Chồng Ma Của Em

Chương 416: Chương 416: Mày mới là quái vật




Cột băng chỉ chặt đứt một cây, oán quỷ chỉ có thể tới từ một hướng, tôi cúi đầu nhìn máu trên tay, lại ngước mắt, tiến lên đón oán quỷ.

Tôi có thể chịu đựng được.

Nhưng ngay sau đó, cột băng thứ hai, thứ ba, thứ tư… Một vòng cột băng đều sụp đổ toàn bổ, oán quỷ níu lấy cổ áo của tôi từ phía sau, bắt được mắt cá chân tôi, kéo cánh tay tôi, trong đó còn có một con oán quỷ căn lên cánh tay, tôi không nhúc nhích được, móng vuốt nhọn của oán quỷ phía trước đâm vào eo tôi, tôi đau đến hít một hơi khí lạnh, máu từ trên hông chảy xuống, bọn chúng đụng phải máu tôi thì rút móng trở về, bị chọc giận, một con khác bóp cổ tôi, mở miệng căn xuống.

“Đồ ngốc!” Si Mị muốn tới cứu tôi, lại bị bươm bướm làm cho không di chuyển được.

Đúng lúc này, tôi thấy được một bóng dáng màu đỏ quen thuộc phía chân trời.

“Đồng Đồng! Kiếm Trảm Thi!” Hồng Hồng kêu lên, ném kiếm Trảm Thi về phía tôi.

Tôi đọc lớn: “Mở rộng!”

Kiếm Trảm Thi biến thành một cây kiếm lớn như bánh mì đè ép xuống những oán quỷ muốn căn tôi, lúc này Hồng Hồng cũng đã trở lại, trong nháy mắt tiến vào thân thể tôi.

Không trì hoãn nữa, tôi lại hô to lần nữa: “Phái”

Sóng không khí thế như chẻ tre, một lớp đi ra ngoài, đài cúng tế bị san thành vùng đất băng phẳng, toàn bộ oán quỷ bị giết trong nháy mắt.

Lãnh Mạch và Sỉ Mị cũng vì vậy mà thấy được hình người màu đỏ chia lìa với tôi Tôi nửa quỳ xuống đất, che phần eo đang chảy.

máu, Hồng Hồng lại lần nữa đi từ trong cơ thể tôi ra, đỡ lấy tôi: ‘Không sao chứ? Có nghiêm trọng lắm không?”

“Không sao.” Tôi căn răng läc đầu, bởi vì đau đớn mà trên trán không ít mồ hôi lạnh tuôn xuống.

“Tôi đã nói với cô rồi, không muốn chia tách với cô, hết lần này tới lân khác cứ muốn tôi trông chừng tên loài người chết tiệt đó! Tự mình tới nơi đây mạo hiểm!

Biến không ra mắt đỏ rồi đi! Triệu hoán không được chiến kích rồi nhỉ! Đúng là đáng đời cô!” Hồng Hồng tức giận rống tôi.

Tôi không cần nhìn Lãnh Mạch và Sỉ Mị cũng có thể tưởng tượng được ánh mắt ngạc nhiên của họ.

Không lo được nhiều như vậy, tôi kéo xuống một ống tay áo, tạm thời băng bó vết thương trên thắt lưng và cánh tay, loạng choạng đứng lên, tình thế vẫn vô cùng khẩn cấp, mà thuật gọi quỷ ẩn giấu vân đang phát động, oán quỷ đợt thứ nhất chết, nhưng đợt thứ hai lại dần hiện ra, không đối phó với thứ đang ẩn núp đó, oán quỷ sẽ ra không dứt, không chỉ ảnh hưởng tôi, Lãnh Mạch và Sỉ Mị cũng sẽ bị quấy nhiêu.

Tôi nhặt kiếm Trảm Thi lên, lau mồ hôi trán, máu trên tay dính lên trán: “Hông Hồng, chúng ta đi giúp Sỉ Mị trước, cậu bé dùng bướm kia cô cũng biết thực lực của nó, có điều bây giờ hai chúng ta phải khäc chế nó, cô hiểu chưa?”

“Nói nhảm, nhanh biến thành mät đỏ tốc chiến tốc thăng! Cô cho là máu của cô tuần hoàn vô hạn sẽ tái sinh saol”

Tôi cười, năm chặt kiếm Trảm Thi, mắt trái dân dân biến đỏ, ký hiệu màu đen xuất hiện trên nửa bên mặt, da trên người trở nên trong suốt, hoa văn lưu chuyển khắp mạch máu nhìn thấy rõ ràng: “Hồng Hồng, làm một trận lớn đi!”

“Đương nhiên! Giết chết bọn chúng!”

Tôi đã băn người ra ngoài.

Xuất hiện trở lại bên cạnh Si Mị, bóp chết con bướm trên bả vai anh ta, Si Mị có thể di chuyển, năm lấy vai tôi: “Vết thương của em!”

“Tôi không sao, hiện tại giải quyết vấn đề trước đã.”

Tôi nói.

Sỉ Mị nhíu mày thật sâu: ‘Đồ ngốc, hình người trong thân thể kia của em…”

Biết anh ta hỏi vấn đề gì, tôi cũng không trả lời, vô nhẹ lên anh ta, nhìn về phía trước: “Đi tìm thân thể thực của ác quỷ, nếu không ác quỷ vân không ngừng sống lại, cũng không phải quỷ bình thường, sớm muộn chúng ta cũng bị tiêu hao hết thể lực, cậu bé điều khiển bướm để tôi đi đối phó là được, những vấn đề khác, đợi xong tôi sẽ giải thích.”

Si Mị dừng lại vài giây: “Được. Có điều, bươm bướm rất khó đối phó, em chắc là mình ổn chứ?”

“Yên tâm giao cho tôi đi.” Sau khi nói xong, tôi liền xông ra ngoài.

Chỉ cần Hồng Hồng cùng với tôi, dù thế nào cũng không sợ.

Trên đường hai ác quỷ đều nhào tới hướng tôi, Sỉ Mị ở phía sau lôi ác quỷ đi, kiềm chế ác quỷ, oán quỷ từ dưới đất nhô ra bắt lấy mắt cá chân tôi, loại bẫy rập này chả làm gì được tôi, lập tức vung kiếm chặt đứt tay quỷ, bay thẳng đển đứa bé nam đầu trọc.

Bươm bướm ùa tới, mới chục con dừng trên cánh tay tôi, thân thể tôi dừng trên không trung, nhưng có gì đáng sợ chứ? Tôi nhếch môi: “Hồng Hồng!”

Hồng Hồng lao tới, tiện thể từ sau cổ tôi rút ra chiến kích cốt đầu, khua vài cái, bướm trên người tôi đều chết, cậu bé đầu trọc thấy thế, liền khống chế bươm bướm dừng trên người Hồng Hông, Hồng Hồng dừng hành động lại, nhưng tôi đã vọt tới, thu Hồng Hồng vào cơ thể mình, bươm bướm mất hiệu lực.

Đứa bé đầu trọc có chút hoảng sợ, bươm bướm lại dừng trên người tôi lần nữa, Hồng Hồng xuất hiện lân nữa, lại chém bay bươm bướm như trước rồi trở lại trong thân thể tôi, đứa bé đầu trọc điều khiển bướm đã không tạo được bất cứ uy hiếp gì với tôi và Hồng Hồng có thể tách rời nhau rồi.

Phá được chiêu bươm bướm, những chiêu thức đứa bé đầu trọc kia tấn công nhìn qua đơn giản, chưa đến vài giây tôi đã vọt tới trước mặt đứa bé đầu trọc, nó ngồi sụp xuống, tôi níu lấy áo nó nhấc lên, giơ kiếm Trảm Thi lên.

“Cô dám giết tôi!” Nó kêu to: “Tôi là đứa nhỏ do lệ quỷ và hung quỷ sinh ra! Nếu cô dám giết tôi, linh hồn của tôi sẽ biến thành quỷ hồn hung tàn nhất thế giới này! Hủy diệt thế giới này!”

“Ồ, hủy diệt thế giới? Có thể hủy diệt thế giới thì hủy đi, không thèm quan tâm một cái quỷ hồn như cậu, nếu có bản lĩnh thì hủy diệt thử xem.” Sau khi nói xong, kiếm Trảm Thi căm thẳng tắp xuống đầu cậu bé.

Cậu bé trừng mắt thật lớn, chết không nhắm mắt.

Tôi rút kiếm Trảm Thi ra, ném thi thể cậu bé lên mặt đất, một vũng máu chảy ra.

“Linh hồn của nó thế này mà còn muốn hủy diệt thế giới, ngu ngốc.” Hồng Hồng ở bên trong nói Tôi läc lắc kiếm Trảm Thị.

“Thứ kia vân đang ẩn nấp, cẩn thận!” Giọng Lãnh Mạch đột nhiên truyên tới.

Tôi vừa nghiêng đầu, khuôn mặt của Địa Tạng đã xuất hiện trước mặt tôi, bắt được cánh tay tôi: ‘Cô gái nhỏ, cô là quái vật gì thế? Ngay cả đứa bé do bươm bướm luân hồi cũng giết được.”

“Ông mới là quái vật! Cả nhà ông đều là quái vật!”

Tôi vừa nói, Hồng Hồng từ trong thân thể tôi xuất hiện, cốt đầu chiến kích chém về phía Địa Tạng.

Địa Tạng nhanh chóng tránh đi, tốc độ rất nhanh căn bản không bắt kịp: “Hôm nay không giết cô, ngày khác cô lại tạo trở ngại cho chuyện lớn của tôi! Không giữ cô lại được!”

“Ai chết ai sống còn chưa chắc đâu!” Tôi đổi thành hai tay cầm kiếm, cảnh giác nhìn bốn phía, mà tốc độ của Địa Tạng thực sự quá nhanh, Lãnh Mạch cũng bắt không được, nói chỉ là tôi.

Địa Tạng lại xuất hiện trước mặt tôi, tôi đang muốn khua kiếm chém tới, ông ta lại biến mất, không đợi tôi phản ứng, ông ta lại bắt tôi từ phía sau, quân áo của tôi bị cào rách, phía sau lưng xuất hiện vết máu, lảo đảo về phía trước hai bước, ngay sau đó, băng của Lãnh Mạch tràn tới, hình thành cái khiên ngăn bốn phía.

Người đó cũng tới, ôm cơ thể ngã xuống của tôi, nhíu mày: “Bị thương thành như vậy rồi, đừng miên cưỡng, đợi ở đây đi”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.