Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 63: Chương 63




“Trần lão đầu, ông là một lão thần côn, mà cũng dám lừa chung lão bản hai trăm nghìn, ông không sợ hắn thuê người tới đánh ông à.” Anh tôi buồn cười khi nhìn cái lão thần côn này.

Trần lão đầu hơn 50 tuổi, một cái đầu bóng nhẫy, tóc ngắn 3 phân, ánh mắt khôn khéo, thần thái đáng khinh, thật không biết chung lão bản nghĩ gì lại đi tin tưởng hắn.

“Hả, hả, hai vị………ta chỉ nghĩ kiếm cơm ăn, chứ không nghĩ sẽ toi mạng. Chung lão bản, nơi đó của hắn không phải ai cũng có thể hoá giải được, hai vị xem, chúng ta thương lượng, được không”. Trần lão đầu cười, vẻ mặt lấy lòng.

Anh tôi dùng ánh mắt hỏi dò, tôi gật đầu.

Trần lão đầu lập tức phản ứng lại nói:” cô gái, ngươi xinh đẹp như vậy, nhất định là một người tốt bụng………..ta thực sự không có tiền, ngươi xem chúng ta chia đôi được không? Chỗ kia là 200 nghìn, các ngươi lấy một nửa, ta lấy một nửa, các ngươi coi như không tìm thấy ta, thế nào, đồng ý không?”

” 100 nghìn đối với chúng tôi chỉ là số lẻ, không có hứng thú”. Tôi lắc đầu nói:” chúng tôi được ủy thác để tới tìm ông, hoặc là ông trở về giúp chung lão bản giải quyết vấn đề này, hoặc là ông sẽ hoàn trả lại 200 nghìn đặt cọc.”

Trần lão đầu lắc đầu mạnh mẽ:” ta không giải quyết được, ta còn muốn sống…….cùng lắm sẽ trả lại tiền đặt cọc, tiền đó giấu trong vết nứt của đầu gỗ trạm khắc trong nhà ta, các ngưoi tự đến lấy đi.”

” Vợ ông không chịu mở cửa, chúng tôi lấy thế nào được! Ông theo chúng tôi trở về một chuyến.” Anh tôi không nói hai lời, dẫm chân đạp ga.

Trần lão đầu, sợ vợ đến muốn chết, cầu xin, chúng tôi không để ý đến hắn, đến cửa nhà hắn gõ cửa, đến khi cửa mở, chúng tôi đẩy hắn vào bên trong, lúc đó mới biết vì sao hắn lại sợ như vậy

Vợ hắn đóng cửa, lao vào nhà, lấy kéo ra, không nói hai lời, bắt đầu cắt quần áo của trần lão đầu ra. Tôi bị doạ cho sửng sốt, chạy nhanh trốn ở phía sau anh tôi ——— trần lão đầu, đít đều lộ ra, tôi sợ nhìn thấy cay đôi mắt.

” Cái lão bất tử này, đừng tưởng lão nương không biết, ngươi ở bên ngoài chơi gái, ngày hôm nay lão nương phải cắt, xem ngươi lấy cái gì đi chơi”

Kìa, vợ hắn phẫn nộ đến mặt đều bị bóp méo, thật sự có thể liều mạng vì nhau, một nữ nhân, theo nam nhân đã lâu, kết quả nam nhân lại ở bên ngoài chơi bời, cái loại phẫn nộ cùng tuyệt vọng này sẽ làm người phát điên lên.

Anh tôi bật chế độ trêu chọc, quay sang tôi nói: ” nhìn thấy không, tiểu kiều, nữ nhân là phải lợi hại, em hung dữ như vậy thì tốt, đảm bảo, giang khởi vân không dám cùng nữ nhân khác liếc mắt đưa tình. Tốt hơn là em cắt khi hắn cứng lên, sẽ chảy máu, nếu không phun đên trần nhà, tính là anh thua.” ( Xúi dại ư)

Không nhịn không được mà nghĩ tới một số hình ảnh, một giây trước, nghĩ đến giang khởi vân, làm mặt tôi nóng lên, một giây sau nghe được anh tôi nói, sẽ chảy máu, lập tức ghê tởm không chịu được.

Tôi đang muốn tát anh tôi một cái, thì nghe thấy trần lão đầu kêu lên một tiếng thảm thiết, tôi sợ tới mức run lên———- sẽ không thật sự bị cắt chứ?.

Tôi thăm dò thấy chiếc kéo cắm trên đùi của trần lão đầu, máu chảy, doạ hắn sợ đến đái ra quần

” Ta sai rồi, ta sai rồi, ta không có ở bên ngoài chơi gái, ta chính là, chính là ——- trần lão đầu quần rơi xuống cổ chân, quỳ gối trong sân khóc lóc nói:” ta muốn một đứa trẻ

Chiếc kéo trong tay vợ hắn rơi xuống đất, ôm mặt khóc không thôi, lải nhải nói mình đã hơn 40 năm qua chưa mang thai, cũng không biết là tạo nghiệp gì.

Trần lão đầu đến an ủi bà ta, bị bà ta đá một cái, khóc lóc chạy vào trong nhà.

Tôi và anh tôi nhìn nhau, một số người muốn có con, muốn phát điên lên rồi mà cũng không có được.

Tôi lại không có cách nào giữ được đứa con trong bụng, tôi cũng là tội nhân. Anh tôi còn lo lắng tôi sẽ bỏ nhà ra đi, tôi có thể bỏ đi tới nơi nào? Ngay khi tôi về nhà, tôi đã thấy giang khởi vân. Khi tôi ra khởi nhà, cũng không biết có đôi mắt nào nhìn tôi chằm chằm không.

“………Tiểu kiều, đi làm chính sự thôi”. Anh tôi gọi tôi 2 tiếng.

Cái đồ vật đen như mực kia nằm ở góc sân, quanh thân phát ra âm khí đen tức tưởi, loại hơi thở này, anh tôi quá quen thuộc, đó chính là âm vật.

Anh trai tôi nói với trần lão đầu:” đứng dậy đi, trần lão đầu, xong xuôi sự tình chính ông sẽ phải quỳ xuống. Tôi xem vợ ông đối xử với ông khá tốt, ông còn dám xin lỗi bà, sớm hay muộn cũng sẽ bị bà ta cắt “

Trần lão đầu lau máu trên đùi, bê quần thở dài nói:” ta chỉ muốn có một đứa con, ta tìm một cô gái sẵn sàng sinh con cho ta, nếu cô ta sinh xong, ta sẽ cho cô ta một khoản tiền……

Hắn biết là mình lỡ miệng nói, nên che miệng không nói gì nữa.

Cho nên hắn mới tìm chung lão bản lừa tiền đặt cọc.

Anh tôi xách cổ hắn đi, hắn hoảng sợ hỏi:” ngươi muốn làm gì………này chàng trai……..ngươi muốn làm gì?

” Không có gì, ông không phải bảo tiền ở bên trong này sao, lấy ra cho tôi”.anh tôi đem hắn đến chỗ đồ vật đen như mực kia.

Trong ánh sáng của đèn pin, có thể nhìn thấy đồ vật đen như mực kia là cục gỗ chạm khắc, còn như một cái ghế gỗ tròn chạm khắc, toàn thân đen nhánh, nhưng không có ánh sánh, ánh sáng chiếu lên, giống như bị nó hấp thụ.

Anh tôi không ngốc đến mức độ, chính mình duỗi tay ra chạm vào, anh bắt trần lão đầu đem tay hắn chạm vào. Trần lão đầu kêu lên, anh tôi sốt ruột nói: ” lấy đồ ra, nhanh lên. Kêu la cái gì “.

Trần lão đầu hoảng sợ vô cùng, bàn tay sờ vào khe hở của khúc gỗ chạm khắc, như thể có thứ gì bắt được tay hắn, hắn sợ hãi hét lên:” mau, mau, mau lôi tôi ra.”

Anh tôi xách hắn lùi về phía sau, hắn kinh hồn, nhìn nhìn vào tay mình, không sao cả.

” Cảnh cáo ông, trần lão đầu, chúng tôi tính tình tốt mới không đòi đánh đòi giết ông, nếu ông còn giả thần giả quỷ, có tin tôi cho ông đi gặp quỷ thật không ” anh tôi thấp giọng quát

Trần lão đầu ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất, thống khổ lẩm bẩm:” xong rồi….xong rồi….”

” Cái gì xong rồi?”. Tôi cúi xuống hỏi

Trần lão đầu nước mắt, nước mũi dàn giụa nói:” nếu nam nhân mà sờ vào cục gỗ chạm khắc này đều xảy ra chuyện, xong rồi, ta xong rồi……”

Tôi nhìn hắn thật sự rất sợ chết, phòng thủ tâm lý rất mong manh, vì thế an ủi nói:” được rồi, đừng tuyệt vọng, nói không chừng chúng tôi sẽ cứu được ông, nhưng ông phải đem hết sự việc nói ra……. Chung lão bản cái dự án kia xảy ra chuyện gì, pháp trận bị đẩy đi trông như thế nào?”

Hắn bình tĩnh nhìn tôi, đột nhiên hỏi:” các ngươi………là tới giải quyết việc này, hẳn là có chút pháp lực.”

” Đúng vậy, đúng vậy. Chúng tôi pháp lực vô biên, xem ông có muốn quay đầy là bờ không? Anh tôi sốt ruột thúc giục:” nhanh lên, nói cho rõ ràng.!”

Trần lão đầu co rúm lại, lẩm bẩm nói:” cục gỗ chạm khắc này là tôi lấy từ pháp trận, tôi nghĩ tới sẽ có giá trị, mang về cho thợ mộc cùng thôn làm sạch một chút, kết quả là—–“

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.