Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 112: Chương 112




Nghe thấy giọng nói của anh tôi, lòng tôi buông lỏng, ngủ thiếp đi.

Trên thế giới này, có một người cùng tôi chảy chung một dòng máu, tôi tin tưởng anh tôi hơn chính mình

Anh ấy luôn kiến tôi cười, ngay cả khi có chuyện lớn sảy ra, ngay cả khi tôi khóc đến ngốc ngếch, thì anh cũng làm tôi cảm thấy, ” có cái gì đâu, chẳng có vấn đề gì lớn cả….”

” ….tiểu kiều, em ngây ngô cười cái gì? Nước mắt còn chưa lau khô đâu, ở đó mà cười ngây ngô”. Anh tôi cốc cốc nhẹ trên trán tôi, sau đó vỗ nhẹ vào mặt tôi cười nói:” tỉnh chưa, mau đứng dậy đi toilet, em đã ngủ một ngày một đêm, đây là giường bệnh viện, nếu đái dầm là phải thêm tiền đó”.

( Trời ơi, người ta câu đầu tiên sẽ là em tỉnh rồi à, thấy trong người thế nào, còn ông anh trai này, thấy em gái tỉnh yêu cầu đi vệ sinh ngay, sợ em đái dầm

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.