Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 100: Chương 100




Lệ lệ để lại cho tôi địa chỉ của một khu thương mại gần trường đại học. Cô ấy thuê một căn nhà ở đây – cô ấy cần một nơi để phát sóng trực tiếp.

Hiện tại đang là nửa đêm, những người không liên quan tương đối ít, chúng tôi vừa ra khỏi thang máy, đã nhìn thấy hơn mười người cảnh sát lặng lẽ đứng ở cầu thang, họ thấy chúng tôi cũng không nói một lời.

Thành túc thúc thúc, gọi chúng tôi vào, đưa cho mỗi người một khẩu trang, găng tay, giày bộ, dặn dò chúng tôi:” các ngươi phải tránh, không được chạm vào bất kì thứ gì, phát hiện được vấn đề gì lập tức nói với ta, đây là đội cảnh sát xử lý các sự kiện đặc biệt, các ngươi không quấy rối, bọn họ sẽ không quan tâm tới…..chú ý, ngàn vạn lần đừng dẫm lên máu”

Đừng dẫm lên máu?

Chả ai ngu ngốc đến tự dẫm kên máu cả

Giang khởi vân lập tức đi vào, đi ngang qua một sĩ quan cảnh sát, vị cảnh sát kia lạnh đến run lên mắng:” hơn nửa đêm rồi còn xảy ra vụ án này….”

Anh tôi kéo tôi vào cửa, đi vào, tôi mới biết vì sao thúc thúc lại dặn dò chúng tôi đừng dẫm lên máu.

Ngôi nhà đầu dấu chân máu.

Đây là một ngôi nhà nhỏ với hai phòng ngủ, một phòng khách, trong đó có một căn phòng bên trên dán phiêu đãng phù chú, một căn phòng khác mở cửa, dấu chân máu từ căn phòng này đi ra.

Tôi từ từ bước tới, trong đầu tưởng tượng ra rất nhiều cảnh đáng sợ, nhưng khi tôi thực sự nhìn thấy, nhịn không được mà toàn thân phát run, cơn buồn nôn ập đến.

Lệ lệ trần như nhộng nằm ngửa trên giường, chân tay to tướng, giữa hai chân, máu chảy đầm đìa.

Khăn trải giường tất cả đều là máu, hơn nữa còn chảy xuống mặt đất, mặt đất được lát gạch men sứ, khắp nơi đều là máu.

Tôi co người lại, ở phòng này, mùi máu tươi xộc lên khiến tôi hoa mắt choáng váng

Anh tôi đi tới kiểm tra lệ lệ, tôi chỉ nhìn thoáng qua, liền nhắm mắt lại — lệ lệ trên mặt, ngực, bụng đều bị trầy sước, tóc rối bù che toàn bộ khuôn mặt

” Ù….ù….” Tôi nghe được một âm thanh chấn động nhỏ

Giứ hai chân của lệ lệ, có một dụng cụ kì quái phát ra âm thanh.

Nhưng dụng cụ kia đều là máu, tôi không nhìn rõ đó là thứ gì

Hình như đó là cái đèn bàn.

Thứ này cũng giống như một lọ hoa, sau đó trên mặt có một cây cột, một đầu nhọn có đáy, được phủ đầy máu, giống như một con sâu nhẹ nhàng đong đưa, phát ra âm thanh….ù…ù…ù

“Anh …” Tôi hỏi với giọng run run: “Cái này … Là đồ vật gì vậy? Là hung khí sao?”

Tiếng vo ve vẫn vang lên, trông thật khủng khiếp.

Thứ đó trông giống như một cái đèn bàn di động,? Hoặc là cái bình xịt mỹ phẩm làm đẹp da mặt?

Tôi ở chỗ này đoán mò, anh tôi liếc mắt một cái, lạnh lùng nói:” đây là máy bắn pháo liên hoàn cắm điện.”

“Máy gì?” Tôi nghe hoàn toàn không hiểu

” Là bắt chước dương v*t của đàn ông, chính mình dùng cái đồ vật kia để làm tình đó, nếu mở điện, em không thấy nó có thể rung rung và co giật sao?” Anh tôi kinh tởm kéo tôi ra khỏi phòng

” Anh giỡn em à….đồ vật kia ít nhất có ——” đồ vật hình trụ kia, ít nhất là dài 40cm, so với cánh tay của tôi, còn thô hơn, sao có thể dùng làm chuyện đó?.

Anh tôi cau mày:” chính là máy bắn pháo liên hoàn cắm điện thôi, nhưng mà lại giống ngựa, loại đồ vật này, người bình thường không dùng được, biến thái mới dùng! Cô bé rất dễ bị xé rách…nghiêm trọng hơn là trực tràng sẽ vỡ, sẽ chết người……… Chết một cách kinh tởm…”

Tôi ôm cánh tay lui về một góc trong phòng khách, nghĩ đến dụng cụ vo ve kia, không khỏi rùng mình.

Giang khởi vân vừa đi ra, thấy tôi co rúm lại, liền đi tới cầm tay tôi:” lá gan nhỏ vậy….theo sát ta”.

Anh ta kéo tôi đi vào một căn phòng khác, phù chú này đã hết hiệu lực, giang khởi vân liếc nhìn khoá cửa, có dấu máu trên tay cầm.

Anh ta nhẹ nhàng đẩy cửa ra, chúng tôi thấy được một căn phòng bừa bộn, trên vách tường đầy những dấu vết, một góc căn phòng thờ pho tượng của tiểu quỷ, xung quanh đầy đồ ăn vặt cùng đồ chơi.

Gian phòng này phóng đại nhất chính là các mảnh vỡ

Khăn trải giường, vỏ chăn, quần áo, đều bị xé thành từng mảnh, tùy ý ném loạn.

Căn phòng này cũng có dấu chân máu, dường như là đi vào quanh quẩn một vòng rồi lại đi ra

” Quỷ khí nặng nề, tà khí quanh quẩn, ở trong đồ vật kia không có tiểu quỷ.” Giang khởi vân nhìn bức tượng gỗ khắc hình một đứa trẻ.

Bức tượng được ngâm trong một lọ thủy tinh lớn, đằng trước có bàn thờ, có đồ ăn vặt, có đồ chơi.

” Đây không phải là dưỡng tiểu quỷ, mộ vân lượng đã lừa cô ta, khiến cô ta đưa lệ quỷ về đây tá túc, mà lệ quỷ này rất nghe lời….nhưng, nếu không có máu của người sống nuôi dưỡng, lệ quỷ sẽ phát điên.” Giang khởi vân trầm giọng nói với tôi.

” Sau đó, lệ lệ bị lệ quỷ đó tấn công…” Tôi có chút sợ hãi nhìn về phía giang khởi vân.

Anh ta, khuân mặt lạnh lùng, thần sắc lạnh lẽo, tôi nghĩ đến một khả năng đã lỗi thời —- nếu hai năm trước, phát sinh quan hệ với tôi không phải là giang khởi vân, mà là tên quỷ vương kia……vậy thi thể tôi, so với lệ lệ có thảm hơn không?

Nhìn lệ lệ bị hành hạ đến lộn xộn máu thịt, còn có đầy dấu chân máu trên mặt đất…..máu trong cơ thể của một người là 8% trọng lượng, theo cơ thể mảnh mai 50kg của cô ấy, máu ở đây ít nhất là 3000,4000cc, gần như chảy đến khô máu.

Đằng sau cánh cửa phòng khách, từ mặt đất đến trên cửa là một loạt dấu vân tay, giống như là quỳ rạp trên mặt đất, cố gắng mở cửa thoát ra ngoài….

Nhìn vào các cảnh tượng, tôi bị giang khơi vân kéo ra ngoài, thúc thúc lập tức gọi chúng tôi sang một bên thì thầm:” hiểu chưa? Toàn bộ thi thể, toàn bộ căn phòng, chúng ta không thể tìm được người thứ hai có cùng dấu vân tay, cùng dấu chân! Đây là lệ quỷ phản vệ! Nhưng ta không thể viết báo cáo như vậy, chỉ có thể viết người chết bị chứng tâm thần phân liệt, điên cuồng bạo dâm đến chết……sau đó gửi bản báo cáo đặc biệt đến chuyên môn cấp cao.”

“Theo kinh nghiệm của ta, người chết nội tạng đều bị đâm thủng, phần lớn máu chảy từ thân dưới ra….hơn nữa, người chết thân phận đặc biệt, ba cô ta còn đang trong quá trình xử lý, giờ còn sảy ra chuyện này…thật không biết, trên phố sẽ có bao nhiêu tin đồn.”

Nghe thành túc thúc thúc nói xong, tôi vô thức có chút rùng mình —- đây là do quỷ làm,mà tôi, tôi……mỗi ngày đều ở cùng giang khởi vân….

Tôi liếc nhìn giang khởi vân bên cạnh, mặc dù anh ta không phải là quỷ, nhưng anh ta là người âm từ minh phủ tới.

Nếu anh ta muốn giết tôi, có đáng sợ như vậy không?

Giang khởi vân không nhìn tôi, chờ khi anh tôi cùng thúc thúc kéo nhau sang một bên thì thầm to nhỏ, anh ta đột nhiên kéo tôi đi.

” Làm gì?” Cơ thể tôi lập tức nổi da gà, sợ hãi nhìn anh ta

Anh ta kéo tôi đên một lối đi an toàn, nơi này có ánh sáng lạnh lẽo, anh ta dơ tay lên búng một cái, bóng đèn phía trên phát ra tiếng bụp.

Trong bóng tối, tôi bị anh ta áp vào tường, ngực bụng dán vào nhau, một mảnh lạnh lẽo

Hơi thở lạnh lẽo, khẽ chạm vào trán tôi: ” mộ tiểu kiều….em rất sợ ta sao,?”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.