần, cô gái dường như có chút không vui, chẳng lẽ là nghi thức nghênh đón không đủ long trọng?
Lúc Quyền Tâm tiến vào, đã cảm thấy những năm này nhà họ Thi đã thay đổi rất nhiều, có thể là nguyên nhân mình đã quá lâu chưa trở về.
Hơn nữa những nữ hầu này cơ bản đều thay đổi một lần, đều là một vài gương mặt lạ hoắc.
Quan trọng nhất là cô lại không nhìn thấy bất kỳ người nào trong ba người Thi Ngạo Tước, Tần Thiếu Bạch và Tống Trí Kha.
Không phải nói cũng sẽ biết hôm nay cô sẽ trở về chứ, sao công việc bận đến mức một người cũng không chịu xuất hiện.
“Quyền tiểu thư, hành lý của cô đã đặt ở trên lầu, xin cô trước đi phòng ăn chờ một chút, đợi tí nữa Tước thiếu sẽ trở lại, hơn nữa Tần thiếu gia và Tống thiếu tỏ vẻ sau khi hết bận công việc trong tay, sẽ chạy tới đón gió tẩy trần cho cô.” Quản gia Tôn thấy Quyền Tâm có một chút không hài lòng, thầm nghĩ đại khái là chuyện Thi Ngạo Tước còn chưa có trở lại khiến cho cô không cao hứng, liền tiến lên một bước kiên nhẫn giải thích.
“Thôi.” Quyền Tâm khoát khoát tay, nhận hoa hồng trong tay quản sự, để tới dưới mũi ngửi hương hoa một chút, sau đó nói: “Trước mang tôi đi gian phòng đổi một bộ quần áo đi.”
Quản sự ở phía trước dẫn đường, mấy nữ hầu ở phía sau giúp Quyền Tâm cầm đồ.
Nhìn các cô vào thang máy, Tô Cửu Y mới đi ra từ trong góc cầu thang, nữ hầu trong phòng khách cũng tản ra vào lúc này.
Tô Cửu Y bước nhanh đi lên trước ngăn Trần Thiến lại.
“Người nọ là ai, địa vị lớn như vậy.” Cô hỏi.
Hai người sóng vai đi tới, Trần Thiến trả lời nói: “Cô ta chính là Quyền Tâm, nghe nói ban đầu mẹ của cô ta đã cứu phu nhân, cho nên phu nhân vẫn luôn xem cô ta là do mình sinh ra, cũng từng ở nhà họ Thi một thời gian ngắn, nhưng sau đó hình như là xuất ngoại đi học đại học.”
Hóa ra là thanh mai trúc mã của Thi Ngạo Tước, khó trách khí thế như vậy.
Không đợi Tô Cửu Y xúc động xong, Trần Thiến liền thở dài một hơi: “Chắc hẳn, về sau Quyền Tâm sẽ trở thành nữ chủ nhân nhà họ Thi.”
Tô Cửu Y không nói thêm gì, chỉ là dời chủ đề, “Có phải cô muốn đi phòng bếp cầm đồ ăn không?”
“Đúng vậy, cần dùng bữa tối.” Trần Thiến trả lời.
“Vậy tôi đi lấy thay cô, cô trở về nghỉ ngơi một chút đi.” Tô Cửu Y tính toán trong lòng, đợi lát nữa ở bên cạnh nghe lén cuộc nói chuyện giữa hai người, sẽ đoán được thái độ của Thi Ngạo Tước với Quyền Tâm.
Lúc Thi Ngạo Tước trở lại, Quyền Tâm vừa vặn tắm rửa thay đổi quần áo xong, chỉ đợi đi phòng ăn thôi, vừa vặn thấy Thi Ngạo Tước ở cửa ra vào chỉ mặc áo sơ mi đen, caravat khẽ buông lỏng.
“Tước!” Cô ta hưng phấn chạy tới khoác cánh tay của anh, “Sao giờ anh mới quay về.”
Thi Ngạo Tước ung dung thản nhiên rút cánh tay của mình từ trong khuỷu tay cô ra, nhàn nhạt nói: “Công ty có một số việc trì hoãn.”
Lúc này người giúp việc giúp bọn họ đẩy cửa lớn phòng ăn ra, Tần Thiếu Bạch và Tống Trí Kha đã chờ ở bên trong rồi.
Tần Thiếu Bạch mím môi lắc đầu vẻ mặt rất thú vị, giống như là có thâm ý, Tống Trí Kha cũng nâng cằm lên, bộ dạng xem náo nhiệt không chê chuyện lớn.
Thi Ngạo Tước cau mày liếc nhìn chỗ nữ hầu bên cạnh, quả nhiên thấy được Tô Cửu Y đang chuẩn bị đồ ăn.
“Cuối cùng hai người các anh đã đến rồi.” Nhìn thấy bạn chơi nối khố, Quyền Tâm tự nhiên rất cao hứng, cô ta lôi kéo cánh tay Thi Ngạo Tước, để anh ngồi ở trên chủ vị, mình thì ngồi ở bên cạnh.
Nhìn món ngon đầy bàn mang theo hơi thở nơi mình sinh ra, trong lòng Quyền Tâm tràn đầy vui mừng, oán trách mình ở nước ngoài ăn món không phải do đầu bếp nhà họ Thi làm, sau đó còn không ngừng gắp thức ăn cho Thi Ngạo Tước.