“Cô dám dùng thuốc với tôi?” Sau một hồi điên đảo, anh chợt bừng tỉnh, dùng sức túm chặt cổ tay người con gái trước mắt, lạnh lùng nói. Cô kinh hãi, dùng sức thoát khỏi tay anh, tông cửa chạy ra ngoài.
Sau bảy năm, cô lại một lần nữa xuất hiện trước mắt anh, thản nhiên cười nói: “Chồng cũ, chúng ta tái hôn đi, em muốn sinh con cho anh.”
Anh hơi sững sờ, cười lạnh đáp: “Hiện giờ cô không còn là thiên kim của Tập đoàn Hoa thị, cô cho là tôi vẫn còn muốn cưới cô hay sao?”
Nét mặt cô thoáng cứng đờ, rồi khóe môi cong lên, chậm rãi tiến gần đến mặt anh, ghé vào tai anh nhỏ nhẹ nói: “Vậy nếu như, em có thể tặng cho anh một đứa con trai đã sáu tuổi thì sao?”
Bảy năm trước, hôn nhân của hai người chỉ là sự kết hợp vì lợi ích đôi bên, đối mặt với cách cư xử lãnh đạm của anh và sự khiêu khích do kẻ thứ ba bày kế, cô chán chường lựa chọn cách rời đi trong khi không biết mình đã mang thai.
Bảy năm sau, vì phát hiện con mình mắc phải căn bệnh bạch cầu, cô chỉ có thể nhẫn nhục xuất hiện trước mắt anh thêm một lần nữa, cầu xin anh cứu đứa con trai quý báu mà mình đã cùng anh sinh ra, hơn nữa để thỏa mãn nguyện vọng của con trai muốn cha mẹ mình ở cùng nhau, cô yêu cầu anh tái hôn.
Năm đó, sự tồn tại của kẻ thứ ba đã chắn giữa hai người, lần này, vẫn là những trò bịp bợm rập khuôn như thế, liệu cô có còn ngoan ngoãn đầu hàng như trước nữa hay không? Hay vì con trai của mình, cô sẽ quyết định đứng lên bảo vệ cuộc hôn nhân ấy đến cùng? Câu trả lời nằm trong chính truyện, mời bạn đi tìm lời hồi đáp cuối cùng.