Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 176: Chương 176




Giang khởi vân nhíu mày, lắng nghe những lời hấp tập bên kia, trầm thấp trả lời:” ừm, ta tới ngay, theo sát điểm”

Làm sao vậy?

Chuyện gì đã xảy ra? Tôi còn chưa bao giờ nghe anh ta nói chuyện điện thoại nhiều hơn ba từ.

Điện thoại bên kia không cần đoán cũng biết là ai, ngoại trừ anh tôi ra, có lẽ không ai có thể khiến anh ta nói nhiều hơn mấy chữ, ánh tôi sớm như vậy gọi tới có việc gì?

” Đi thôi, anh trai em nhìn chằm chằm cả đêm, sáng nay bệnh viện mở cửa phụ, có một chiếc xe tới kéo thi thể, phát hiện tối hôm qua nam nhân kia có tình trạng kì quái”

Rừng già sao? Ngoài ông ta ra, đêm qua anh tôi có nhắc đến chín khiếu ngọc, cũng thật làm tôi để ý.

Thời cổ đại, tổ tiên đối với ngọc rất tôn sùng, cho rằng ngọc thạch có thể bảo vệ người sống bình an, có thể làm người chết thân thể bất hủ ( không bao giờ mục nát, mất đi)

Giang khởi vân cho tôi nhẫn ngọc li long, còn có chương ngọc hiện tại đã bị mất, nhưng đều là màu đỏ ngọc, bởi vậy ngọc thạch rất linh thiêng và quan trọng

Cái gọi là chín ngọc khiếu, chính là nhét ngọc vào chín khiếu chín kiện: hai mắt là hai kiện, hai lỗ tai hai kiện, lỗ mũi hai kiện, trong miệng một kiện, hậu môn một kiện, dương v*t một kiện

( Khiếu là cơ quan con người)

Mắt tắc chính là che lại đôi mắt, nút bịt tai chính là bát giác lăng hình, bịt mũi là hình trụ ngắn, khẩu tắc là lưỡi niềm mỉm cười, không thể ngậm lấy, chỉ là che đậy, còn có hậu môn tắc là hình nón hình đài trạng ( bàn), dương v*t tắc, tắc nam nữ hoàn toàn khác nhau

Bổ não một chút, này quả thực là S thủy tổ, ngẫm lại đều cảm thấy cay đầu óc….

Đông tấn đạo, là tác giả kinh điển của bão phác tử đã truyền đạt ” kim ngọc ở chín không, tắc người chết vì bất hủ” tín niệm. Từ nay về sau chín khiếu ngọc ở quý tộc sĩ tộc sẽ phổ biến thành dòng, so với một khiện dây vàng áo ngọc thực tế hơn nhiều.

Gần đây hiện đại hoá, loại tín niệm này sớm đã suy thoái, theo khoa học kỹ thuật cùng xã hội tiến bộ, phương pháp phong thi khiếu đã biến mất.

Rừng già nói cho anh tôi, thi thể có chín khiếu ngọc,khẳng định là muốn nói cho anh tôi một ít sự tình nhưng lại bất tiện.

Tuy nhiên những thi thể đó không phải là ngọc thạch, mà là đặc chế nút chai hoặc sản phẩm nhựa.

Phía trên lục soát có thể lục ra rất nhiều đồ dùng cùng loại S, dùng trên thi thể thật có chút ghê tởm, rốt cuộc người nào đối với thi thể làm ra loại truyện này? Rừng già vì sao đối xử với tôi hung hăng như vậy?

Nếu mẹ ông ta họ mộ, ít nhiều cũng có quan hệ họ hàng, mộ gia, người làm nghành sản xuất cơ hồ đều cùng họ mộ có liên quan, ông ta ở chỗ này làm thủ thi nhân, hẳn là cũng vì “gia học sâu sa”

Nghe nói nghề này không ít cấm kỵ, ví dụ như: cần thiết một nam tử mệnh hoả tràn đầy, không thể có bất cứ động vật nào bước vào, chỉ có thể nhìn thẳng về phía trước, không thể quay đầu trái phải để xem, nếu quay đầu lại toàn bộ thân để đều phải quay theo

Điều này tôi có thể hiểu, hành tẩu âm dương mọi người đều biết trên vai có hai ngọn lửa, nếu quay đầu lại, hơi thở sẽ làm tắt một ngọn lửa trên vai, vì vậy dương khí sẽ yếu đi, dễ dàng bị âm linh cuốn lên người.

Nhưng tưởng tượng một chút, nơi này là nhà xác chỉ có thể di chuyển thẳng tắp, người sống trông cũng giống như cương thi….

Trong nhà chiếc xe duy nhất đã bị anh tôi đi, tôi kêu giang khởi vân đi trước, anh ta liếc mắt lạnh lùng nhìn tôi:” em sảy ra chuyện thì làm sao? Anh trai em khéo hơn nhiều, người phải lo lắng chính là em đấy”

Tôi không nói lên lời, đành phải gọi điện cho âm sai đại bảo. Trên đường anh tôi gửi định vị tới, anh đã đi đến vùng ngoại thành núi hồ lô sơn.

Núi hồ lô sơn là đài hoả táng cùng nghĩa địa công cộng, lấy “phúc lộc” đồng âm nên gọi là hồ lô, xung quanh đều là những cửa hàng đen trắng, kinh doanh linh cữu cùng ngành công nghiệp mai táng

Tôi cho rằng chiếc xe đã kéo đến đài hoả táng, kết quả anh tôi nói: xe trực tiếp đi qua cổng núi hồ lô sơn, vòng ra phía sau, anh tôi không thể đi theo, sẽ bại lộ, nên chỉ có thể dừng xe bên đường chờ chúng tôi.

Chúng tôi tập hợp, âm sai đại bảo lập tức xách theo một túi tiền giấy, tìm một góc tiếp cận thổ địa gia giải quyết tình hình chung, anh tôi nhỏ giọng nói với tôi:” rừng già, hôm nay trời chưa sáng anh thấy hắn cùng thi thể đi ra, tổng cộng cùng ba thi thể, người nhà nào sẽ đưa đi nhiều thi thể như thế?”

Rừng gìa tối hôm qua cảm xúc khác thường đã làm cho chúng tôi hoài nghi, còn đặc biệt ông ta hung thần ác sát không cho chúng tôi đến nhà xác, còn khủng bố nhắc nhở phải cẩn thận

Tiểu tâm là cái gì? Nếu là tà linh ác quỷ tôi cũng không sợ hãi như thế, chỉ là đối với hành thi còn có chút e ngại

Những thi thể đó sẽ được pháp thuật xử lý, tôi dùng thể lực cũng không thắng, phù chú pháp thuật đối với bọn họ cũng giới hạn, chỉ có thể cố gắng chạy trốn, hơn nữa những hình thi đó thật ghê tởm, nhìn thấy sẽ không tự giác được mà phát run.

” Tối hôm qua ở bệnh viện anh trộm hỏi thăm chuyện rừng già, ông ta làm việc ở nhà xác từ thời bệnh viện mới thành lập, ông ta là người cổ quái, không ai có thể cùng ông ta nói chuyện, nghe nói ông ta ở nông thôn, ở một mình ở trong thành phố làm việc, chúng ta phải bớt thời gian đi thăm nhà ông ta mới được”.

Anh tôi nhìn chiếc xe hộ tống thi thể biến mất sau núi, nhíu mày cảm thấy có chút đáng tiếc, nhưng nơi này chỉ có một đường núi, tùy tiện đi theo sau chắc chắn sẽ bị bại lộ

Âm sai đại bảo thì thầm với thổ địa gia, đến đây cùng chúng tôi hội báo nói:” nơi này là cửa đài hoả táng sau núi, nghe nói nếu tử vong bất thường, không người nhận thi thể, sẽ bị kéo đến đây, chất đống cùng nhau thiêu hủy, là nơi thi thể bị hủy hoại, những người này khẳng định không phải là công nhân viên chức, kéo đến nơi này là vì che giấu tai mắt, chờ thi thể tan băng, sau đó sẽ trộm tiễn đi….”

Lòng tôi trộm nghĩ tới đêm đó đuổi thi nhân truy tìm chúng tôi, bọn họ mang theo hành thi mới mẻ bị hư thối đuổi bắt chúng tôi, có phải được lấy từ con đường thi thể đó không?

Một con chim màu xám đen đột nhiên kêu to một tiếng, thanh âm phảng phất như lệ quỷ gào khóc, ngắn ngủi mà sắc bén.

Tôi rụt cổ, thấy một con cú mèo nho nhỏ đứng ở trên cành cây cảnh giác nhìn chúng tôi.

Đó là kiêu, bởi vì ban đêm bay khẽ như quỷ mị, tiếng kêu thê lương, cho nên bị gọi là con cú, chim báo tang, chim trục hồn

Giang khởi vân nhìn con chim ngoắc ngón tay, con chim giống như si ngốc bay về phía anh ta, ngoan ngoãn đâu trên cánh tay.

Ngón tay anh ta nhéo quyết tôi nhìn không hiểu, tốc độ rất nhanh, nhanh đến tôi chỉ thấy vài khoảng khắc lạnh lẽo dung nhập vào cơ thể con cú

Sáng sớm sương mù trong rừng vẫn tràn ngập, con cú biến hành một nửa bóng đen đứng sừng sững dưới gốc cây, tôi cùng anh tôi mở to đôi mắt nhìn.

” Đi….. Doạ nhưng người bên trong, doạ bọn họ ra đây, bổn toạ không có thời gian ở đây…” Giang khởi vân giọng nói trong trẻo, nửa hình người vô tri vô giác kia phát ra tiếng kêu thê lương, thổi về hướng núi

“Đây là, đây là …” Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một kĩ thuật thần kì đến vậy, nhịn không được mà lắp bắp muốn hỏi cho rõ.

Giang khởi vân lạnh lùng một câu:” …… Pháp thuật nhỏ tôi mà, tôn thần nào cũng biết “

Anh ta dừng lại một chút, đột nhiên tự giễu cợt cười khẽ ——-

” Thanh nhụy và thanh loan, không phải cũng như vậy đến sao……”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.