Chồng Tôi Là Quỷ

Chương 425: Chương 425: Chương 215




Ăn cơm xong, lên xe của bà chủ, xe đi thẳng về nhà của bà chủ. Vốn tôi cho rằng chỉ có tôi và bà chỉ nhưng không ngờ Chu Gia Vĩ cũng đi theo.

Ở trên xe, tôi vẫn lo lắng cho Tổ Hàng. Nhưng khi tôi xuống xe thì đối tượng để tôi lo lắng đã thay đổi rồi. Đứng trước căn biệt thự kia tôi ngây ngốc. Tôi xem phong thủy cho người ta? Cho căn biệt thự này? Từ đáy lòng quả thật tôi không dám, nhất định phải tìm cái cớ để Linh Tử tới xem giúp cho chị ấy mới được.

Cho nên tôi sợ hãi nói cùng với bà chủ: “Bà chủ, hôm nay em không mang la bàn, không xem phong thủy cho nhà được.”

“Không sao, nhà chị có la bàn.” Bà chủ nói.

Tôi sửng sốt một chút mới phản ứng được. Nhà chị ấy có la bàn? Sao một gia đình lại mua la bàn?

Xe Chu Gia Vĩ cũng dừng lại. Anh ta vừa xuống xe thì nghe được đoạn nói chuyện vừa rồi, bèn lên tiếng: “Chị Lộ Lộ rất tin phong thủy. Trước đây cũng có người xem nhà rồi. Vốn anh còn chê chị ấy lãng phí tiền, nhưng khi gặp em thì thật sự anh phải tin chuyện này.”

Đi theo bà chủ vào trong nhà, tôi thấy ngôi nhà rõ ràng có dấu vết được bố cục thúc giục tài. Biệt thự ba tầng rất ngăn nắp. Bà chủ mang ra một chiếc hộp đựng la bàn, tôi cũng không tìm ra cớ gì được nữa bèn nhận lấy la bàn, bắt đầu xem sơn hướng tính bài bàn như bình thường.

Sau khi thầm phân chia cung vị trong đầu, tôi thấy rất kỳ quái. Căn nhà này là Song tinh hội hướng, là Vượng Tài. Trong nhà lại bày cục Vượng Tài, hẳn là Tài Vận không tồi. Chẳng lẽ phong thủy cửa tiệm bên kia xảy ra vấn đề? Nhưng dường như tôi không thấy được vấn đề nào, quá là mất mặt.

Khi tôi đang nôn nóng thì Chu Gia Vĩ lại tiến tới, nói: “Thế nào? Có vấn đề ở đâu? Em dạy cho anh đi.”

“Đã nói anh lên núi tìm sư phụ mà học đi.”

Lúc này tiếng chuông điện thoại của tôi vang lên, vừa lúc có cớ để tránh đi một chút. Đem la bàn nhét vào tay Chu Gia Vĩ, tôi bấm nghe điện thoại.

Người gọi là chị Kim Tử. Khi nghe được tiếng chị ấy, tôi có cảm giác mình đã gặp được ân nhân cứu mạng. Chị ấy hỏi: “Em ở đâu? Không mang thêm phiền toái cho bọn Linh Tử chứ?”

“Không, em còn không biết bọn họ đi đâu. Em đang xem nhà cho bà chủ.”

“Em còn xem nhà cho người ta?” Giọng chị ấy cao lên.

Tôi lo lắng bà chủ hoặc Chu Gia Vĩ nghe được điều gì nên chỉ “Vâng” một tiếng, không nói nhiều.

Không ngờ chị Kim Tử lại nói: “Để chị xem giúp em.”

“Chị? Chị tới đây à?”

“Chị dùng thuật số phong thủy để xem thôi.” Sau đó là sự im lặng ở bên kia điện thoại.

Bà chủ tiến lại hỏi: “Có việc gì sao?”

“À, không có gì ạ.” Tôi nói, cẩn thận nghe tiếng bên kia điện thoại nhưng vẫn không có âm thanh gì. Chị ấy đang làm gì mà lại nói muốn giúp tôi?

Chu Gia Vĩ cũng nói: “Là bạn trai em gọi tới à?”

“Không phải.” Tôi đáp.

Bà chủ bắt đầu nói chuyện phiếm với Chu Gia Vĩ. Còn cười chuyện Chu Gia Vĩ không phải là bạn trai tôi mà cứ nhận. Khi bọn họ tám chuyện thì rốt cuộc bên kia cũng có tiếng của chị Kim Tử. Chị ấy nói: “Phong thủy nhà bọn họ bố cục hiện tại có vấn đề. Hướng chính Nam hẳn là có nước, nhưng đó là nước rỉ, thành nước bẩn. Rồi phía Tây Nam có hình sát. Em đi xem đi.”

Tôi đáp lời, nhìn về hướng chính năm của phòng khách. Nơi đó thật sự có thủy, là bể cả. Hướng chính Nam là phương vị Tài của ngôi nhà, bể cá cũng là Vượng Tài. Tôi nhìn bể cá kia, rất lớn. Không hổ là kẻ có tiền. Một bể cả thôi mà cũng cao hơn hai mét.

Nhưng là nước tù? Bể cá này nhìn qua thì trông rất tốt, đâu có nước rỉ gì.

Thấy tôi đi quanh bể cá, Chu Gia Vĩ đi tới nói: “Bể cá làm sao à?”

“Bể cá bị rỉ nước, nhưng tôi không biết bị rỉ ở đâu.” Khi đang nói thì tôi cảm giác được sự khác lạ ở dưới chân. Bên cạnh bể cá là thảm cho nên với ngôi nhà sạch sẽ này tôi vừa vào đã cởi giày. Hiện tại chân dẫm lên thảm, có thể cảm giác được sự lạnh lẽo truyền tới lòng bàn chân. Ngồi xổm người xuống sờ sờ, quả thật có nước.

“Nơi này bị rỉ nước, phải nhanh sửa lại mới tốt.” Tôi có chút đắc ý, rốt cuộc tôi có thể tìm ra được chút vấn đề, nếu không tôi không tìm ra được điều gì không phải là rất mất mặt sao?

Sau đó chính là hướng Tây Nam. Tôi đi tới cửa sổ lớn ở phòng khách. Ánh sáng bên ngoài rất tốt, nhưng tôi không thấy hình sát gì.

Duy nhất có nơi không hài hòa, là chỗ rẽ bên kia có biển quảng cáo. Biển quảng cáo kia đối diện với cửa sổ này. Chị Kim Tử nói là muốn nói tới điều này đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.