Sắp đến lúc hiến tế mảnh linh hồn, là cha của tôi, cũng là Lão Quỷ của anh ta, là mảnh nhỏ của Chuyên Húc…
Sắp đến lúc hiến tế mảnh linh hồn, là Lão Quỷ của anh ta..
Là Lão Quỷ của anh ta…
Suy đoán của tôi, lại thật sự đúng rồi.
Tôi đã nghĩ rất nhiều về suy đoán hoang đường đó, tôi đã nghĩ rất nhiều từ khi nghe được một đáp án khác từ Sỉ Mi.
Nhưng mà…
“Tại sao từ trước đến giờ anh lại không nói với tôi, Lão Quỷ vân còn lưu lại mảnh linh hôn?” Tôi hỏi Si Mị nhìn chằm chằm vào tôi: “Bởi vì tôi cần hấp thụ lực lượng của ông ấy, để bản thân trở nên mạnh hơn, nhưng tôi cũng biết, em chắc chăn sẽ không cho phép.”
“Vì vậy anh liền làm ở sau lưng tôi, rõ ràng Thục Sơn là một căn cứ khác của anh, lúc Tiểu Giai nói là cần đi qua con đường trong sơn động này, anh không nói gì hết, đến đây liên tách khỏi chúng tôi, anh nói anh đi lấy hắc vũ cầu bào, ngoài ra cũng là để mở nghỉ thức hiến tế này”
“Đúng” Sỉ Mị gật đầu, nói tiếp: “Mảnh linh hồn ông ấy để lại không dùng làm gì cả, không bằng cho tồi hấp thụ đi, còn có thể có chút cống hiến, sau này tôi có thể bảo vệ cho em thật tốt, cũng tính là tác dụng cuối cùng của ông ấy tại nhân gian đi”
Cũng tính là tác dụng cuối cùng của ông ấy trên nhân gian…
Nếu như anh ta không nói câu này, thực sự tôi cũng không muốn liều mạng với anh ta, tôi tức giận chỉ vì anh ta lừa tôi lén giấu mảnh linh hồn của Lão Quỷ, Lão Quỷ là cha của anh ta, đã chết rồi, để lại lực lượng, anh ta là con của Lão Quỷ, đương nhiên có tư cách để kế thừa lợi ích đó, anh †a muốn kế thừa sức mạnh, làm sao tôi lại ngăn cản được?
Nhưng mà, anh ta còn nói với giọng điệu như vậy, thái độ như vậy, đối với cái chết của Lão Quỷ, anh ta vân cứ mang thái độ kiêu ngạo không để ý như vậy!
Tôi cảm thấy máu huyết cả người đều chạy từ lòng bàn chân lên đầu, hốc mắt dần dần đỏ lên: “Si Mị, mạng này của anh cũng là do Lão Quỷ để lại, cho dù sau lưng anh nói anh cố ý chịu một đòn của tôi thì thế nào chứ, nếu như không phải câu nói đó của Lão Quỷ, anh còn có thể sống được nữa không? Anh đã từng nói qua, mặc dù giữa tôi và anh xa cách nghìn dặm, nhưng chỉ muốn tôi cho anh một cơ hội, anh sẽ cố găng để sửa đổi bản thân, vượt qua khoảng cách đó, nhưng mà giờ thì sao đây?”
Sỉ Mi trâm mặc.
“A* Tôi lắc đầu: “Vừa nãy anh nói, chắc chản tôi sẽ không cho phép anh hấp thụ lực lượng của Lão Quỷ, tại sao tôi lại không cho anh hấp thụ sức mạnh của Lão Quỷ cơ chứ, anh nói tôi xem?”
Sỉ Mị ngẩn ra, đáy mắt xuất hiện niềm vui: “Cũng là nói em không để ý việc tôi hấp thụ lực lượng của Lão Quỷ hay sao?”
“Ông ấy là cha của anh, sức mạnh của ông ấy vốn là của anh, tại sao tôi lại phải phản đối?”
“Nếu đã như vậy thì tại sao em còn tức giận?”
Sỉ Mị nghiêng đầu, khó hiểu mà nhìn tôi.
Tôi không hiểu sự khác nhau trong suy nghĩ của đàn ông và phụ nữ, hay là nói từ đầu đến cuối Sỉ Mị đêu chưa từng nghĩ, cho dù cha của anh ta là bị anh ta giết chết, cho dù cha của anh ta đã chết rồi, thậm chí anh ta cũng không hề có chút suy nghĩ gì về việc đó.
“Tôi cảm thấy giữa chúng ta không có gì để nói tiếp nữa” Tôi day day huyệt thái dương.
“Tại sao?” S¡ Mị đẩy Lãnh Mạch đến trước mặt tôi, nảm lấy bả vai tôi: “Muốn chết cũng phải để cho tôi chết thật rõ ràng!”
Tôi ngẩng đầu lên nhìn anh ta: “Được, vậy thì tôi sẽ nói rõ ràng cho anh. Si Mị, đối với anh mà nói, tự tay giết chết cha mình, tự tay giết chết người mà anh luôn miệng gọi là ông già chết tiệt, từ đầu đến cuối, những chuyện làm theo đạo lý tự nhiên đều là những chuyện nên làm, anh có từng mặc niệm cho cha anh, có từng cầu nguyện, hay là chỉ đau lòng dù chỉ một phút giây không? Khoảng cách của tôi và anh chính là cái chết của Lão Quỷ, còn anh thì sao? Luôn miệng nói sẽ không trở thành mình của lúc trước nữa, nhưng anh đặt tay lên tim mình, anh cảm thấy bản thân anh, thực sự thay đổi rồi sao?”
“Tôi chính là không hiểu ông già đó đối với em mà nói, rốt cuộc là có gì quan trọng cơ chứ? Em quan tâm nhiều như vậy làm gì! Em chỉ cần biết ông già đó đối xử với em tốt không phải là được rồi sao?! Ông già đó đối với tôi mà nói chính là đáng chết!” Si Mị nóng nảy, một hơi rống lên, sau khi rống xong, giật mình sững sờ.
Đột nhiên tôi cảm thấy được giữa chúng tôi không có cái gì để nói hết, thờ ơ mà gỡ cánh tay anh ta đã cầm vai rồi: “Hình như anh đã quên đi một chuyện”
“Chuyện gì?” Anh ta hỏi.
Lúc này tôi đã dân dân bình tĩnh lại, nói với anh ta: “Sở dĩ bây giờ giữa tôi và anh vần duy trì quan hệ một nửa bạn bè, toàn bộ là vì Lão Quỷ. Mà bây giờ anh lại nói, Lão Quỷ đáng chết, tôi nghĩ, một nửa bạn bè của chúng ta cũng không làm được nữa rồi”
Sỉ Mị cứng đờ, một hồi lâu sau, mới mở miệng: “Em thực sự vì ông già đáng chết kia mà vứt bỏ đi cảm tình trên cả đường đi của chúng ta sao?”
“Anh sai rồi, là tôi vì ông già đáng chết đó, với lựa chọn đi cùng một đường với anh” Sau khi nói xong, tôi không hề để ý đến Si Mị nữa, xoay người, đối mặt với cái hộp, hai chân quỳ xuống.
Lão Quỷ, xin lỗi, tha thứ cho tôi đến giờ mới tìm được mảnh linh hồn còn sót lại của ông, chắc chăn ông đã đợi tôi rất lâu rồi nhỉ, nếu không vết nứt sơn động này cũng không xuất hiện trên đầu tôi, nếu không thì năm nước kia cũng sẽ không khéo léo mà rơi xuống như vậy, nếu không tôi cũng không tìm được cái hang động trong động này, nếu không tôi cũng sẽ không cảm ứng được cảm giác quen thuộc mãnh liệt như vậy.
Xin lỗi, tôi có rất nhiều rất nhiều lời muốn nói với ông, tôi có rất nhiêu rất nhiều nồi khổ muốn khóc lóc với ông, nhưng mà cuối cùng, chỉ có thể nói ra hai chữ xin lôi.
Nếu như ông còn sống, tôi nghĩ tính mạng của tôi sẽ có thêm ý nghĩa, tôi nghĩ con đường này của tôi sẽ trở nên thông suốt hơn, tôi sẽ hướng đến tương lai nhiều hơn, nếu như ông còn sống…
Từng giọt nước mắt cứ rơi trên tảng đá dưới đất.
Rõ ràng ngày hôm đó trên núi Chu Phong, tôi đã chảy hết nước mắt rồi, đã thê sau này phải sống thật tốt, để cho linh hồn của ông ở trên trời không cần lo lắng cho tôi nữa, rõ ràng đã nói là mỗi ngày phải cười mà nhìn trời sao, bởi vì không chừng một ngôi sao nào đó giữa trời sao chính là khuôn mặt tươi cười của ông, nhưng tôi vẫn khóc rồi, rất không có tiền đồ nhỉ, thực sự là không có tiên đồ…
“Cô Đồng…” Giọng nói của Lão Quỷ bông truyền vào tai tôi Tôi kinh ngạc, nước mắt lăn dài mà ngẩng đầu lên.
Hộp tro cốt trên bình đang run nhè nhẹ, giống như là Lão Quỷ đã nghe thấy tiếng lòng của tôi, tôi kích động muốn hét lên, chiếc hộp lại dừng lại.
Một làn gió thổi qua khóe mắt tôi, giống như ai đó đang lau khô nước mắt cho tôi.
“Cô Đồng, thằng con đốn mạt kia của tôi, sau này, phải nhờ cô chăm sóc nhiều hơn rồi…” Giọng nói mờ ảo lại xuất hiện ở bên tai, giống như là lời nỉ non của ông cụ hiền lành.
“Lão Quỷ…” Tôi khóc không thành tiếng.
“Toàn bộ mạnh của tôi sẽ giao cho nó, nó chỉ có thể ở bên cô mới hối cải làm người tốt, không làm chuyện xấu, hãy xem như đây là thỉnh cầu cuối cùng của ông lão này với cô Đồng đi, đừng để Tiểu Si lầm đường lạc lối nữa… Tiểu Si hấp thụ sức mạnh của ông già tôi đây thì trên mức độ nào đó ông già tôi đây cũng có thể bảo vệ cô Đồng rồi, không phải sao?”
Lão Quỷ, Lão Quỷ…
Chút ý thức còn sót lại của Lão Quỷ ngày càng yếu đi rồi, giọng nói cũng càng nhỏ đi: “Đồng ý với tôi, cô Đồng, chăm sóc tốt cho Tiểu Sỉ, đồng ý tôi, cô Đồng…”
Đến cuối cùng, điều ông ấy luôn tâm niệm,vân là con trai của ông ấy, Sỉ MỊ.
Tôi khóc rồi gật đầu.