Chương 896: Tất cả đều cho cô.
Editor: May
Sau khi thay đổi quần áo, Tô Cửu Y nhìn mình trong gương, thở dài một hơi
Công việc mới, xem như bắt đầu mới đi.
*
Khi Thi Ngạo Tước về đến nhà đã là đêm khuya, anh đi vào đại sảnh, đưa tay tháo caravat ra, hai đầu lông mày lộ ra một chút mệt mỏi.
Lúc tối hôm qua Tống Trí Kha đều đã điều tra toàn bộ camera giám sát một lần, nhưng cũng không có tra được bất kỳ manh mối từng bị hacker xâm nhập nào.
Nói cách khác, hiện tại chỉ còn một loại khả năng: Đối phương xông vào phòng quan sát Ciaos, tự xóa bỏ hình ảnh mấu chốt.
“Cô ở đó làm gì?”
Tô Cửu Y vốn là rót ly nước uống, nhưng không ngờ vừa xuống lầu liền gặp được Thi Ngạo Tước, thấy anh đang suy tư chuyện gì đó, cô không muốn quấy rầy, vì vậy tìm nơi hẻo lánh ẩn núp vào, không ngờ anh đã phát hiện cô trước.
“Tôi .... Cái kia, muốn uống nước.” Tô Cửu Y hạ thấp giọng nói trả lời.
Giữa hai người cách một hành lang, trên vách tường bên cạnh hành lang là hai cánh cửa sổ sát đất khổng lồ, ánh trăng xuyên qua cửa sổ sát đất, bộc lộ ra hoa văn đẹp mắt.
Mặt Thi Ngạo Tước bao phủ ở chỗ tiếp giáp giữa sáng ngời và âm u, hình dáng có vẻ càng thêm rõ ràng.
“Đã quen thuộc chưa?” Anh dứt khoát tựa ở trên lan can cầu thang, ánh trăng kéo dài bóng dáng của anh.
“Ừ.” Tô Cửu Y gật gật đầu, vẫn nói câu, “Cảm ơn anh.”
“Không cần.”
Anh lẳng lặng nhìn cô, đôi mắt của cô rất đẹp, trong con ngươi lóe ra ánh sáng linh động.
Hồi lâu sau, Thi Ngạo Tước nhàn nhạt mở miệng: “Có hứng thú uống một ly không?”
Tô Cửu Y do dự vài giây, nói: “Được.”
Phòng Thi Ngạo Tước, bố trí gần giống Ciaos, chỉ là không có nhiều vật trang trí lộng lẫy, ngược lại là màu trắng đơn giản, trong phòng gần như không được thấy đồ của phụ nữ.
Anh lấy Laffey từ từ trong hầm rượu ra bỏ lên trên bàn, đốt một ngọn nến, nhìn có vẻ có vài phần tình điệu.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Tô Cửu Y “Phụt” một tiếng bật cười.
“Sao vậy?” Ánh nến ngược lại hơi yếu, góc cạnh ngũ quan của anh trở nên nhu hòa, không có loại khí chất lạnh lùng như bình thường.
Tô Cửu Y cảm thấy như vậy rất giống bữa tối dưới nến, nhưng lại ngượng ngùng nói ra miệng, chỉ có thể lắc lắc đầu tỏ vẻ không có gì.
Thi Ngạo Tước mặc áo sơ mi trắng, thay một áo màu trắng chất liệu cotton hoàn toàn, rất là tùy ý.
Tô Cửu Y nhìn cách ăn mặc đơn giản của anh, nghĩ đến dáng người sung sức đêm đó của anh, cảm giác giống như hai người.
Mặc quần áo lộ vẻ gầy, cởi đồ liền có thịt, nói đại khái chính là loại người này đi.
Hai người ngồi đối mặt nhau, Thi Ngạo Tước ga lăng rót rượu đỏ vào cái ly của cô, đẩy tới trước mặt Tô Cửu Y.
Mà ánh mắt Tô Cửu Y lại nhìn chằm chằm vào hoa quả trên bàn.
“Đói rồi?” Nhìn thùy bộ dáng thèm thuồng của cô, Thi Ngạo Tước nở nụ cười.
“Không có, tôi chỉ cảm thấy, bụng rỗng uống rượu không tốt lắm.” Tô Cửu Y nghiêm trang trả lời.
Thi Ngạo Tước lại không mấy quan tâm, bưng ly rượu lên liền trực tiếp trút xuống, sau đó dựa vào ở trên ghế dựa, rất hứng thú nhìn cô.
“Anh thích ăn táo không?” Tô Cửu Y dùng nĩa ăn ghim một khối táo, hỏi anh.
“Tàm tạm.” Thật ra anh rất ít ăn trái cây.
Cô cười, đôi mắt cong cong : “Vậy tôi ăn nhé.” Nói xong liền nhanh chóng bỏ vào trong miệng, sau đó nhai nuốt xuống.
“Anh thích ăn dưa hấu không?” Cô lại ghim một miếng khác, cười hỏi.
Thi Ngạo Tước buồn bực cười một tiếng, đẩy cả đĩa trái cây tới trước mặt cô, nói: “Tất cả đều cho cô, xem như lễ gặp mặt ngày đầu tiên nhậm chức.”