Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 75: Chương 75: Bùa gỗ




Chúng tôi chỉ có thể di chuyển về nhà như một con ốc sên. Vừa nấu ăn, vừa thất thần, lo lắng giang khởi vân sẽ gặp nguy hiểm.

Anh ta là minh quân, tuy rằng chỉ là ngoại pháp hoá thân, nhưng tương đương với sức mạnh của anh ta bị giảm, ở dương gian, hẳn là không có tà linh lệ quỷ là đối thủ.

Nhưng nếu đối thủ lòng mang tà ý, trăm phương ngàn kế hãm hại, có lẽ sẽ sập bẫy, khó lòng phòng bị.

Tôi không bao giờ tin có thứ gì là vô địch. Thiên địa âm dương sinh diệt gắn bó với nhau. Như giang khởi vân nói, đến thần cũng cần phải độ kiếp.

“Ah, em rể, ngươi cuối cùng cũng trở về, tiểu kiều nơi này mất hồn mất vía, làm cho ta ăn mà không biết mùi vị gì”. Anh tôi hừ lạnh một tiếng.

Anh chàng này, ăn hai bát cơm,không biết xấu hổ còn nói thức ăn không có vị gì.

” Tiểu kiều, hôm nay canh thật sự không có muối, vừa rồi thấy em tâm trạng không tốt, cũng không dám nói, không tin em nếm thử đi….”

Tôi lườm anh một cái, đi vào bếp lấy muối, ra tới, đã thấy anh tôi rót cho giang khởi vân một chén trà.

” ….ngươi ở khách sạn trực tiếp xem bọn họ thực hiện phim hành động tình yêu hahaha” anh tôi cười đến ôm bụng lăn ra bàn.

Giang khởi vân mặt không biểu tìmh, nhàn nhạt nói:” bọn họ trên người đều không có mặt quỷ đỏ máu, hẳn là không phải quỷ vương hành thi, cũng không có dấu hiệu cô gái kia bị chiếm hữu”

Anh tôi vẻ mặt đồng tình nhìn giang khởi vân:” em rể, thật là làm khó dễ ngươi, xem phim hành động tình yêu ở khoảng cách gần như vậy…,…..hahaha……..rất cay đôi mắt, chuyện này chính mình làm rất thoải mái, nhưng xem người khác làm là không được nha! Hahahaha”

Anh tôi là một tên tài xế già, giang khởi vân đã đủ thô bạo rồi, anh đừng dạy nữa được không?

Giang khởi vân trên mặt không có chút gợn sóng, anh ta chỉ đưa trà lên môi nhấp một ngụm, lẳng lặng nhìn tôi đấm anh tôi.

” Được rồi, tiểu kiều, đừng đánh nữa…….em dùng sức này chỉ để gãi ngứa cho anh thôi, nói chính sự, nói chính sự đi!.” Anh tôi cầm cổ tay tôi, đem tôi ấn lên ghế.

Giang khởi vân nói tiếp:” sau đó, mộ vân lượng lập tức xuống xe, xuống ở đường trường hồ. Ta đi theo hắn, nhưng hắn đã biến mất…..ta nghi ngờ có người ở sau thao túng hắn, có lẽ họ ở chung, nơi đó là bãi pháp trận. Hắn chính là mộ vân lượng.

Anh tôi liên rục lắc đầu:” cái túi rơm này sẽ không làm gì cả. Sao có thể là bãi pháp trận…….không đúng, hắn không còn là mộ vân lượng nữa, mà chỉ khoác da của mộ vân lượng.

“……lột da định hồn còn có một tác dụng”. Giang khởi vân nhíu mày nói:” để có ký ức về cuộc sống sau khi lột da, hẳn là hắn sẽ nhớ rõ chuyện của mộ vân lượng trong đầu. Có lẽ……sẽ bất lợi cho mộ gia.”

Anh tôi nuốt nước bọt, có chút sợ hãi nói:” làm thế nào để tiêu diệt hành thi?. Hôm nay ta cùng tiểu kiều nói chuyện, có phải đó là bù nhìn người?, chẳng nhẽ phải dùng lửa đốt sao?

Giang khởi vân nhìn tôi hỏi:” em có quen với cô gái đó không?”

” Ai? Quách văn lệ sao?” Tôi lắc đầu:” tôi không quen, chỉ là bạn cùng lớp, nhưng tôi có thể thấy vòng tròn bạn bè của cô ấy”.

” Cái gì mà vòng tròn bạn bè”. Giang khởi vân cau mày.

“Chỉ là cô ấy thường gửi tin tức của mình đến WeChat, tôi có thể nhìn thấy.” Tôi nói trong khi rút điện thoại di động ra cho giang khởi vân xem.

Những, cô gái thời thượng như lệ lệ, hận là mọi hành động đều không thể mọi lúc mọi nơi phát cho mọi người xem được. Bức ảnh gần đây nhất là ở trong khách sạn, ngồi chỗ cửa sổ.

Giang khởi vân nheo mắt nhìn cô gái trong ảnh, thì thầm nói:” ta sợ cô gái này sẽ không sống được lâu”.

“Không, không phải … Nhìn cô ấy vẫn bình thường mà …”

” Hành thi cần máu người lạ để duy trì, nếu mộ vân lượng nhu cầu cấp bách cần người sống, như vậy người đầu tiên chính là cô ta.”

Tình hình pháp trận còn chưa được giải quyết, đột nhiên xuất hiện mộ vân lượng. Đầu óc tôi vốn dĩ không được tốt lắm, hiện tại càng lộn xộn không tìm ra manh mối.

Đang rối như tơ vò, thì trên vòng tròn bạn bè của lệ lệ cập nhật một tin tức cùng một bức ảnh khác.

Mặt trên viết:” ăn khuya, bạn trai sao còn chưa tới, nếu không tới ta liền ăn hết phần hắn, ”. Cô ấy bĩu môi tự chụp ảnh, hình ảnh là một nhà hàng đồ nướng nổi tiếng.

Mắt anh tôi sáng lên:” đi đi, ta biết nhà hàng này ở đâu, chúng ta đi nằm vùng, nếu thấy mộ vân lượng, sẽ bắt hắn ngay.”

Tôi nhìn giang khởi vân, anh ta ngập ngừng một lúc rồi gật đầu.

Tôi vừa mới đứng lên, anh tôi do dự nói với giang khởi vân:” cái này……chúng ta đi bắt người, không tránh được lúc phải chạy và đánh nhau, tiểu kiều vẫn là không nên đi, cô ấy hiện tại không thể chạy, cũng không thể đánh, chúng ta còn phải phâm tâm chú ý đến cô ấy”

Đây là trói buộc tôi sao?

Giang khởi vân cau mày, duỗi tay ôm tôi vào trong lòng nói:” đi vào phòng, đừng ra cửa”.

Thế là tôi bị vứt bỏ ở nhà.

Càng nghĩ tôi càng thấy khó chịu, vốn dĩ chuyện gì cũng đều là tôi và anh tôi cũng đi, hiện tại anh có thể nhìn thấy giang khởi vân, liền cho tôi là gánh nặng, than ôi!.

Thời gian một chút qua đi, tôi cũng không biết bọn họ có bắt được mộ vân lượng không? Trong nhà điện thoại vang lên không ngừng, tôi buồn cực, anh tôi tại sao lại không gọi qua di động cho tôi, còn muốn tôi từ tầng ba chạy xuống.

“Xin chào”. Tôi cầm điện thoại bàn.

” Ngươi như nào mới trả lời điện thoại, mau đến đường trường hồ, người nhà ngươi sảy ra chuyện, cái người tên mộ vân phàm có phải anh ngươi không?

Tôi sững sờ một lúc hỏi:” ngươi là ai”

” Cảnh sát! Anh ngươi sảy ra chuyện, mau tới đi! Đườmg trường hồ”. Bên kia nổi giận đùng đùng, nói xong liền cúp máy.

Tôi đứng cạnh điện thoại sửng sốt vài giây, anh tôi đã xảy ra chuyện gì? Anh đi đường trường hồ để bắt mộ vân lượng sao? Giang khởi vân không phải cùng anh ở bên nhau sao, anh xảy ra chuyện gì? Tại sao cảnh sát lại gọi điện tới?

Tôi lo lắng lấy điện thoại cùng chìa khoá, mở cửa chạy ra ngoài.

Tôi vội vã bước ra khỏi con hẻm. Không đến hai bước, tôi cảm thấy phía sau có một trận lạnh cả người, giọng nữ sắc sảo mê hoặc lại xuất hiện.

“…..đế quân đại nhân…..”

Tôi ngơ ngác đứng tại chỗ. Đây là lần thứ ba tôi nghe thấy giọng nói này. Giang khởi vân dường như không nghe thấy. Tại sao tôi lại nghe thấy?

Mỗi lần nhìn lại, tôi đều không thấy có gì dị thường

Nhưng lần này …

Phía sau lông tơ dựng đứng, tôi có cảm giác mờ nhạt, chỉ cần quay đầu nhìn lại, tôi sẽ thấy một thứ gì đó.

Tại sao giọng nữ này chỉ biết gọi đế quân đại nhân? Chả nhẽ lại là nữ nhân phụng dưỡng giang khởi vân sao? Anh chàng này, rốt cuộc có bao nhiêu nữ nhân.

Tôi nín thở và khẽ xoay người về phía sau, trong tay lặng lẽ cầm tiền ngũ đế.

Phía sau là một mảnh bóng tối.

Tôi vừa mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn thấy trên mặt đất chậm rãi vươn lên một đôi tay trắng bệch, sau đó xuất hiện khuân mặt của một nữ nhân với mái tóc rối bù. Trên mặt có một vết nứt, nhưng giọng nói rất sắc sảo quyến rũ:. “…đế quân đại nhân…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.