Lạc Nhu đã tàn nhân, biến thái lắm rồi, không ngời Tống Lăng Phong cũng y như vậy. Nhắc đến đã giết chín trăm chín mươi chín trình nữ mà vân thản nhiên như không.
“ÁI” Dì Tống ngửa mặt gào lên trời.
“Tống Mộc Âm là cháu gái ruột của ông mà ông ra tay được?” Nhớ lại tình trạng chết kinh khủng của Tống Mộc Âm mà tôi không nói thêm được nữa.
Tống Lăng Phong chỉ nhún vai: “Thế thì đã sao?
Muốn đạt được nghiệp lớn đâu thể chấp nhất vài việc cỏn con đó. Con ruột tôi còn giết được huống hồ là cháu gái?”
Con ruột?
Tôi nhăn mày, dự cảm xấu lấn át: “Ý ông là sao?
Ông giết con ruột nào của ông?”
Tống Lăng Phong cười ghê rợn đầy ẩn ý với tôi: “Nhà họ Tống tôi có một cậu con trai đã chết, theo cô đó là ai?”
Người con trai đã chết của Tống Lăng Phong là cha ruột của… tôi và Tống Tử Thanh.
Chẳng phải ngày đó ông đã bảo cha chúng tôi chết vì bệnh à?” Tôi hét trong sững sờ.
“Ngày đó? Cái ngày mà tôi năm ốm giả ở nhà họ Tống? Gô ngây thơ thật, cô tin cả lời tôi nói khi đó?”
Tống Lăng Phong cười lớn: “Nhưng mà có một vài thứ tôi nói thật. Đó là cô và Tiểu Thanh là anh em ruột. Cô là cháu gái ruột của tôi thật. Chäc hẳn cô cũng kiểm chứng điều này rồi”
Tô siết hai nắm đấm không chấp nhận được sự thật cha của tôi và Thanh Tiêu lại bị Tống Lăng Phong giết!
“Đến nước này tôi nói tất cả mọi chuyện cho cô biết cũng chẳng sao” Tống Lăng Phong nói: “Tháng sáu mười chín năm trước tuyết rơi dày, cô chào đời lạ nhưng các cô đã bỏ quên chỉ tiết nhà họ Tống là nơi thanh lọc những điều dơ đay. Bố của Tiểu Thanh hay cũng là bố cô là thây âm dương vô cùng giỏi. Là chưởng môn đương thời của nhà họ Tống, nó am hiểu nhất là thanh lọc. Chút khí âm tà nhỏ nhoi của cô đâu làm khó được nó, sao nhà ta lại không cho cô chào đời được?”
Tôi rùng mình.
“Trước đây tôi từng nói yêu ma quỷ quái đuổi giết đứa né, Minh Giới cũng sai người sai người bóp chết đứa bé nên nhà ta đã đưa cô đến chùa Linh Ẩn để bảo vệ đúng chứ?”
Ngày tôi mới về nhà họ Tống, Tống Lăng Phong đã kể về thân thế của tôi răng: Trưởng lão nhà họ Tống không ủng hộ việc sinh tôi nhưng lại không nhân tâm giết tôi từ trong bụng mẹ nên vân cho phép sinh tôi.
Ông ta còn bảo âm khí quanh nhà họ Tống rất nặng, có rất nhiều yêu ma quỷ quái hận nhà họ Tống. Nếu chúng giấu tôi đi vậy tôi sẽ không bao giờ sống được.
Mặt khác Minh Giới cũng cử người đến giết tôi, người nhà họ Tống bàn bạc xong đã phong ấn hơi thở âm tà trong tôi và đưa tôi đến chùa Linh Ẩn để tôi được sống bình thường.
“Cái đó cũng nói dối cô, cô không nhận ra điểm khả nghi trong câu nói ấy à?” Tống Lăng Phong cười lắc đầu: “Nhà họ Tống tôi mạnh như vậy lại sợ yêu ma quỷ quái? Minh Giới luôn có hiệp ước hoà bình với nhà họ Tống tôi sao lại đi nhúng tay vào chuyện của nhà họ Tống? Còn về hơi thở âm tà trong người cô là do tôi cố tình truyền vào.”
Ngày Tống Lăng Phong kể về thân thế của tôi, tôi mải ngạc nhiên lại thêm cả trước đó đã nghe Tế Công nói về thân thế của mình nên không nghi ngờ gì nhiều.
Giờ ngẫm lại mới thấy có rất nhiều sơ hở khi Tống Lăng Phong nói về thân thế của tôi. Vậy mà chúng tôi…
không hề nhận ra điều gì.
“Vậy chuyện về người khế ước là sao?” Tôi lại hỏi: “Lúc đó ông bảo hơi thở âm tà trong tôi là của người khế ước mạnh ở Minh Giới. Giờ ông lại nói ông là người truyền âm khí vào trong tôi… Khoan đấ! Không lẽ.. “
Tôi bông trợn tròn mắt như đoán ra gì đó.
Không lẽ…
“Cô đoán đúng rồi, trở thành người khế ước của Lãnh Mạch ở Minh Giới là bài của tôi, chứ không cô tưởng người khế ước lại rơi trúng đầu cô à?” Câu nói của Tống Lăng Phong lại dậy cơn sóng lớn nữa.
Không ngờ kể từ khi tôi chào đời đã là âm mưu. Tôi chào đời chính là bắt đầu âm mưu của Tống Lăng Phong!
“Chuyện sau đó tôi cũng đã nói cho cô biết rồi.
Trong người cô có năng lượng của người khế ước được tôi truyên cho, tất nhiên đa số là do Lạc Nhu cung cấp.
Lạc Nhu cũng đã biết cô là người khế ước của Lãnh Mạch từ lâu, chẳng qua là chưa gặp cô mà tôi. Tôi xúi giục người nhà họ Vương tiếp cận cô, để ác quỷ Hiểu Mai ám cô, cùng với đó là thức tỉnh năng lượng phong ấn trong người cô. Cho Chí Tôn Vương Lãnh Mạch tìm thấy cô qua mùi hương và rồi có liên hệ với cô. Người khế ước và người thiên lôi kiếp có sức hút đặc biệt. Tôi muốn lợi dụng cô quyến rũ Lãnh Mạch để cô trở thành điểm yếu của Lãnh Mạch, vậy thì chúng tôi có thể dê xử lý cậu ta.”
Hoá ra là vậy, hoá ra cái tôi được nghe bây giờ mới là sự thật.
Tôi và Lãnh Mạch gặp nhau không phải tình cờ, tất cả đều là cái lưới khổng lồ được giăng sẵn. Chúng tôi đều bị Tống Lăng Phong và Lạc Nhu toan tính!
“Thế thì Hồng Hồng, Hồng Hồng là gì?” Đây là câu hỏi cuối của tôi.
Đến giờ này Tống Lăng Phong cũng không phải giấu nữa: “Hồng Hồng là kim bài bảo vệ của nhà họ Tống. Một kim bài có thể chấn động đến sự tôn vong của Minh Giới. Cũng nhờ có kim bài bảo vệ này mà bọn †a mới có thể đặt điều kiện với Minh Giới, ngang hàng với Minh Giới.”
Hồng Hồng là kim bài bảo vệ thật…
Lưu Nguyệt nói: “Tôi cũng từng nghe về kim bài bảo vệ. Cha tôi bảo răng kim bài bảo vệ là đồ vật thuân khiết nhất trên đời có thể bảo vệ tâm hồn con người không bị ô uế. Nhưng mà rõ ràng Hồng Hồng là tà vật ma.
“Cô phải cảm ơn Hồng Hồng đấy” Tống Lăng Phong nhìn tôi.
“Ý ông là sao?” Tôi nhăn mày.
“Nếu không có kim bài bảo vệ đó, e là cô đã bị quỷ quái giết chết rồi. Ngày đó Lãnh Mạch đâu xem trọng cô, cậu ta còn muốn thay đổi người khế ước cơ mà. Cô cũng biết thật ra có thể thay đổi người khế ước ở những ngày đầu khi mà cô và Lãnh Mạch chưa thân thiết” Tống Lăng Phong ngắt hơi và nói tiếp: “Kim bài bảo vệ đã bảo vệ cô không bị âm hồn quỷ quái nhập, đó cũng là lý do mà tôi đặt kim bài bảo vệ vào trong người cô.”
Tôi đứng yên lặng ở đó, thú thật là do kinh ngạc đến không nói nên lời.
“Sau đó thì sao, sao lại kim bài bảo vệ đó lại thay đổi?” Lưu Nguyệt hỏi hộ tôi.
Tống Lăng Phong nhìn tôi: “Con người là động vật rất phức tạp, ai có ý tốt cũng sẽ có ý xấu. Các cô quen Đồng Đồng hiền lành, dũng cảm nhưng có ai dám quả quyết cô ta chưa từng có những suy nghĩ xấu xa?
Những suy nghĩ xấu xa nhen nhóm ở trong bóng đêm và đã ô uế kim bài bảo vệ. Lại thêm được tôi đổ thêm dầu vào lửa một chút, kim bài bảo vệ dần hình thành ý thức, nuôi sống bằng dinh dưỡng trong góc tối của Đồng Đồng và đã trưởng thành như tôi dự đoán”