Editor:_14thfebruary
Dỗ Chu Thịnh xong thì toàn thân Bắc Bắc mệt mỏi, lúc này đang ăn cơm Chu Thịnh gọi ở bên ngoài, vừa ăn vừa lườm anh.
Chu Thịnh áy náy sờ mũi mình, mỉm cười nhìn Bắc Bắc: “Xin lỗi, anh không khống chế được.”
Dừng một chút, anh nói thêm: “Chủ yếu là do em quá ngon miệng.”
Bắc Bắc: “…..”
Cô phải khinh thường anh nhiều hơn mới đúng.
“Câm miệng.”
Chương thiếu, sẽ update sau.