Chọc Lầm Xà Vương Lưu Manh

Chương 201: Chương 201: Tiểu thư thật khác người.




Lý Quả rất vui mừng, đúng hơn là mừng rỡ như điên, chẳng những gặp được Mặc Nhật Tỳ mà còn có thể ở cùng Hoàng Nhi, giờ lại thêm cả quản gia Lâm, cô vui muốn hôn mê luôn.

"Về sau chúng ta lại có thể ở cùng nhau rồi." Hai mắt cô tỏa sáng, cảm thấy cuộc,sống ở đây chẳng còn cô đơn, ngược lại càng đẹp.

Hoàng Nhi và quản gia Lâm tươi cười đầy mặt, gật gật đầu.

Tiểu thư vui vẻ, bọn họ liền vui vẻ, ngay cả Vương cũng sẽ vui vẻ.

"Tiểu thư, ăn xong rồi, Hoàng Nhi dìu ngài đi dạo." Hoàng Nhi tiếp nhận công việc của Tri Vũ, cẩn thận gắp điểm tâm đặt vào trong bát cô.

"Chị không ăn nữa, Hoàng Nhi và quản gia Lâm có đói bụng không, đói thì cùng nhau ăn đi." Cô kéo tay Hoàng Nhi, mỉm cười nói với hai người.

Hoàng Nhi và quản gia Lâm vội vàng lắc đầu, nói đùa gì vậy, cho dù bọn họ có thân thiết l3.với tiểu thư thì cungqu.4 không thể chẳng phân biệt chủ tớ đ?0nthế được, ngồi ăn cơm cùng bàn đó!

"Tiểu thư, chúng ta ăn rồi ạ." Hoàng Nhi cười hì hì nói, nàng cũng đâu có nói dối.

Cô tin tưởng Hoàng Nhi nên không hề khuyên bọn họ nữa, tự mình ăn thêm vài miếng, liền ăn không vô.

"Chúng ta mau đi chơi thôi, tôi no rồi." Cô hấp tấp nói, vui đến nỗi không còn tâm trạng ăn uống nữa.

Mọi người cũng hiểu tâm tư của cô, đồng thời nở nụ cười, sau đó theo ý cô. Tri Vũ, Hoàng Nhi một trái một ,nphải đỡ cô, quản gia Lâm đi theo phía sau, đám người cùng l.3rời khỏi cung Phượng Thê, đi về phía các cung điện khác

"Nơi này thật sự quá lớn, Tử Cấm thành còn không bằng một phần ba nó nữa." Đi hồi lâu vẫn chưa tới được cung điện bên cạnh, chính cô lại mệt mỏi trước, liền dừng lại thở hổn hển.

Hoàng Nhi và Tri Vũ che miệng cười trộm, bởi vì chỉ có mỗi tiểu thư là muốn đi bộ, các phi tử khác mỗi lần xuất môn đều ngồi kiệu, chứ không sẽ tự làm gãy chân mình mất.

"Tiểu thư, có muốn ngồi kiệu không ạ?" Quản gia Lâm chu đáo hỏi.

"Không cần, ngồi kiệu thì còn ý nghĩa gì, tôi cảm thấy đi bộ tốt mà, mọi người thì sao?" Cô ngẫm nghĩ một chút, liền hỏi ý kiến bọn họ, sợ các nàng đi theo mình lâu như vậy sẽ quá mệt mỏi.

Hoàng Nhi và Tri Vũ lắc đầu, vẫn đầy mặt tươi cười nói: "Tiểu thư, nô tỳ không mệt, tiểu thư còn chưa mệt mỏi thì sao chúng ta có thể mệt được. Tiểu thư, ngài muốn dùng trà hay ăn chút gì đó không?"

"Không cần, chớ phiền toái, chúng ta đi một lúc nữa rồi trở về thôi." Cô vội vàng từ chối, không muốn làm phiền các nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.