Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 173: Chương 173: Có liên quan đến em




Buổi trưa hôm đó, vẫn trưa đến giờ ăn cơm, Trác Hàng trên QQ giục tôi mau xuất phát, nói đi sớm một chút, sẽ không bị ai phát hiện.

Tôi không biết sao cậu ấy lại sốt sắng như vậy, nhưng bị cậu ta giục mãi, tôi bèn nghe theo.

Mới 11:30, đã từ văn phỏng lẻn ra ngoài

Cậu ấy đứng đợi tôi ở tầng 1, thấy tôi đi xuống, liền dẫn tôi ra quán bít-tết

“ Cậu vội thế để làm gì?” Tôi hỏi

“ Quán đó đắt khách lắm, tôi sợ tới muộn, thì chẳng còn chỗ nữa!” Cậu đáp

Lý do này cũng coi như đủ, chỉ là——

“ Cậu mời tôi ăn cơm, lẽ nào không biết đặt trước chỗ?” Tôi hỏi.

“ Con gái ăn lâu, chúng ta tới sớm một chút, cậu có thể từ từ ăn.” Anh nói.

Được thôi, lý do này, cũng có thể chấp nhận được

Sau khi đến quán bít-tết, trong tiệm chỉ có lèo tèo vài người khách

Nhân viên phuc vụ thấy có khách bước vào, lập tức ra chào đón.

“ Một cô gái họ Đinh đặt bàn.” Trác Hàng nói.

Trong lòng tôi vô cùng kinh ngạc, nhân viên phục vụ dẫn chúng tôi đến một bàn cạnh cửa sổ.

Nhà hàng này, một dãy bàn xung quanh, ngăn cách các bàn chỉ bằng một tấm bình phong, mỗi chiếc bàn cửa bên ngoài đều có rèm che, nếu không muốn bị người khác nhìn, chỉ cần kéo rèm vào là được

Đến chỗ mà nhân viên phục vụ chỉ, nhưng Trác Hàng lại không ngồi xuống, mà chọn bàn sát bên cạnh, nói với người phục vụ: “ Chúng tôi ngồi bàn bên cạnh.”

Trác Hàng vô cùng ngạc nhiên nhìn Trác Hàng

Trác Hàng mặt không đổi sắc không lo lắng: “Bàn bên cạnh là chị tôi, lớn tuổi rồi còn chưa kết hôn, nói với bố tôi là hôm nay sẽ ra mắt, bố tôi gọi tôi đến nhìn trộm một chút, sợ có người lừa gạt.”

Nhân viên phục vụ lộ rõ vẻ mặt, Trác Hàng lại bổ sung thêm: “ Cậu một lúc nữa đừng nói với chị ấy tôi đang ở bên cạnh, nếu không chị ấy lại muốn cãi nhau với tôi!”

Người phục vụ lại gật đầu, đưa menu cho chúng tôi.

Trác Hàng không thèm nhìn, gọi một phần bít-tết thăn ngoại, tôi gọi một phần bít-tết phi lê bò, đều chọn cấp độ thịt chín, những đồ uống và điểm tâm đều là đi kèm.

Nhân viên phục vụ lấy lại menu, cẩn thận hỏi thêm: “ Anh có cần tôi giúp anh hạ rèm xống không ạ?”

“ Được thôi, cảm ơn.” Trác Hàng đáp.

Vị trí này cạnh cửa sổ, tấm kính trong suốt rất lớn, ngẩng mặt lên là sẽ trông thấy bầu trời xanh, cuối đầu xuống là dòng xe cộ đi trên đường.

Cho dù hạ rèm xuống, thì ánh sáng cũng vừa đủ.

“ Cậu còn có chị gái sao?” Tôi mở lời trước.

Điều tôi bất ngờ nhất là nghe anh nói “ Cô Đinh”, nếu như là con gái Trác tiên sinh, thì phải là họ Trác, nếu không thì họ “ Vu”, tại sao lại có thể là họ “ Đinh”.

Lẽ nào, trước mẹ của Trác Hàng, Trác tiên sinh còn có một cuộc hôn nhân khác, và cô con gái theo họ mẹ?

“ Bố mẹ tôi chỉ có một đứa con trai là tôi.” Trác Hàng lập tức đáp lời, “ Họ Đinh không phải chị tôi, là thư ký Đinh!”

“ Cậu...” Tôi trợn tròn mắt, đầy kinh hãi nhìn Trác Hàng, “ Cậu đến nhìn trộm thư ký Đinh!”

“ Đừng nói khó nghe thế, sao có thể gọi là nhìn trộm được? Vị trí này của chúng ta, có nhìn được nửa phần của cô ta không? Nhiều nhất là lén nghe được lời nói của cô ta.” Cậu nói.

Tôi nghĩ đến quan hệ của anh ta và Trác tiên sinh, nghĩ tới chức vụ của thư ký Đinh ở công ty, phản ứng đầu tiên là: “ Cậu định tóm cô ta đang tiết lộ chuyện cơ mật công ty?”

Thời khắc đó, nói thật, trong lòng tôi có chú hưng phấn.

Chuyện tiết lộ cơ mật công ty, từ trước tới nay tôi chỉ nhìn thấy trên TV, đột nhiên lại xuât hiện trong cuộc sống hiện tại, rất bất ngờ.

“Cậu nghĩ nhiều rồi.” Trác Hàng nói, “ Nếu thực sự là tiết lộ bí mật công ty, thì không đến lượt tôi hỏi.”

Cậu ngừng lại một chút, tiếp tục nói: “ Chuyện này của của cô ta, có liên quan đến cậu.”

Tôi đang định hỏi cậu rốt cuộc là có chuyện gì, thì bàn bên cạnh truyền tới tiếng sột xoạt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.