Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 96: Chương 96




Lâm ngôn hoan này, về tất cả phương diện đều cao hơn chúng tôi rất nhiều lần.

Hắn trời sinh đã là hậu duệ quý tộc, cao quý vô cùng.

Hắn lớn hơn tôi ít nhất mười tuổi, thoạt nhìn tâm cơ lòng dạ rất sâu sắc, hôm nay từ nhã kỳ mới sảy ra chuyện, hắn lập tức hiểu ngay lý do, buổi tối liền tới cửa nhà tôi xin lỗi.

” …..tôi cho rằng, từ tiểu thư là bạn gái của anh.” Tôi thở dài:” lúc đó tôi đã biết, sẽ đắc tội với từ tiểu thư và tề đại sư, nhưng vẫn cố nói cho anh, cũng là tại tôi, quản gia nhà anh đã nhắc nhở tôi rồi “.

” Tôi thật cảm ơn cô nói thẳng, nếu mộ tiểu thư muốn một công việc bình thường sau khi tốt nghiệp, hãy đến tìm tôi, tôi sẽ để cho cô một vị trí tốt…..tôi cần một người có thể ăn ngay nói thật.”

Tôi mỉm cười, nhưng điều này không hấp dẫn với tôi, khi tôi 16 tuổi, tâm lý của tôi chính là sống một ngày, kiếm một ngày, hoàn toàn không nghĩ tới tìm công việc.

Lâm ngôn hoan cười lạnh nói:” tôi mới đến, nên rất cần sự chiếu cố của những người bạn ở đây, mà bố của từ nhã kì mượn đông phong của gia đình tôi, vì thế hắn đã gửi con gái cho tôi, tôi cũng rất vui, hai bên đều có lợi, tôi cùng bố cô ấy trong lòng biết rất rõ…..tuy rằng cô ấy ra vào nhà tôi tự do, nhưng tôi chưa bao giờ chạm vào cô ấy, lấy đâu ra bạn gái như các người nói?”

” Hừmmm, ta không hiểu được mối quan hệ quyền quý của các ngươi:” anh tôi hừ một tiếng:” tiểu kiều nhà ta vô duyên vô cớ, bị tay bay vạ gió, ta một bụng lửa giận, chưa biết bao giờ bùng nổ đâu”.

” Cho nên ta tự mình tới cửa xin lỗi, không nghĩ sẽ gây rắc rối cho mộ tiểu thư, nhân tiện tới mua ít đồ vật hoá giải 5 ngôi sao thảm hoạ trong năm nay…..đây là ngân phiếu 5 triệu, nhờ mộ tiểu thư chọn giúp ta pháp khí.” Lâm ngôn hoan đưa một tấm ngân phiếu, nhẹ nhàng như đưa một tấm thiệp.

Tôi nhíu mày nói:” lâm công tử, vô công bất hưởng lợi, chuyện anh nhờ chúng tôi, chúng tôi còn chưa làm xong, anh đưa số tiền này là có ý gì?.

” Không có gì……. phòng làm việc của tôi rất quan trọng, cần phải trang bị rất nhiều hệ thống an ninh, không thể tránh khỏi chuyện động thổ, số tiền này để mua pháp khí hoá giải có đủ không?” Lâm ngôn hoan nhìn về phía anh tôi.

Đủ, đương nhiên là đủ! Năm triệu đủ dọn kho hàng nhà tôi rồi, mà chúng tôi đều không mệt—– anh tôi liều mạng dùng ánh mắt ý bảo tôi.

Nhìn tấm ngân phiếu này, tôi lại lần nữa khuyên nhủ:” lâm công tủ, anh đừng khởi công ở phòng làm việc nữa, ngũ hoàng phi tinh thất lệch chính là ngũ hoàng chính quan sát, ” sát” ở đây là hạn lớn nguy hiểm nhất, sẽ có máu chảy, sẽ có tai ương, …….. Bất cứ nơi nào có ngũ hoàng( 5 ngôi sao) đi qua, rất dễ gọi thần quái, âm tà đến, cho nên ở trong phòng làm việc, đặc biết kiêng kị động thổ, cái này sẽ gây thiệt hại nặng, hay nói cách khác là sẽ gây tử vong cho con người”.

( Trong phong thủy, Ngũ hoàng phi tinh thất lệch:

+, Sao ngũ hoàng khi thất lệch sẽ trở nên hung ác, nguy hiểm nhất

+, Phi tinh gọi là ‘chính quan sát’ chỗ nào mà có chữ ‘sát’ sẽ có điềm báo, tổn hại về người, sẽ phát sinh hoạ chết chóc

Ngũ hoàng phi tinh thất lệch hay còn gọi là 5 ngôi sao thảm hoạ).

Lâm ngôn hoan nhíu mày, ngập ngừng hỏi:” thật sự nghiêm trọng vậy sao?”

Người đàn ông này thật là, mời chúng tôi tới xem, nhưng lại không tin điều đó.

” Vậy anh còn mời chúng tôi tới xem làm gì? Nếu không tin, lâm công tử vẫn là không nên tiêu tiền uổng phí.” Tôi đẩy lại tấm ngân phiếu trước mặt hắn, đứng dậy chuẩn bị đi lên phòng.

Hắn muốn gọi tôi ngồi lại, nhưng bị anh tôi ngăn cản, tôi cũng lười cùng hắn nói chuyện, không nghe theo khuyên bảo là chuyện của hắn, tôi không thể xoay chuyển quan niệm của hắn.

Vào thời điểm này, giang khởi vân nên ở đây.



Trong phòng đồ đạc vẫn không có gì thay đổi, vẫn như cũ một chiếc giường nhỏ và một gối ôm

Lúc đó tôi run bần bật đợi đến nửa đêm, sau đó chịu đựng nỗi đau cùng sợ hãi không thể nào giải thích cho đến sáng.

Hiện tại, thời gian từng ngày qua đi, sức nóng ở vùng bụng nhỏ của tôi tiếp tục tăng lên, linh thai đã tích tụ một lượng lớn âm dương mạnh mẽ để trưởng thành.

Mỗi lần đi tắm, tôi chạm vào bụng dưới, không thấy có bất kỳ thay đổi nào, luôn nghi ngờ, đứa trẻ chưa lớn.

Đây có thể là bản năng, cũng có thể tôi ngu ngốc.

Tôi lo lắng rằng đứa trẻ sẽ không lớn lên, nhưng tôi cũng hy vọng rằng đứa trẻ sẽ không lớn lên, sẽ không hình thành.

Tôi không thể tượng được làm thế nào để lấy ra một linh thai vừa mới hình thành, nếu thời khắc này thật sự đến, hy vọng giang khởi vân có thể từ bi, làm tôi ngất đi, đừng để tôi nhìn thấy cảnh tượng như vậy.

Hôm nay anh ta xuất hiện sau lưng tôi, làm tôi có chút ngạc nhiên, đặc biệt nếu anh ta vẫn ăn mặc — giống như một vị thần trong bức tranh.

Nói đến hội hoạ….tôi nhớ rõ, có tập tài liệu, trong đó có vẽ lại các bậc minh quân qua tưởng tượng, ở đạo giáo cũng có tác phẩm điêu khắc, nhưng tất cả đều xấu xí.

Tôi vội vàng đi tắm, rồi lục tung tìm một cuốn sách, tôi nhớ rõ bên trong có tôn thần minh phủ, ra khởi cung du hành.

Không biết triều đại, hay thế hệ nào vẽ về địa phủ này, trong hình là một hình ảnh của một quân vương, khoanh tay đứng đó, rất uy nghiêm

Hắn bên cạnh có thị nữ mảnh mai tùy tùng, hẳn chính là thẩm thanh nhụy.

“…..em đang nhìn cái gì?” Giọng nói lạnh lùng của giang khởi vân truyền đến.

Tôi đang quỳ rạp trên mặt đất, đếm xem có bao nhiêu người hầu nữ đằng sau anh ta. Bị gọi mà giật mình.

Anh ta hiển nhiên thấy được bức tranh, nói bằng giọng khó chịu:” cái này là do người phàm tưởng tượng ra vẽ sao, có cái gì đẹp?”.

” Tưởng tượng sao? Tôi cảm thấy tả rất thật.” Tôi hừ một tiếng, mang cuốn sách đặt vài tủ

” Chỗ nào tả thật”. Anh ta cau mày, có lẽ không hài lòng vì chính mình bị vẽ thành một người đàn ông đen mập.

Tôi giơ bức tranh trước mặt anh ta nói:” ít nhất số nữ nhân tôi đang đếm, được tả rất thực tế”.

“……còn dám nhắc lại lời này phải không?” Giang khởi vân cười lạnh, trực tiếp giữ xương quai xanh, đẩy tôi về phía giường

Tôi rụt cổ kêu đau, anh ta lại nở nụ cười:” tuy rằng nhìn em khóc rất phiền lòng, nhưng khi em khóc, thì em mới ngoan”.

” Nói chuyện, anh có thể đừng thô bạo vậy được không?” Anh ta giữ vai tôi đau đến chảy nước mắt, tại sao anh ta luôn đối xử với tôi nặng nề như vậy.

Lần trước, trên đường gạch xanh ở quỷ thị, khi đó anh ta giữ bả vai tôi, sức lực kia quả thật muốn bóp đến tan xương nát thịt

Giang khởi vân không khách khí đem ôi ấn xuống gối cười nói:” thô bạo, tra tấn, đùa giỡn, em buộc tội ta rất nhiều, ta không thể chịu những cáo buộc này vô ích.”

Anh ta giữ hai tay, đè cổ tôi xuống, dừng một tay xé rách cổ váy ngủ ra.

“Ah–!” Anh ta dám cắn tôi.

Đây không phải là loại khẽ cắn trước đây, mà là thực sự cắn vào thịt mềm trước ngực tôi.

Lúc đầu tôi chỉ nghĩ, anh ta doạ tôi thôi, ai ngờ đau đến trở tay không kịp

Tôi nhìn xuống, một dấu răng sâu lạnh lẽo in trên ngực mềm mại của tôi, còn thêm một chút máu chảy ra.

” Anh, anh làm cái gì thế….” Tôi da đầu tê dại

Hôm nay anh ta đã đến cứu tôi, còn nâng mu bàn tay lên áp vào khuân mặt, tôi cho rằng mối quan hệ của chúng tôi đã được hoà hoãn đi rất nhiều

Vì sao, bây giờ lại làm tổn thương tôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.