Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 246: Chương 246: Tôi Làm Gì Rồi?




Thân thể Thi Vực chợt dừng lại, trong nháy mắt, ánh mắt nóng rực liền lạnh lẽo, anh híp đôi mắt thâm sâu, nhìn trừng trừng người phụ nữ dưới thân, nguy hiểm mở miệng: “Nói lại lần nữa xem.”

”Cái kia, em đang trong kỳ kinh nguyệt....”

Thẩm Chanh rõ ràng đã cảm nhận được sát khí phát ra từ trên người anh, lần đầu tiên có chút thiếu tự tin ở trước mặt anh.

”Cho nên em cố ý trêu chọc tôi?” Thi Vực câu môi khêu gợi, rõ ràng đang cười, lại làm cho người ta cảm thấy lạnh lùng đến cực điểm.

Thẩm Chanh phủ nhận: “Em không có trêu chọc!”

Cô đây không phải trêu chọc, là khiêu khích, là câu dẫn ....

”Ý của em là tôi tự làm tự chịu?”

Nguy hiểm thăng cấp, trong lúc nhất thời ngay cả trong không khí cũng chảy xuôi theo một dòng nước lạnh âm lãnh.

”Em chưa từng nói qua!”

Tuy rằng đây là sự thật, nhưng cô nhất định sẽ không nói, bởi vì người đàn ông này rất có thủ đoạn, có thể dùng rất nhiều cách khiến cô chịu thua.

”Em tốt nhất có thể chứng minh em không có nói dối, nếu không hậu quả, em chịu không nổi đâu!”

Ánh mắt của anh hung ác, dường như sau một khắc sẽ hung hăng xé người dưới thân thành từng mảnh nhỏ.

Thẩm Chanh quay đầu, dùng ngón tay chỉ ghế sô pha dài, “Đó chính là chứng minh tốt nhất.”

Thi Vực nhìn theo phương hướng cô chỉ, trên sofa, đặt một túi băng vệ sinh vừa mở.

Thẩm Chanh không có nói dối, thật sự cô đang trong kỳ kinh nguyệt, hơn nữa là còn là ngày đầu tiên, cho nên cô mới có lá gan lớn chọc lửa như vậy.

”Ừ, rất tốt.”

Thi Vực cúi đầu, con ngươi băng lãnh càng âm u, Thẩm Chanh thấy mà sợ hãi trong lòng, “Cái gì tốt?”

”Làm tốt lắm.”

”Em làm gì chứ?” Ở trước mặt anh giả bộ vô tội, là tuyệt chiêu của Thẩm đại mỹ nhân.

Thi Vực a một tiếng: “Em đã làm gì mà chính em cũng không rõ ràng sao, còn hỏi tôi?”

Rõ ràng biết thân thể mình không tiện, còn trêu chọc anh, dám nói không phải cố ý?

Lá gan của người phụ nữ này, càng lúc càng lớn rồi.

”Người ta không phải là muốn ngủ một giấc với anh thôi sao, có làm gì đâu?” Tiếp tục giả vờ.

”Ngủ là như em, vừa nói lời khiêu khích, vừa dùng tay chân quyến rũ, còn nói với tôi em không có làm gì!?”

”Em đâu có khiêu khích anh, em dùng tư thế nào hấp dẫn anh rồi? Rõ ràng là anh để cho em lựa chọn, em nói ngủ đơn thuần một giấc anh lại không chịu. Sau đó liền hôn, nào ngờ hôn hôn anh liền....”

”Tôi liền sao hả?” Thi Vực híp con ngươi đen, ánh mắt sắc bén càng thêm khiếp người.

“.... Cứng ngắc rồi!”

Đột nhiên, thời gian dừng lại.

Trong phòng rộng lớn, yên tĩnh đến mức quỷ dị!

Hai người trên giường, duy trì tư thế mờ ám ban đầu, ai cũng không nói với nhau câu nào.

Bốn mắt nhìn nhau, như là đang đại chiến trong vô hình hơn mười hiệp, cho đến khi hai bên tổn hại.

Không biết qua bao lâu, Thi Vực đột nhiên xoay người xuống giường, nắm áo sơ mi để ở một bên lên mặc vào, đến nút cũng không cài, liền sải bước đi ra ngoài.

Rầm một tiếng, cửa phòng bị nặng nề đóng sập lại, có thể nghĩ được, người đàn oogn này đã tức giận đến trình độ nào.

Liếc mắt nhìn cửa phòng đóng chặt, khuôn mặt nhỏ của Thẩm Chanh đều nhăn lại, xem ra, lửa lần này chơi hơi lớn rồi.

Cô cứ nằm như vậy ở trên giường, nhìn đèn treo thủy tinh phía trên, chậm rãi nhắm mắt lại.

Cô giống như là vưu vật trời sinh, dưới ánh đèn hơi yếu, da cô trắng nõn nà, bộc lộ xinh đẹp động lòng người.

Nằm một hồi, cô xuống giường, đi phòng tắm rửa mặt bằng nước lạnh, xoắn xuýt một lúc, mới quyết định đi ra ngoài tìm người.

Xuống lầu tìm một vòng, cuối cùng nhìn thấy bóng dáng Thi Vực ở nơi cách bể bơi không xa, anh ngâm trong nước, mở hai tay lười nhác dựa vào trên mép bể bơi, nhắm mắt lại.

Thẩm Chanh nhíu mày, rất tự nhiên liền liên tưởng đến ba chữ,.... Hạ nhiệt độ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.