Chồng Ma Của Em

Chương 29: Chương 29: Lại bị cưỡng hôn rồi




. Lại bị cưỡng hôn rồi

Đối với lời thỉnh cầu của cậu bé ma này, tâm trạng tôi có chút phức tạp.

Nếu như Lãnh Mạch không đến, hôm nay da đầu của tôi nhất định sẽ bị cậu ta lột xuống, bây giờ lại bảo tôi tha cho con ma suýt chút nữa đã giết chết mình, tôi hoàn toàn không muốn, nhưng cậu ta cũng có nỗi khổ riêng và cũng đã khổ sở cầu xin tôi tha mạng, hơn nữa đôi vợ chồng đó đã làm ra những chuyện biến thái như vậy, nếu như tôi không ta cho cậu bé ma này thế thì chẳng khác nào tiếp tay cho đôi vợ chồng kia trở thành ác nhân.

“Cô gái, tôi hiểu được sự do dự lúc này của cô, đợi sau khi tôi báo thù trở về, nếu như cô muốn tôi hồn bay phách tán, tôi cũng cam tâm tình nguyện, nhưng cầu xin cô nhất định phải để tôi báo mối thù này!” Cậu bé lại nói Tôi tên Triệu Hiểu, lúc chết là 16 tuổi, nhưng cô nhìn thân thể hiện tại của tôi xem, có phải chỉ mới 6 tuổi không?”

“16 tuổi ư?” Tôi kinh ngạc mở to mắt nhìn, quả thực, cậu bé tên Triệu Hiểu này nhìn vào đúng là dáng vẻ 6 tuổi, nhưng sao có thế đã 16 tuổi rồi chứ.

“Đúng vậy”

Lúc này Lãnh Mạch đã thả Triệu Hiểu ra và đứng bên cạnh tôi, Triệu Hiểu đứng dậy và tiếp tục nói với tôi: “Vốn dĩ tôi có bố mẹ gia đình, nhưng từ lúc tôi còn rất nhỏ đã bị đôi vợ chồng kia bán đến vùng quê miền núi mà họ sinh sống, vì để đề phòng tôi trốn thoát, mỗi ngày bọn họ đều tiêm vào người tôi một loại hormone kiềm chế sinh trưởng, cơ thể tôi dần dần không thể phát triển được nữa và dừng lại vào giai đoạn 6 tuổi, như vậy bọn họ cũng có thể kiểm soát tôi một cách tốt hơn, cô đừng nhìn cái dáng vẻ bề ngoài vẫn còn nguyên vẹn này của tôi, thật ra nội tạng bên trong đều bị họ moi ra hết rồi.

Nói xong, trong lúc tôi còn chưa có sự chuẩn bị tâm lý gì thì Triệu Hiểu dùng tay kéo bộ quần áo cũ kỹ mà cậu †a đang mặc xuống, sau lớp quần áo là cái bụng đẫm máu vô cùng thảm thương, cái bụng của cậu bé vẫn không ngừng chảy máu, trong bụng ngay cả ruột cũng không còn nó giống như một cái hố đen vô cùng đáng sợ và kinh tởm.

Tôi nhất thời không chịu được liền bịp miệng chạy sang bên cạnh nôn thốc nôn tháo.

“Mặc vào!” Lãnh Mạch quát lên với Triệu Hiểu.

Triệu Hiểu vội vàng mặc lại quần áo: “Xin lỗi cô Đồng, tôi chỉ là muốn chứng minh những gì tôi nói là thật nên….”

“Hình dạng của ma sẽ là hình dạng cuối cùng khi chết của con người, nhiều người có pháp lực cao cường, ví dụ như ác quỷ mà em từng gặp, nó sẽ dùng sức mạnh của mình để che giấu diện mạo ma quỷ của nó và không khác gì so với con người, con người sẽ không phân biệt được xung quanh rốt cuộc là ma hay là người, nhưng một khi chúng muốn hại người, chỉ cần chúng thi triển pháp lực thì sẽ biến trở lại hình dáng của ma” Lãnh Mạch lại một lần nữa giải thích cho tôi.

Tôi bám vào bồn hoa và ra sức gật đầu “Tôi biết rồi, tôi biết rồi, tôi cảm thấy ma vẫn nên che giấu một chút thì tốt hơn, nếu như lộ ra ngoài quả thực là “Thật vô dụng” Lãnh Mạch tiếp lời tôi chuyển hướng sang Triệu Hiểu: “Tôi sẽ để cho cậu đi báo mối thù này, nhưng việc cậu suýt chút nữa giết chết người phụ nữ của tôi thì không thể bỏ qua được, báo thù xong thì cậu biết mình nên làm gì rồi đấy”

“Cảm ơn đại nhân!” Triệu Hiếu quỳ xuống trước mặt Lãnh Mạch: “Chỉ cần cho tôi báo thù, sau khi báo thù xong tôi sẽ hồn bay phách tán không thể luân hồi, coi như đó là sự trừng phạt cho việc làm tổn thương người phụ nữ của ngài”

Lãnh Mạch lạnh lùng gật đầu: “Đi đi”

Triệu Hiểu đứng dậy quay ra nhìn tôi đúng lúc tôi cũng đang nhìn anh ta, anh ta cúi đầu thật thấp chào tôi sau đó quay người biến mất.

Cảm giác kinh tởm trong lòng tôi tôi cuối cùng cũng khá hơn, tôi lắc lắc đầu: “Đứa trẻ này vì để báo thù tình nguyện để bản thân hồn bay phách tán kiếp sau không thể đầu thai chuyển thế cũng nhất định phải báo, mối thù hận này sâu nặng đến mức nào chứ”

Lãnh Mạch liếc nhìn tôi bình thản nói “Loài người các em luôn nói các loài sinh vật khác tàn nhãn đáng sợ, nhưng thật ra các em căn bản không biết, thế gian vạn vật đáng sợ nhất chính là con người. Trên thế gian này, chỉ có duy nhất loài người các em là tàn nhẫn và đáng sợ nhất”

Những gì Lãnh Mạch nói đều đúng, tôi không có gì để phản bác.

Lòng người là thứ đáng sợ nhất.

“Đi thôi” Anh ta bước về phía trước.

Lão Quỷ chạy đến dìu tôi: “Cô Đồng cô không sao chứ?”

“Tôi không sao cảm ơn ông” Tôi đứng thẳng người dậy, hít hai hơi thật sâu, vốn dĩ định đi nhưng đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, tôi liền hét lớn lên: “Aaaal”

Lãnh Mạch liền quay đầu lại nhìn: “Em gọi mà: “Không phải, đồ của tôi! Mấy đồ mà tôi mua trong giỏ hàng!” Vừa nấy vì mải chạy thoát thân nên đã bỏ chúng ở lại, bây giờ đồng nghĩa với việc chẳng mua được gì!

“Tôi nói sao người phụ nữ như em lại có thể phiền phức như vậy” Lãnh Mạch quay lại gõ mạch vào đầu tôi: “Nếu như có thể tôi thực sự muốn đổi người”

Đau chết mất, tôi ôm đầu lườm anh ta: “Nếu như có thể, tôi càng không muốn làm người ký khế ước gì đó của anh, cả ngày đều không biết gây ra những chuyện gì! Cho dù trước đây tôi có thể nhìn thấy ma nhưng vẫn sống rất tốt chứ đâu như bây giờ, vài ngày lại xảy ra chuyện, có muốn để cho người ta sống nữa không!”

“Em còn chê tôi sao?” Lãnh Mạch véo cằm tôi: “Có biết bao nhiêu người mong muốn trở thành người ký khế ước của tôi còn không được, có thể trở thành người ký khế ước của tôi là phúc phận mấy đời của em, thế mà em còn cảm thấy không vừa lòng, đúng là người phụ nữ ngu ngốc!”

Tôi rên rỉ: “Kiếp này chắc chắn tôi đã hủy phá hủy cả dải ngân hà cho nên kiếp này ông trời mới phái anh xuống để dày vò tôi!”

Lãnh Mạch bị tôi làm cho tức giận tối xâm mặt mày, tôi nhìn vẻ mặt hết cách của anh ta đột nhiên cảm thấy hãnh diện và cười thật to: “Thế nào, không phục thì anh cắn tôi đi!”

“Cắn em sao?” Sắc mặt anh ta đột nhiên thay đổi, đôi mắt lộ ra một loại tà khí thâm sâu khó lường: “Được, đây là em nói đấy nhé”

Tôi thầm cảm thấy không ổn nhưng không kịp để chạy rồi, tôi bị Lãnh Mạch đè xuống bên cạnh bồn hoa, lần thứ hai bị anh ta cưỡng hôn.

Môi của anh ta chuyển động không ngừng trên môi tôi, lộ ra mùi vị lạnh lùng và cao ngạo của người đàn ông, mắt tôi mở lớn nhìn chằm chăm vào anh ta còn anh ta thì nhằm mắt, lông mi vừa dài vừa đẹp, dáng vẻ lúc hôn tôi vô cùng hấp dẫn khiến cho người ta phải say mê.

Trái tim tôi bỗng loạn nhịp quên mất việc phải phản kháng.

Một lúc sau anh ta mới buông tôi ra sau đó liếm liếm môi: “Mặc dù người phụ nữ như em vừa ngu ngốc vừa thích gây chuyện nhưng có một điểm tốt là mùi vị miễn cưỡng có thể chấp nhận được”

“Anh!” Được biết thừa là anh ta đang dùng nhiều trò để chế giễu đả kích tôi.

Tôi tức giận xoay người và bước về phía trước.

Rất nhanh anh ta đã đuổi kịp và đi bên cạnh tôi: “Đi đâu vậy”

“Quay lại siêu thị mua đồi” Tôi không muốn cho anh ta một chút sự hòa nhã nào và nói một cách tức giận.

“Ban đầu là mặt tròn sau đó phồng lên, sắp biến thành cái bánh bao rồi.”

“Đại gia anh mới là bánh bao! Anh mới béo đó!” Tức chết mất.

Lãnh Mạch khẽ cười rồi sau đó cũng không tiếp tục trêu tôi nữa, một mạch cùng tôi đi đến siêu thị.

Tôi chỉ đành đi lấy những thứ đồ cần thiết một lần nữa, Lãnh Mạch hai tay đút túi quần đi bên cạnh tôi, xung quanh có vài cô gái tuổi xấp xỉ tôi đi ngang qua, tôi nghe thấy họ thì thầm to nhỏ nói người đàn ông đi bên cạnh tôi rất đẹp trai, còn nói cái gì mà rất ghen ty với tôi khi có một người bạn trai đẹp trai như vậy.

Bạn trai…..

Tôi có chút đỏ mặt, vội vàng đẩy xe đẩy đi lên phía trước.

Lãnh Mạch đuổi theo và hỏi tôi một cách khó hiểu: “Em chạy cái gì vậy?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.