Chồng Tôi Mang Theo Không Gian Trùng Sinh

Chương 27: Chương 27: Chương 25.2




Edit: Du

Triệu Tiểu Chiêu vì phòng ngừa bản thân té xuống, hai chân kẹp chặt phần eo của Ngô Du, động tác mạo hiểm này của Ngô Du làm cho trán cô đều toát ra mồ hôi lạnh.

“Triệu Tiểu Chiêu, nếu như cậu không tha thứ tớ, tớ sẽ hôn cậu.” Ngô Du uy hiếp Triệu Tiểu Chiêu.

Triệu Tiểu Chiêu không biết lấy dũng khí ở đâu ra, cô cũng hung dữ mà uy hiếp Ngô Du: “Ngô Du, nếu như cậu dám hôn tớ, tớ cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho cậu!”

ánh mắt hai người giằng co, tia lửa bắn ra bốn phía, đặc biệt kịch liệt.

Cuối cùng, Ngô Du thất bại thua trận.

Triệu Tiểu Chiêu thắng lợi, làm cho sự nghiệp cứu vớt thế giới của cô càng sinh ra chút tự tin.

Mẹ, chẳng lẽ con thật sự có trở thành nữ siêu nhân tiềm lực sao?

Ngô Du này bị bệnh xà tinh, có lẽ cô nên thu thập hắn, dùng cái này đến cứu vớt toàn bộ thế giới?

Triệu Tiểu Chiêu, trong lòng bừa bãi lộn xộn suy nghĩ, đến cùng vẫn cảm thấy bản thân nửa điểm động tâm đối với Ngô Du cũng không có, ngược lại băn khoăn, khó có thể xuống miệng!

Ngô Du cũng âm thầm ảo não, tại sao mình không thể chờ đợi được rồi, Triệu Tiểu Chiêu còn như vậy, sao hắn có thể sớm nói ra miệng như vậy đây?

Hai người đều có tâm tư đi đến Vương gia, thời gian này cũng không còn nhiều lắm, đã hơn chính giờ, Vương Kiến Đức cùng bà nội Hoàng vẫn bật đèn sáng chờ Triệu Tiểu Chiêu.

Triệu Tiểu Chiêu sắp đi vào bên trong cửa, Ngô Du gọi cô lại.

Mặt của hắn ở trong bóng đêm không có nguội lạnh, không có thô bạo, chỉ để lại một mảnh nhu hòa.

“Tiểu Chiêu, đừng lo lắng, tớ là người rất nắm chắc mọi thứ.”

Ngô Du nhìn về phía cô nhẹ nhàng vẫy vẫy tay, Triệu Tiểu Chiêu nhìn qua hắn, nhìn ý tứ trên mặt hắn, rốt cuộc buông lỏng khúc mắc ra, mới có thể vui sướng cùng nhau chơi đùa đùa nghịch ngợm như vậy a!

“Ngô Du, tớ tha thứ cho cậu rồi.”

Trước khi Triệu Tiểu Chiêu đóng cửa, để lại cho Ngô Du khuôn mặt tươi cười sáng lạn.

Sáng hôm sau, mưa đã tạnh, đám mây trắng noãn thưa thớt trãi rộng khắp trên bầu trời, mặt trời chiếu ra ánh sáng dịu dàng. Khi trường tiểu học trong trấn kéo cờ nghi thức lên, mười bạn học nhỏ chỉnh tề mà đứng diễn ở trên giảng đài.

Triệu Tiểu Chiêu cùng Ngô Du đứng ở phía trước.

So sánh với bộ dáng cục cưng láu lỉnh của Triệu Tiểu Chiêu, Ngô Du liền lộ ra cà lơ phất phơ hơn nhiều.

Lục Trinh Hào đem giấy khen trao cho hai người, trong lòng còn rất đắc ý, năm nay ông kiếm đủ thể diện ở cuộc thi tài nghệ thiếu nhi, lúc này nhận được 10 hạng mục với đệ nhất danh, chiến tích này đều ghi vào lịch sử trường học, kia thật đúng là tiền tài vô lượng mà.

Tạ Trí cùng tiểu tử kia, coi như đủ nghĩa khí, đưa đến cho ôn hai hạt giống tốt như ậy, đợi lát nữa gọi điện thoại cho hắn một lần nữa, cùng đi uống một chén rồi.

Qua lễ trao giải buổi sáng, cuối cùng giải thi đấu tài nghệ thiếu nhi cũng hạ màn, tiết mục kế tiếp chính là hội diễn văn nghệ Nguyên Đán rồi. Mọi người trông mong những ngôi sao nhỏ, rốt cuộc nghênh đón cuộc tổ chức tranh tài văn nghệ Nguyên Đán.

Mà trước khi hội diễn bắt đầu, Tạ Trí cũng mang đến cho Ngô Du một tin tức không mấy tốt đẹp.

xí nghiệp của bọn họ ở Mĩ bởi vì khủng hoảng tài chính năm 98, gặp phải tình trạng khủng hoảng kinh tế nghiêm trọng. Mà những xí nghiệp này vấn đề còn liên lụy đến tình huống doanh tiêu bên Đại Lục này, hiển nhiên vấn đề, lần này không phải là Ngô Du hoặc là Tạ Trí có thể viễn trình điều khiển liền có thể giải quyết.

Mà đối với Ngô Du mà nói, không quá tốt đẹp chính là phải ở đêm nay hắn phải bay sang Mĩ, chuyến đi lần này, có lẽ không tới vài năm là không về được.

tâm tình Ngô Du rất ác liệt.

Hắn đặc biệt lo lắng một mình Triệu Tiểu Chiêu đặt ở trong hoàn cảnh tràn ngập sói đói, không được, thừa dịp đêm nay, hắn phải công khai quyền chủ đạo của bản thân.

Dù sao cũng là tiệc tối văn nghệ đã diễn luyện hồi lâu, vô luận là Triệu Tiểu Chiêu cùng Ngô Du chủ trì thì từng lớp diễn xuất đều rất thành công, Vương Kiến Đức bà nội Hoàng còn có Vương Vĩ Bình đều đến chúc mừng Triệu Tiểu Chiêu, Bạch gia tuy rằng lúng túng, nhưng vẫn không quên vì Triệu Tiểu Chiêu vỗ tay cỗ vũ cố gắng lên.

Cuối cùng còn có một phần thưởng.

Từ khi Phùng Tinh Tinh người đầu tiên kí tên trong văn kiện diễn viên chính một năm nhất ban biểu diễn đã lấy được đệ nhất danh. Mà Triệu Tiểu Chiêu cùng Ngô Du thì cùng chung đã lấy được “ thưởng cống hiến tốt nhất “ .

Theo tiệc tối văn nghệ chấm dứt, Triệu Tiểu Chiêu vốn là muốn dọn dẹp một chút rồi theo Vương Kiến Đức bọn họ cùng nhau về nhà. Nhưng không ngờ cô rất được hoan nghêng, Phùng Tinh Tinh, Phạm Tình Tình còn có Ngô Du đều tìm đến cô tâm sự.

Được a, chúng ta theo thứ tự đến trước và sau.

Triệu Tiểu Chiêu cùng Phùng Tinh Tinh đi vào vũ đài phía sau màn, nhìn nhân viên công tác lui tới, hành động mang mang lục lục, Phùng Tinh Tinh tùy ý mà tìm cái ghế ngồi xuống.

Triệu Tiểu Chiêu nhìn sắc mặt bình tĩnh của Phùng Tinh Tinh, không giống như là có chuyện tìm đến , cô cũng tùy ý mà tìm cái ghế, ngồi đối diện với cô ta.

Hai người cứ như vậy trầm mặc thật lâu, thẳng đến Phùng Tinh Tinh mở miệng đánh vỡ trầm mặc.

“Triệu Tiểu Chiêu, cậu đừng giả bộ, tôi đều đã nhìn ra.”

Hoặc là không mở miệng, mới mở miệng chính là nội dung có tính bạo phát như vậy, bị tạc được bên ngoài cũng cháy khét Triệu Tiểu Chiêu nghĩ.

Phùng Tinh Tinh nhìn vẻ mặt mộng bức của Triệu Tiểu Chiêu, đột nhiên rất muốn cười, mà quả thật cô ta cũng bật cười: “Này, cậu cũng đã nhìn ra đi, chúng ta thật ra là cũng một loại người.”

trong lòng Triệu Tiểu Chiêu xoắn xuýt, rốt cuộc là thừa nhận hay không thừa nhận đây?

Ở thời điểm Triệu Tiểu Chiêu xoắn xuýt, Phùng Tinh Tinh lại nói: “Đừng giả bộ, diễn xuất của cậu thật sự quá kém, diễn đứa nhỏ mà quá lão luyện, diễn người lớn thì lại quá ngây thơ, tôi thật hoài nghi cuộc sống trước kia của cậu có phải được Ngô Du bảo vệ quá tốt hay không, chỉ dài tay chân mà đầu óc không dài a!”

Nếu như lời đã nói như vậy, Triệu Tiểu Chiêu cũng không có gì để che giấu, dù sao hai người bọn họ có thể coi là là yêu nghiệt cũng là một đôi, hai người chính là cùng nơi xuất phát chạy trên.

“Cậu cùng Ngô Du trước kia quen biết nhau?” Triệu Tiểu Chiêu tò mò hỏi.

“Ừ.” Phùng Tinh Tinh từ trên bàn cơm cầm lấy một cây quýt, lột vỏ, đưa cho Triệu Tiểu Chiêu một nửa, sau đó nói, “Đây là một chuyện xưa cực kỳ dài dòng buồn chán, chúng ta vừa ăn vừa nói.”

Móa! Đại tỷ, chúng ta lúc nào thân như vậy hả? !

Mấy ngày hôm trước chúng ta không phải là không chết không thôi sao? Đầu óc cô ta bị đụng hư mất, hay là bị quỷ hôn nào nhập vào thân nữa a!

Muốn nói Phùng Tinh Tinh, từ khi cô ta biết rõ Ngô Du đối với cô ta căn bản không có nửa điểm hảo cảm, chán ghét đến ngay cả cô cũng hiểu rõ cũng không thể tiếp nhận, sau đó tâm ý của cô liền nguội lạnh.

Trước kia cô ta có thể lừa gạt mình, chỉ là dạ dày hắn không tốt. Nhưng mà bây giờ nếu như biết rõ người đàn ông này ngay cả mùi của cô cũng chán ghét, vậy khả năng cùng cô một chỗ căn bản chính là 0, cô ta cũng không phải tự làm khổ mình đến điên cuồng, nhớ lại kiếp trước 10 năm, chẳng lẽ còn phải chịu đựng thêm cả đời này nữa sao? Cô ta mới có lại dung mạo xinh đẹp là vì trùng sinh đó, chẳng lẽ còn không có một trung khuyển đẹp trai tới yêu thương cô ta hay sao?

Giống như có sắc đep lại có chỉ số thông minh, là quan trọng nhất có được trí nhớ ở kiếp trước, còn không phải có thể muốn gió được gió muốn mưa được mưa sao. So với Ngô Du cặn bã thì tốt hơn mấy trăm lần, người còn nhiều, rất nhiều, chị đây thật sự là may mắn, may mắn, người cặn bã này vừa ý không phải là cô ta!

Sauk hi đầu óc Phùng Tinh Tinh rõ ràng, lại nhìn Triệu Tiểu Chiêu vốn đáng giận, thì cảm thấy cô ấy hết sức đáng thương.

Tại sao lại bị tên cặn bã như vậy coi trọng?

Triệu Tiểu Chiêu bị ánh mắt Phùng Tinh Tinh nhìn sợ nổi da gà, cô miễn cưỡng lên tiếng cười cười nói: “Nếu là chuyện xưa dài dòng buồn chán, cậu cứ nói ngắn gọn đi.”

Phùng Tinh Tinh thoải mái mà tựa vào trên ghế, không cần diễn kịch, có thể xem người này là một người bạn tâm sự, tâm tình thật đúng là tốt.

“Kiếp trước, đầu óc tôi không rõ ràng lắm, thích Ngô Du, mà Ngô Du vì kích thích ngươi, cho nên khi đó hắn muốn tôi làm tiểu tam, nhưng mà tên khốn kiếp này, còn chưa có đụng tới tôi, cho nên đời này vừa mới bắt đầu, tôi hận không thể ăn tươi nuốt sống cậu, đều là vì một người ngu ngốc như cậu, làm hại tôi vì một lời yêu say đắm phó cho dòng nước cuốn trôi.”

Triệu Tiểu Chiêu tổng kết: “Cho nên cậu hận tôi, là bởi vì cậu không trèo được lên người Ngô Du?”

Phùng Tinh Tinh ném miếng quýt cuối cùng ném vào trong miệng, sau đó lại lấy tiếp một trái, tiếp tục ăn: “Bingo!”

“Rốt cuộc cậu có bao nhiêu khát khao với cậu ấy vậy!” Triệu Tiểu Chiêu chỉ cảm thấy đầu đầy vạch đen.

Phùng Tinh Tinh chảy nước miếng: “Cậu đừng ăn ngọt táo còn ra vẻ thông minh, đừng nhìn Ngô Du bây giờ không có gì đáng xem, sau này hắn lớn lên, cơ bắp kia, dáng người kia, bờ mông nhỏ kia, phụ nưc mà cầm tập chí đều là ảnh của hắn đó! Chậc chậc chậc, thật đáng tiếc rồi! Ai, nghe giọng nói này của cậu, chẳng lẽ cậu không biết bộ dáng lớn lên của hắn sao? kiếp trước là lúc nào cậu mới cắt đứt quan hệ?”

Dựa vào, còn cắt đứt quan hệ! Thật tưởng rằng họ đang chơi võng du a!

Triệu Tiểu Chiêu rất phối hợp mà đáp: “19 tuổi vừa mới tốt nghiệp trung học cắt đứt quan hệ, 7 tuổi vừa lên tiểu học lại login rồi.”

Phùng Tinh Tinh bị sặc: “Khụ khụ, thật. . . Thật đáng thương!”

Nhân sinh đều là đi học!

Phùng Tinh Tinh rất đồng tình.

“ kiếp trước tôi cùng Ngô Du đến cùng là quan hệ như thế nào?” đáy lòng Triệu Tiểu Chiêu vẫn có nghi vấn này, lần này rốt cuộc có thể hỏi người rồi,

“Ách, cậu cùng hắn là vợ chồng, còn có một con trai, nhưng mà đứa con trai này lại không phải của hắn.” Phùng Tinh Tinh trút tức giận được như ý rồi, lúc này mới mở miệng nói.

Triệu Tiểu Chiêu chỉ cảm thấy trong lòng có một đàn ngựa chạy qua.

Vợ chồng? Còn có con trai do hồng hạnh xuất tường mà có?

“Này. . . ?” Triệu Tiểu Chiêu không biết nên nói cái gì cho phải.

Phùng Tinh Tinh nhớ kỹ trong lòng mình cũng còn một chút tình nghĩa cuối cùng với Ngô Du, cô ta vỗ vỗ bả vai Triệu Tiểu Chiêu nói: “ kiếp trước Ngô Du cũng xem như vì cậu chịu không ít khổ, hắn đối với tôi mà nói là người cặn bã, đối với cậu mà nói coi như là một tình thánh rồi. Chị hai, không nên treo cổ trên gốc cây không cách nào nở hoa , cũng chúc cậu và tên cặn bã sớm chút tu thành chính quả, không nên để cho tên cặn bã đó lại đi gây tai họa cho con gái tốt nhà người ta.”

Phùng Tinh Tinh lau nước mắt nơi khóe mắt, rống giận trong lòng, Ngô Du, từ nay về sau, chị đây không tiếp tục dây dưa với anh nữa, sau này chị sẽ tiến tới tương lai tươi đẹp!

Thật sự là trời cao biển rộng mặc chim bay a!

Phùng Tinh Tinh lưu lại một chồng vỏ quýt liền rời đi.

Triệu Tiểu Chiêu chưa tiếp thu xong tin tức Phùng Tinh Tinh lưu lại cho cô, lại nghênh đón người.thứ hai tìm cô tâm sự

Nhìn Phạm Tình Tình nhăn nhăn nhó nhó mà đứng ở đằng kia, người này dù sao cũng không phải người xấu, với cũng không như cô, cô là người trùng sinh a. Mắt thấy Phạm Tình Tình không đến, Triệu Tiểu Chiêu chỉ có thể đi phía trước vài bước, đứng ở trước mặt Phạm Tình Tình.

“ Chị Tình Tình , em thật xin lỗi, bởi vì em mà khiến chị lại bị nhiều phiền phức như vậy.”

cảm tình Triệu Tiểu Chiêu đối với Phạm Tình Tình cũng không nhiều, , ấn tượng kiếp trước của cô với chi ta cũng chính là một người cao ngạo trầm mặc, không nghĩ tới bởi vì hành động vô tâm của mình, đã tạo thành bóng ma trong lòng chị ấy.

“Không, cậu không cần nói xin lỗi tôi.” Phạm Tình Tình cúi đầu, nhưng là Triệu Tiểu Chiêu so với Phạm Tình Tình thấp hơn một đầu, cô khẽ ngẩng đầu, liền thấy gương mặt đỏ bừng của Phạm Tình Tình.

Phạm Tình Tình nhăn nhó cả buổi, đến cùng không nói gì, chỉ kín đáo đưa cho Triệu Tiểu Chiêu một lá thư, liền chạy ra ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.