Sau khi cuộc họp bắt đầu, các vị cấp cao đều tự đưa ra một chút
phương án vận chuyển công ty như thế nào, để công ty không ngừng mở rộng trong thời gian ngắn nhất.
Thẩm Chanh không bác bỏ, cũng không tiếp nhận, mà là chọn lựa giữ lại ý kiến.
Trong công việc, cô đều nghiêm túc hơn tất cả mọi người, không xem
nhẹ bất kỳ một chi tiết nhỏ nào, không buông tha bất kỳ một lỗ thủng nhỏ nào.
Mà lời nói của cô ở trong cuộc họp, gần như mỗi một câu đều rất có
kiến giải, khiến người ta không tìm được một kẽ hở vạch trần, tìm không
ra chút tật xấu.
Đối với lần này, Cố Liên Thành rất bội phục.
Trước đó, cô ta từng suy nghĩ về lời nói của Diệp Cẩn vô số lần, cũng không ít lần cho rằng, Thẩm Chanh thật sự chỉ là một phụ nữ chỉ có vẻ
bề ngoài chứ không có bất ký năng lực napf.
Nhưng đến hiện tại cô ta mới hiểu được, có đôi khi, năng lực che dấu bản thân cũng là một loại năng lực.
Trong thời gian họp, Cố Liên Thành có chút tinh thần không yên, đến
khi Thẩm Chanh gọi tên của cô ta, cô ta mới về thu suy nghĩ về, nhanh
chóng điều chỉnh xong trạng thái của mình.
Cô ta đứng dậy, dựa theo ý của Thẩm Chanh ôm laptop đi đến phòng họp
báo cáo, dùng dây liên kết số liệu trong laptop đến màn ảnh trên vách
tường.
Sau khi làm tốt tất cả chuẩn bị, cô ta chuyển tài liều từ trong máy
vi tính, sau đó đi đến phía trước màn hình, tay lướt nhẹ qua trên màn
hình, lập tức hiện ra một bản thiết kế.
Cố Liên Thành liếc mắt nhìn mọi người đang ngồi, mở miệng nói: “Những điều này là kiểu dáng trang sức do phòng thiết kế chúng tôi thiết kế ra trong tháng này, trong đó kể cả hoa tai, dây chuyền, nhẫn ....”
Nói đến đây, cô ta dừng lại liếc nhìn Thẩm Chanh, sau khi nhận được
ra hiệu của Thẩm Chanh, mới tiếp tục nói: “Hy vọng các vị đồng nghiệp
dùng ánh mắt của người bình thường đến xem những kiểu dáng này, hơn nữa
từ đó tìm ra chỗ không thích hợp, từ đó đề xuất đề nghị để các đồng
nghiệp phòng thiết kế chỉnh sửa và thay đổi lần nữa.”
Ngày hôm qua trước khi tan sở, phòng thiết kế nộp lên một phần thiết
kế kiểu dáng mới nhất để Thẩm Chanh xem rồi phê duyệt, Thẩm Chanh cho ra kết quả là không thông qua.
Hai năm qua, nghành nghề trang sức phát triển không ngừng, từ đó làm
cho thị trường tràn lan, sức cạnh tranh lớn hơn, đối thủ càng cường đại.
Tính đến hiện giờ, thành Đô đã có mười ba công ty thiết kế đá quý lục tục đưa ra thị trường, nói cách khác, thời gian sau này, Nam Ngạn Thủ
Tịch sắp có mười ba đối thủ mạnh mẻ.
Hiện tại tình huống này tổng kết thành câu nói đầu tiên chính là so nhân tài, so phẩm chất, so tiền nhiều hơn.
So tiền, có lẽ Nam Ngạn Thủ Tịch có thể đại sát tứ phương, nhưng nếu
so nhân tài và phẩm chất, không thể không thừa nhận, Nam Ngạn còn thiếu
một chút độ lửa.
Phòng thiết kế Nam Ngạn, ngoại trừ Cố Liên Thành, trên căn bản nhà
thiết kế còn lại không lên được mặt bàn, thứ thiết kế ra càng đơn giản
tục tằng.
Công ty từng rắc số tiền lớn đi thuê nhà thiết kế nổi tiếng thế giới
trấn giữ Nam Ngạn, nhưng lại bị đối phương một ngụm từ chối.
Nguyên nhân đối phương cho ra là: Một núi không thể có hai hổ.
Xác thực, hôm nay Cố Liên Thành đã đạt đến cảnh giới nhất định về mặt thiết kế, không còn là nhà thiết kế nhỏ mới ra đời vào năm đó, bởi vì
một viên ngôi sao sáng chói, giá trị con người của cô tăng vọt, nổi danh trong ngoài nước.
Ở giới thiết kế đá quý, chỉ cần nhắc tới Cố Liên Thành, rất nhiều nhà thiết kế có danh tiếng đều sẽ khách khí tôn xưng một tiếng: Tiền bối.
Mà cũng chính bởi vì phòng thiết kế Nam Ngạn có một tiền bối tuổi
không lớn lại kinh nghiệm phong phú như vậy, nên người mới kiêng kỵ,
người cũ cũng kiêng kị.
Ngoại trừ sinh viên vừa tốt nghiệp dám vào Nam Ngạn khiêm tốn thỉnh
giáo Cố Liên Thành, bất kỳ nhà thiết kế nào cũng cự tuyệt khả năng tiếp
xúc với Cố Liên Thành.
Cho nên hôm nay Nam Ngạn, thắng ở chỗ có Cố Liên Thành, bại cũng ở chỗ có Cố Liên Thành.