Chương 1234: Thi Mị va Thi Khả Nhi (83)
Editor: May
Ngoài cửa, hai tiểu bảo bối rón rén thăm dò nhìn vào trong phòng sách, vừa nhìn lén, còn vừa thảo luận.
“Tại sao đàn ông và phụ nữ luôn ưa thích hôn môi?”
Ở trên vấn đề này, Tiểu Thiên Tước nghiên cứu thật lâu, cũng hỏi qua không ít người, trong này có không ít người bao gồm cả Ôn Uyển, Thi Khả Nhi, Diệp Tử, Tô San ....
Chỉ là mỗi lần các cô cho ra đáp án đều không gọi là đáp án, đây là phương thức câu thông sâu nhất giữa đàn ông và phụ nữ.
Vì vậy hai tiểu bảo bối cũng rất rối rắm, tại sao bọn họ không thể câu thông với bạn nữ!
Có đôi khi chỉ kéo bàn tay nhỏ bé của người khác một chút, đều sẽ bị phạt đứng đến mấy tiếng.
“Bởi vì bọn họ muốn hiểu rõ hai bên hơn.” Suy tư một hồi lâu, Tiểu Ngạo Tước mới trả lời vấn đề này.
“À ~” Tiểu Thiên Tước dùng bàn tay nhỏ bé xoa xoa cằm, đột nhiên nhớ tới gì, lại mở miệng nói: “Vậy cô út và bác hai là chân ái sao? Anh nhìn hai người bọn họ, một ngày cũng không hôn môi một lần, hơn nữa cả tay cũng không có nắm.”
“Suỵt!” Tiểu Ngạo Tước làm một động tác im lặng, sau đó tiến đến bên tai bé thần thần bí bí nói, “Hôm trước anh nhìn thấy bọn họ hôn nhau, ở trong sân sau nhà chúng ta, bác hai còn bạo lực hơn cả ba của chúng ta, còn đè cô út đến trên đất, hôn cô út đến cả khuôn mặt đều ửng hồng. Cuối cùng cô út còn nói: 'Anh, hôn thì hôn, sao anh còn động tay động chân.' Bác hai nói: 'Thi Khả Nhi em tốt nhất phối hợp một chút, bằng không hiện tại anh liền làm em.' “
“Oa, thật đơn giản thật thô bạo nha!” Tiểu Thiên Tước nhịn không được không ngừng cười trộm, “Nhưng anh, làm là có ý gì?”
“Ý của làm chính là ....” Thật ra Tiểu Ngạo Tước cũng không biết là có ý gì, vì vậy liền viện đại một cái, “Chính là cắn cô, giống như ba cắn mẹ vừa rồi.”
“À à.” Tiểu Thiên Tước giật mình tỉnh ngộ, nói tiếp: “Vậy cô út cũng ăn sầu riêng nha, như vậy bác hai cũng sẽ không cắn cô nữa.”
“Đúng vậy ~ “
“Khanh khách ....”
Hai tên nhóc kia ở ngoài phòng sách thảo luận một lát, liền rón ra rón rén trốn trở về phòng.
Sau khi hai người khóa cửa phòng lại, bò đến trên giường, sau đó lấy điện thoại di động ra gọi một cú điện thoại cho Thi Khả Nhi.
Trong nhà Thi Mị, Thi Khả Nhi đang ngồi trên sofa ở bên cửa sổ xem tư liệu, mấy ngày gần đây cô lại nhận vài vụ án khó giải quyết, vì có thể tranh thủ cho người trong cuộc càng nhiều lợi ích, cô liền bù lại rất nhiều kiến thức luật pháp.
Cô liên tiếp chịu đựng suốt mấy đêm, thừa dịp mấy đêm Thi Mị làm việc bên ngoài vẫn chưa về nhà, lật xem rất nhiều vụ án và tư liệu liên quan.
Xem hết một bản tài liệu cuối cùng, Thi Khả Nhi chậm rãi nhắm mắt lại, đưa tay xoa xoa khóe mắt chua xót, vẻ mặt mệt mỏi.
Điện thoại thả trên tủ đầu giường vang lên, cô đến mắt đều không mở, liền vươn tay lấy điện thoại di động qua.
Nhấn xuống phím trả lời trên điện thoại, cô đặt điện thoại di động ở bên tai, “Alo.”
“Alo, cô út!” Đầu kia truyền tới giọng nói non nớt, mang theo vui sướng khó nén.
Thi Khả Nhi nghe được giọng nói của Tiểu Thiên Tước, nhịn cười không được, “Vui vẻ như vậy, nhặt được báu vật à?”
“Đúng vậy đúng vậy, chính là nhặt được bảo vật ~ cô út, cô muốn biết chúng ta nhặt được bảo vật gì không?”
Thi Khả Nhi nhếch nhếch môi, ủ rũ trên mặt dường như lui đi vài phần, “Ừ, nói cho cô út nghe một chút.”
“Cô út, cháu và anh nhặt được một kế hoạch bảo bối, lần trước không phải bác hai uy hiếp cô nói muốn làm cô ư, lần sau nếu bác hai lại nói với cô như vậy, cô liền ăn sầu riêng đi.”
Thi Khả Nhi: “....”
Làm sao hai tên nhóc này biết có người từng nói muốn làm cô, hơn nữa, có quan hệ gì với sầu riêng....