Chồng Ma Của Em

Chương 484: Chương 484: Tôi là một người kiêu ngạo!




Tống Thiên Ngân ngây người: “Cô là hình người màu đỏ vừa rồi sao?” Tôi”a” một tiếng, quay đầu lại lần nữa, đối mặt với quái vật Dạ Xoa, ném kiếm Trảm Thi, cầm lấy xương cốt chiến kích, phất qua tóc mái trước trán, mặt mày khế giương lên: “Con người của tôi, thích nhất là chuyện không thể khiêu chiến, da của ông càng dày, tôi càng muốn cắt nó trước mặt ông xem” Dạ Xoa trở nên nghiêm túc: “Cô bé này, hơi thở trên người rất kỳ lạ, luôn có cảm giác như đã từng quen biết từ ngàn vạn năm trước vậy. Nhưng lại không nhớ nổi…”

“Bây giờ lôi kéo muốn làm quen với tôi, muộn rồi”

Dứt lời, tôi như một viên đạn bắn về phía quái vật Dạ Xoa.

Quái vật Dạ Xoa giơ cái nĩa lớn lên ngăn lại, xương cốt chiến kích của tôi vung xuống, một tiếng răng rắc thanh thúy vang lên, cái nĩa gãy thành làm hai, quái vật Dạ Xoa lui về phía sau hai bước: “Cô…. Năng lực của cô như thế nào lại đột nhiên…”

Tôi nhảy lên không trung, sau lưng mọc ra cánh, dưới ánh sáng trăng yếu ớt của Tống Thiên Ngân, phát ra nụ cười quỷ dị vô cùng: “Bây giờ biết Sợ rồi sao? Ông vẫn còn sợ hãi nhiều đấy!”

Mu bàn tay bị tôi dùng răng cắt qua, máu chảy ra, lan vào hai tay tôi, nhiềm vào xương cốt chiến kích, tôi giơ cao chiến kích, ở trong lòng nhẩm niệm tà thuật máu, máu chảy trên không trung ngưng tụ lại chô, biến thành một thanh kiếm máu khổng lồ, kiếm máu từ từ di động về phía trước, cùng với xương cốt chiến kích trùng hợp lại ở một chồ, hai tầng dịch máu ngưng tụ lại, khiến vũ khí trở nên sắc bén đến lạ thường.

Tôi mở miệng, đọc ra bí quyết kiếm thuật phức †ạp của nhà họ Tống, do Hồng Hồng điều khiển thân thể tôi, Hồng Hồng đối với bí quyết kiếm thuật của nhà họ Tống quen thuộc hơn tôi rất nhiều, bao bọc bên ngoài thanh kiếm bằng máu to lớn kia và xương cốt chiến kích chính là tia sáng trảng của vòi rồng, kỹ năng đã cơ bản hình thành, chỉ thiếu một chiêu cuối cùng.

Quái vật Dạ Xoa cảm nhận được sự uy hiếp của tôi, hai tay che trước mặt: “Không thể nào, cô tuyệt đối không thể đâm rách da ta, chỉ là thứ loài người, khẩu khí cũng không nhỏ, ngông cuồng tự đại!”

“Vậy để cho ông nhìn xem một cách đàng hoàng, tôi ngông cưồng tự đại như thế nào.” Dứt lời, tôi giơ cao chiến kích, nghênh đón quái vật Dạ Xoa. Thành hay bại là ở cử động này, tôi coi như đã dùng hết toàn bộ sức lực ở một chiêu này.

Không thể không nói, sau khi Tống Lăng Phong tăng cường năng lực Hồng Hồng, hình thái cuông bạo của tôi so với trước càng thêm mạnh mẽ hơn, ngay cả chính tôi cũng có thể cảm giác được sức lực của bản thân, khi nhảy xuống công kích, điên cuồng cứ như vậy mà xảy ra, giống như muốn nổ tung ra vậy, khiến tôi không nhịn được rống to: “Phá!”

Sóng không khí theo cự kiếm chém xuống quái vật Dạ Xoa.

Âm!

Thiên địa chấn động, toàn bộ cây cối trong phạm vi vài km đều gảy hết, mặt đất lõm xuống †ạo thành một cái hố sâu khổng lồ, quái vật Dạ Xoa lún sâu vào lòng đất, hai tay đứt đoạn, đầu bị chém thành hai nửa.

Lục Quy và Tống Thiên Ngân đứng một bên nghẹn họng nhìn trân”Vậy, vậy mà, thật, thật sự cắt đứt rồi…” Lục Quy lắp bắp nói. Tôi đáp xuống mặt đất, ở bên ngoài hố sâu, quái vật Dạ Xoa ầm âm ngã xuống khóe miệng do dự, máu chảy đây đất, máu của nó thật sự là màu vàng kim. Chiến đấu kết thúc, tôi thu hồi xương cốt chiến kích, mà Hồng Hồng cũng trả lại thân thể cho tôi, rút về trong thân thể tôi tiến vào trạng thái ngủ say ngắn ngủi“Cô Đồng, có đôi khi tôi cảm thấy, quả thực cô còn khủng bố hơn cả Ác Ma Vương”

Lục Quy tiến lên, điều trị vết thương trên mu bàn tay cho tôi, bởi vì vết thương không sâu, cho nên sau khi Lục Quy dung bùn đất trên người anh †a chà xát lên cánh tay tôi, vết thương dân dần bắt đầu khép lại.

Tôi uể oải lắc đầu: “Mau rời khỏi đây thôi, động tĩnh lớn như vậy, đừng để Ác Ma Vương tới là tốt rồi”

Tống Thiên Ngân ở phía sau tôi một khoảng cách, bởi vì nhìn thấy quái vật Dạ Xoa đã chết, đặt mông ngồi xuống đất há miệng thở dốc nghỉ ngơi.

Không ai ngờ rằng, quái vật Dạ Xoa trong hố sâu vần chưa chết”“Cho dù chết, ta cũng muốn kéo bản thân các người chôn cùng!” Đột nhiên quái vật Dạ Xoa phát ra tiếng kêu rên trước nay chưa từng có, ánh mắt trở nên hung ác khủng bố, cảm giác như sói muốn ăn thịt thỏ vậy Tôi giật mình, lại nhìn xuống, con quái vật Dạ Xoa kia vốn đặc biệt to lớn lúc này đột nhiên thu nhỏ lại, cuộn thành một quả cầu, trong chớp mặt đã vọt ra, tốc độ nhanh chưa từng có, Lục Quy biến thành lá chắn bảo vệ tôi ở trước mặt tôi, nhưng chúng tôi đều nghĩ sai rồi, mục tiêu công kích của quái vật Dạ Xoa không phải là tôi, mà là Tống Thiên Ngân!

“Tống Thiên Ngân!” Tôi xoay người kêu to.

Tốc độ của quái Dạ Xoa quá nhanh, sự tình phát sinh quá đột ngột, Tống Thiên Ngân căn bản không kịp phản ứng, mắt thấy quái Dạ Xoa hình cầu đâm vào ngực trái của hắn.

Đầu tôi ong ong một tiếng, gần như là theo bản năng xoay người phóng về phía Tống Thiên Ngân, Hồng hồng đang ngủ say bị tôi đánh thức Mắt quỷ một cách mạnh mẽ, tốc độ của tôi tăng lên rất nhanh.

Trong đôi mắt ngây ngốc của Tống Thiên Ngân, tôi vội vàng nhào lên người cậu ta trước quái vật Dạ Xoa.

Quái vật Dạ Xoa đánh trúng vào bả vai trái của tôi, tôi đẩy ngã Tống Thiên Ngân, nghiêng đầu phun ra một ngụm máu.

Một chiêu cuối cùng của Dạ Xoa quái cũng không giết chết được ai, không cam lòng mà rống lên trên mặt đất, Lục Quy xông tới một cước đạp chết quái vật Dạ Xoa, sau đó nó hóa thành một bãi máu loãng, thật sự chết đi rồi “Chị, chị…. Chị đừng làm tôi sợ” Tống Thiên Ngân nhìn tôi mặt đây máu từ trên người cậu ta ngã xuống, cả người đều cứng đờ.

“Cô Đồng cố gắng lên!” Lục Quy xông lên, xé phần áo trên vai tôi, lập tức dùng bùn viên tiến hành chữa trị cho tôi.

Tôi năm trên mặt đất cắn chặt răng chịu đựng đau đớn, vết thương trên vai trái vốn bị Lãnh Mạch làm bị thương còn chưa hoàn toàn lành hản, bây giờ lại bị quái vật Dạ Xoa này đánh trúng, máu tươi không ngừng chảy ra ngoài, cũng may không bị thương chỗ hiểm, lại có Lục Quy ở đây, bên ngoài nhìn qua trên vai có một lỗ thủng rất dữ tợn, máu cũng không ngừng chảy, nhưng tôi không có nguy hiểm đến tính mạng.

“Lục Quy, chúng ta đi nơi khác trước đi” Tôi chống đỡ sức lực nói. Lục Quy cũng biết nơi này không nên ở lâu, gật gật đầu, gọi Tống Thiên Ngân bên cạnh: “Cậu Thiên Ngân, giúp đỡ cô Đồng, chúng ta đi chỗ khác trước, tôi sẽ chữa trị cho cô ấy”

Đại khái Tống Thiên Ngân là lần đầu tiên thấy máu, hoàn toàn bị dọa đến ngây dại, từ trên mặt đất đứng lên, chống một bên cánh tay tôi, Lục Quy tương đối thấp bé, nên chỉ có thể đỡ lấy chân tôi, ba người chúng tôi rời khỏi mảnh đất trống này.

Sau khi rời xa khu đất trống đó, xác nhận tạm thời an toàn, Lục Quy mới để cho Tống Thiên Ngân thả tôi xuống đất, nằm thẳng, anh ta dùng bùn và thuật chữa trị của mình băng bó vết thương cho tôi.

Bởi vì vừa rồi cưỡng ép hợp thể với Hồng Hồng mở ra mắt đỏ, hiện tại tất cả sức lực trong cơ thể tôi đều đã hao hết, Hồng hồng cũng phải ngủ say lâu hơn. Cuối cùng máu trên vai cũng ngừng chảy, Lục Quy lấy băng vải từ trong ba lô của tôi ra, nhặt cành cây bên cạnh, băng bó cho tôi: “Cô Đồng, tạm thời không còn vấn đề gì nữa, chỉ là bây giờ vai trái không thể cử động nữa, tôi cố định cho cô rồi, sau này cô chỉ có thể sử dụng cánh tay phải thôi.”

“Cảm ơn Lục Quy, đột nhiên tôi cảm thấy từ khi từ suối nước nóng đi ra, tôi thấy thật may mắn, lúc đó anh đi theo tôi, nếu không bây giờ cũng không biết tôi đã chết không biết bao nhiêu lần rồi” Tôi mỉm cười.

“y da, cô á, tôi chưa từng thấy cô gái nào liều mạng như cô hết trơn” Lục Quy thở dài.

Tôi cười đùa: “Cánh tay trái của tôi, thật đúng mang mệnh khổ sở trắc quá.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.