Tôi hỏi: “Vừa rồi là đi tìm Sầm Mai à?”
“Ừ.”
“Tìm được rồi?”
“Ừ.”
“Cô ta có ý thức?”
“Ừ.”
Trán tôi nhăn lại. “Như vậy cô ta đã nhớ chuyện trước kia, cô ta đã nói gì với anh?” Chuyện này không thể chỉ “ừ” được.
Tổ Hàng im lặng một hồi lâu mới nói: “Anh hỏi cô ấy lúc trước là ai đã đem toàn bộ hồn của người trong thôn nhốt xuống mộ của Sầm Quốc Hưng. Ngụy Hoa lúc ấy vừa phản phệ Sầm Quốc Hưng, hắn chưa quen vận dụng đạo pháp. Hắn có thể trừu hồn, trừu được nhiều hồn như vậy đã là thành công cực đỉnh rồi. Hắn không có khả năng còn tinh lực để bày trận nhốt nhiều hồn như vậy. Hoặc có thể là trước đó đã có người bày trận sẵn, chờ hắn trừu hồn sẽ trừu ngay trong trận. Cô ấy chỉ khóc, không nói gì, cũng không trả lời. Lúc sau cô ấy bảo anh đi về đi. Chỉ như vậy.”
Tôi thấy bực bội, sao cô ta lại vẫn không nói? Nói ra sẽ bớt một lý do để sau này Tổ Hàng đi tìm cô ta. Tôi quỳ gối trên giường, đưa tay ôm chặt cổ anh ấy, nói: “Vậy anh nói đi, trước kia anh với Sầm Mai rốt cuộc là thế nào? Em muốn nghe lời nói thật!”
Tôi muốn nghe lời nói thật nhưng lòng tôi cũng hy vọng anh ấy có thể gạt tôi một chút, tôi không muốn nghe những chuyện tình yêu của hai bọn họ. Kỳ thật đây chỉ là tự gạt mình mà thôi. Tôi đang gạt chính mình, tự nhủ chính mình rằng Sầm Tổ Hằng cùng Sầm Mai là không có gì.
Lúc sau, Sầm Tổ Hàng thật sự nói rất nhiều, nói về chuyện của anh ấy và Sầm Mai.
Vào thời đại đó, Sầm Gia bởi vì chiếm trọn một thôn nhỏ nên những gì xảy ra bên ngoài không lan tới bên trong. Thời đó kết hôn trong thôn cứ khoảng hai mươi năm sẽ sinh ra một đôi đồng nam đồng nữ thuần âm thuần dương mệnh. Đứa trẻ còn rất nhỏ đã bị huấn luyện riêng rẽ. Bởi vì gia tộc, người Sầm gia ở bên ngoài có gặp chuyện gì khó giải quyết sẽ báo cho bọn họ đi giải quyết. Từ nhỏ đôi nam nữ đó đã bị đối xử như công cụ như vậy. Chỉ có chờ đến khi bọn chúng kết hôn mới kết thúc những ngày như vậy, mới có thể khôi phục cuộc sống bình thường, những đồng nam đồng nữ mới ra đời sẽ tiếp quản công việc.
Anh ấy kém Sầm Mai chừng hai ba tuổi, chính xác là gần ba tuổi.
Rất nhiều đồng nam đồng nữ cuối cùng sẽ kết hôn với nhau bởi vì ở bên nhau trong thời gian dài, cùng nhau làm nhiệm vụ nên sẽ nảy sinh tình cảm. Nhưng anh ấy không yêu Sầm Mai. Hơn nữa anh ấy phát hiện Sầm Tổ Trạch thích Sầm Mai. Trong trí nhớ của Tổ Hàng, Sầm Tổ Trạch từ nhỏ đã không được chiều chuộng, mặc kệ anh ấy có làm gì thì ông nội đều sẽ phê bình. Mà Sầm Tổ Dược và Sầm Tổ Hàng lại rõ ràng không giống thế. Trong thôn họ có người nói, Tổ Trạch là đứa con của mẹ bọn họ ở bên ngoài, cho nên anh ta với hai người anh của mình không giống nhau chút nào.
Sầm Mai lại là một cô gái rất truyền thống, cô ấy đã chọn Sầm Tổ Hàng, cho dù Sầm Tổ Hàng đã nói với cô ấy, bảo cô ấy tìm người khác kết hôn đi nhưng cô ấy vẫn chờ Tổ Hàng.
Sầm Tổ Hàng kể xong chuyện cũ, nhìn tôi. Tôi cũng nhìn anh ấy, sửng sốt một hồi lâu mới nói: “Chỉ như vậy?”
“Ừ, chỉ vậy thôi. Không thì em nghĩ là thế nào? Anh nói rồi, anh chưa từng yêu Sầm Mai. Cô ấy chỉ là cộng sự của anh từ nhỏ đến lớn, là bạn bè, nhưng anh chưa từng yêu cô ấy.”
“Chỉ như vậy?”
Tổ Hàng nhíu mày: “Vậy em còn muốn thế nào? Một hai phải nói bọn anh có gì thì em mới tin à?”
Tôi cười ha hả, ít nhất tôi biết anh ấy chưa từng yêu Sầm Mai, cho dù là gạt tôi cũng được.
“Cười cái gì? Cứ như đứa ngốc.”
Tôi vui hớn hở đứng ở trên giường, trèo lên vai anh ấy, nói: “Em đang đoán chuyện tiếp theo thế nào. Đó chính là, Sầm Tổ Trạch thích Sầm Mai, sợ cô ấy kết hôn với anh, vì yêu nên sinh hận, bắt đầu trả thù mọi người trong thôn. Nhưng hắn không hiểu đạo pháp cho nên hắn mới liên thủ với Sầm Quốc Hưng, luyện hóa tiểu quỷ gì đó. Như vậy là đã thông suốt.”
Tổ Hàng cười nói: “Anh và Sầm Mai có thể rất đơn giản, nhưng chuyện này chắc chắn không đơn giản như vậy. Còn có rất nhiều điểm đáng ngờ. Vì sao Sầm Tổ Trạch lại không ở trong gia phả Sầm gia? Vì sao lại có người xé đi tờ có tên nó? Ngụy Hoa luyện hóa tiểu quỷ rốt cuộc để làm gì?”
Nhớ tới Điêu Long Đại Lương kia, nếu không phải thật sự gặp chuyện như vậy thì tôi sẽ không tin.
Anh ấy nhìn tôi không tiếp tục nói tôi mới phát hiện ra trạng thái của tôi và anh ấy hiện giờ quả thật quá thân cận. Nghĩ tới chuyện bọn tôi định làm trước khi xảy ra việc, mặt tôi đỏ ửng buông anh ấy ra, chuyển đề tài: “Chừng nào anh mới đến nhà em?” Nghĩ tới chuyện kết hôn, tôi cẩn thận hỏi lại.
“Chờ ngày mai anh đi Sầm Gia thôn trở về chúng ta sẽ tới nhà em. Sau đó liên hệ địa phương để làm tiệc rượu kết hôn.”
Tôi cười, tiệc rượu kết hôn của chúng tôi chắc chỉ một bàn mà thôi.
==
Sant: Còn nhiều người thích truyện này không nhỉ? Các bạn điểm danh cho Sant biết với.