"Lưu manh".
Cô tiếp tục mắng.
Nhưng Lê Hoàng Việt có vẻ thích thú, ôm cô, vừa cắn vừa hôn như mọi khi.
Cô đã quen với việc lửng lơ nửa đẩy nửa dừng, phản kháng trước mặt Lê Hoàng Việtcuối cùng sẽ biếnthành chào đón ham muốn.
Nhất là lần trước cô chủ động, có lẽ Lê Hoàng Việtcho rằng tính cô ấy càng ngày càng táo bạo.Mỗi lầnnhư thế, bản thành tích không biết xấu hổ của cô ấy đều được ghi thêm trang mới.
Đang lờ mờ nửa tỉnh nửa mê, đột nhiên một trận gió lạnh ùa vào làn da mỏng manh mẫn cảm, cô chợt bừng tỉnh, hơi thở rối loạn nói: "Không, không, về hãy..."
"Còn cótinh thần lính đào ngũ? Hửm?"
Đang mơn trớn trên cái cổ trơn mượt của cô,Lê Hoàng Việtthỉnh thoảng ngẩng đầu lên, giọng nói trầm thấp đầy thu hút, khàn khàn đặc biệt kích thích thần kinh.
Cuối cùng, họ cũng không làm gì trên xe thể thao. Trần Khả Như có một nút thắt trong trái tim mình. Ranh giới giữa sự thật và dối trá cứ luôn nhập nhằng với nhau, tất cả đều gói gọn trong suy nghĩ.
Cô không thích, cô không thích ở trong xe chút nào.
Sau khi niềm đam mê nguội lạnh, cô nghĩ như thể tự hỏi, dù có chút buồn bã.
Vào đầu tháng mười một, xung quanh Trần Khả Như đã xảy ra hai chuyện.
Đầu tiên là việc Đàm Thu Trang chính thức chấm dứt hợp đồng với 123 Entertainment trực thuộc tập đoàn Á Châu, quay sang kí kết vớiông chủ mới là công ty MTP. Công ty MTPphát triển ngày càng mạnh, như mặt trời giữa trưa, dần dần đuổi theo chiều hướng của tập đoàn Á Châu.
Bên phía tập đoàn Á Châu không có động thái gì quan trọng.Lê Hoàng Việtđã sửa tác phong phách lối trước đây, gần đây gần như không có scandal hay tin tức tiêu cực. Bởi vì chi tiết về công ty MTP không rõ ràng, ông chủ đằng sau Tống Quốc Minh, ví như Lương Huy, ví như người đứng sau Lương Huy.
Đàm Thu Trangrời đi, Trần Khả Nhưrất thất vọng.
Đàm Thu Trangghét cô, giữa cô ta và Tống Quốc Minh dường như cũng có vô vàn sợi dây nối kết nhập nhằng với nhau.
Điều thứ hai là đám cưới của Lê Mỹ Hoa và Tống Quốc Minh sẽ được tổ chức vào giữa tháng sau.
Cuộc hôn nhân giữa tập đoàn Á Châu và MTP, nhìn thế nào cũng thấy mùi vị âm mưu và quái đản. Hai bênvốn ban đầu là đối thủ thương mại, nhất thời họ trở thành chủ đềbuôn dưa lê bán dưa chuột của dân chúng thành phố Đà Nẵng, đâu đâu cũng bàn luận.
Lê Hoàng Việt không đề nói thì Trần Khả Nhưcũng không hỏi.
Thực ra, họ đã nghi ngờ hôm đó có phải Lê Mỹ Hoanói dối hay không. Dù gì thì việc mang thai của phụ nữ không phải là bản năng cơ bản, nói có là có ngay. Huống chi, lại trùng đúng lúc này. Lê Hoàng Việt không nói gì, lặng lẽ nhờ mẹ Nguyễn Phương Thanh đưa Lê Mỹ Hoađến khoa sản để kiểm tra. Lê Mỹ Hoakhông thích Trần Khả Như, ngay cả khi thử thai định kỳ, cô ấy cũng tránh đến bệnh viện đa khoa An Tâm, nơi Trần Khả Nhưlàm việc.
Sự thật hóa ra Lê Mỹ Hoakhông nói dối. Cô hiểu tính tình và tính cách của anh trai mình, chuyện giả vờ mang thai bị vạch trần, cô ăn chửi sấp mặt còn nhẹ chứ đừng nói đến một đám cưới.
Còn một ngày nữa là đến đám cưới của Lê Mỹ Hoavà Tống Quốc Minh.
Lê Hoàng Việtcàng ngày càng bận rộn, có lần cãi nhau với cha và mẹ một trận. Sau khi sóng yên biển lặng, anh vẫn im lặng, thậm chí còn đồng ý tổ chức đám cưới cho Lê Mỹ Hoa.
Anh ấy không nói gì, nhưng Trần Khả Nhưcó lờ mờ cảm giác đám cưới có thể sẽ không được diễn ra suôn sẻ.
Kỳ lạ, trước đó Tống Quốc Minh đã nóicậu ta không thích Lê Mỹ Hoa, từ đầu đến cuối chỉ lợi dụng cô ấy. Làm sao một người đàn ông bệnh hoạn, cố chấp, yêu thầm theo cách dị dạng, lại muốn bên Lê Mỹ Hoa, còn làm cô ấy có thai? Đây là bản chất của đàn ông, dù không yêu cũng làm được sao?
Trần Khả Nhưthở dài xúc động, đám cưới ngày hôm sau vẫn diễn ra như đã định, là chị dâu dĩ nhiên cô không thể vắng mặt.
Thành thật mà nói, cô không muốn đi.
Giả vờ ốm và làm thêm giờ rõ ràng không phải lý do chính đáng, ngược lại sẽ gây ra sự suy đoán và không hài lòng của trưởng bối.
Nhưng cô thực sự không thích ánh mắt Tống Quốc Minh mỗi lần nhìn cô, một loại mê đắm gần như méo mó, tự phụ. Như thể cô ấy sẽ thuộc vềcậu ta giây tiếp theo.
Đây là đám cưới trên mặt cỏ điển hình được tổ chức trong một khu vườn riêng rất nổi tiếng ở trung tâm thành phố.
Trời đẹp, giữa tháng 11 hửng nắng, lẽ ra phải se lạnh như dự báo, nhưng hôm nay, nhiệt độ đã lên ít nhất 25 độ.
Nhiệt độ, một loại nhiệt độ bất thường.
Song thật ra là cơ hội cho những người phụ nữ danh tiếng.
Đám cưới của Lê Mỹ Hoavà Tống Quốc Minh gần như quy tụ toàn những người có gương mặt có tiếng, đối tác kinh doanh,người giàu mới nổi. Thậm chí chủ tịch UBND thành phố Đà Nẵng Huỳnh Văn Đức cũng đến tham dự, đây phải gọi cực kỳ nể mặt.
Chủ tịch Huỳnh Văn Đức được biết đến là người liêm chính ở thành phố Đà Nẵng,danh tiếng rất tốt, đã bước sang năm thứ 4 tái đắc vị trí chủ tịch thành phố. Có khả năng được điều chuyển tới Hà Nội, miễn là không phạm sai lầm gì, không làm việc vượt quá thẩm quyền.
Gương mặt Nguyễn Phương Thanh và Lê Hoàng Longsáng bừng, đứngtiếp đón khách mời, cùng người quen chào hỏi. Chưa tới thời điểm then chốt, họ dĩ nhiên phải làm hết phận sự.
Trần Khả Như trông như một cô con dâu 24k theo sau bố mẹ chồng.Cô ăn mặc nhẹ nhàng, đoan trang mà không làm mất đi địa vị danh giá của phu nhân tổng giám đốc. Mặc dù không phải là tiêu điểm của ngày hôm nay, nhưng ngoại hình và sắc vóc của cô đặt đúng chỗ, vẫn rất bắt mắt, thu hút sự thèm muốn của đàn ông.
Thái độ Nguyễn Phương Thanhđối với cô rất lạnh nhạt, cũng không nhắc tới chuyện bể cháu trai nữa.Lần trướcở nhà họ Lê, cô đã nhận ra rồi. Chỉ là hôm đó có quá nhiều chuyện xảy ra nên không nghĩ ngợi nhiều. Vào lúc này, cô nhớ lạichuyện của Trần Thế Phong ầm ĩ như vậy, không trách Nguyễn Phương Thanh lại có thái độ kiểu đó với cô.
Vì vậy, vì hôn lễ này, chắc bà đang cố nhịn.
Chưa tới giờ cử hành hôn lễ. Nam nữ trên bãi cỏ chúm chụm nói chuyện vui vẻ, khắp nơi đều có bầu không khí của xã hội thượng lưu.
Hoa, bóng bay, đồ ăn, rượu, thảm đỏ,..., mọi thứ đều tinh xảo, linh đình, hoành tráng. Tập đoàn Á Châu và công ty MTP có không hề keo kiệt.Mục đích chính là phô ra cho mọi người thấy. Chưa kể còn 10 công ty truyền thông đang nóng lòng ghi hình.
Hiện giờ bọn họ tìm vị trí cố định ở một góc, ai cũng kiễng chân, vươn cổ chờ mong.Phóng viên thích giúp vui, nếu có chuyện sẽ càng thú vị, như thế là có ngay một cái tít ngon lành.
"Khả Như,con nghĩ gì vậy?"
Mãi đến tận khi Lê Hoàng Long đứng trước mặt cô, Trần Khả Như mới hoàn hồn, phản ứng lại.
“Cha à, không có chuyện gì đâu”.Mắt cô hơi rối, ra vẻ vô tình hỏi, “Sao không thấy người nhà Tống Quốc Minh?
Quả nhiên gương mặtLê Hoàng Long có chút khác lạ. Ông bình thườngtrở lại, nhưng dường như không định nói cho Trần Khả Nhưcâu trả lời mà ông đã giải thích rất nhiều lần với người ngoài.
"Cha và mẹ của Quốc Minh đã ly hôn, mỗi người đều có gia đình riêng. Nói ra, hoàng cảnh cậu ấy khiến người khac cảm thông. Chỉ là, thằng bé này rất thông minh, lanh lợi còn có năng lực, nếu không trẻ như vậy, đã chẳng ngồi được ghế giám đốc điều hành công ty MTP…”
Lê Hoàng Longnói xong, giọng điệu của ôngrõ ràng điềm đạm hơn nhiều khi ở nhà họ Lê.Hơn nữa còn rất tán dương Tống Quốc Minh.
“Thật ạ?” Trần Khả Như thờ ơ đáp lại, trong lòng dửng dưng.
Trong mấy ngày chuẩn bị hôn lễ, Tống Quốc Minhquả nhiên bận bịu, lừa gạt lấy lòng cha mẹ vợ.
Đúng vậy, hoàn cảnh của Tống Quốc Minh rất đáng thương. Lớn lên trong một gia đình không có tình thương của cả cha lẫn mẹ, tâm lý của cậu ta có khả năng bị ảnh hưởng, dẫn đến những khiếm khuyết về nhân cách.
"Mẹ congần đâyđang mãn kinh, đừng chấp bà ấy".
Ánh mắtLê Hoàng Longtừ ái. Nguyễn Phương Thanh làm gì, ông đều để ý. Con bé Khả Như này tính tình hiền lành, khéo léo, nhân phẩm không phải bàn, chỉ là gần đây thường bị báo chí dòm ngó.
"Cha, con không để ý".
Trần Khả Như cảm thấy Nguyễn Văn Thanh hiển nhiên không phải là một bà mẹ chồng khó tính.Thành thật,Nguyễn Văn Thanh đã cho cô rất nhiều cơ hội, chỉ trách cô biết nắm lấy.
"Khả Như, tha thứ cho cha, tha thứ cho nhà họ Lê, hồi đó không tổ chức một đám cưới tử tế cho con... Hoàng Việt lúc đó không ra sao..."
Lê Hoàng Longđưa tay ra sau, vẻ mặt có chút áy náy, nếp nhăn trên trán càng hằn sâu.
Khi đó Trần Khả Nhưđã nghĩ rằng trí thông minh và óc quan sát của Lê Hoàng Việt đến từ cha anh là Lê Hoàng Long. Vẻ mặt của cô ấy vẫn không thay đổi, phủ nhận điều đó: "Cha, con chưa bao giờ cảm thấy thua thiệt. Dù gì thì lúc đó con và Hoàng Việt đều không có tình cảm”.
Nhìn đôi mắt cô trong sáng vô tư, không nịnh nọt hay ngạo mạn, Lê Hoàng Longcàng thêm khâm phục cô con dâu này, không có bệnh công chúa và xấu tính.
Ông lại thở dài: "Vàng thật không sợ lửa. May mà Hoàng Việtbiết nhìn người, cuối cùng cũng nhận ra viên ngọc quý bên cạnh. Cha thật lòng mong hai đứa luôn hạnh phúc và yêu thương lẫn nhau".
Trần Khả Nhưđược quý mà lo, trái lại không khỏi phiền muộn.
Ngay cả bản thân cô ấy cũng không dám chắc chắn, chỉ dựa vào lời cầu chúc là có thể được như nguyện sao?
Ông đột nhiên nói: "Khả Như, con có thể hứa với cha một chuyện không?"
"Chuyện gì ạ?"
Lê Hoàng Longnghiêm mặt, trịnh trọng nói: "Khả Như, nếu Phương Liên trở lại, ý cha là nếu... có chuyện gì xảy ra, con nhất định phải giữ lấyHoàng Việt, đừng từ bỏ thằng bé, được không?"
"Cha, con... con biết tính anhHoàng Việt."
Trần Khả Như do dự nói, khóe miệng nở nụ cười chua xót, trong mắt hiện dâng lên nét u sầu.
“Không nói cho con biết là tránh để con suy nghĩ lung tung.” Lê Hoàng Long thở phào, “Phương Liên có chút khác biệt so với những người phụ nữ khác của Hoàng Việt. Con bé là mối tình đầu của Hoàng Việt. Mối tình đầu có ảnh hưởng rất lớn đến một người đàn ông. Nhưng cha không thích Phương Liên".
Trần Khả Như hơi kinh ngạc, "cha có thể nói cho con biết tại sao không?"
Lê Hoàng Longđột nhiên nghĩ tới gì đó, liền đổi thành vẻ mặt không muốn nói, "Khả Như, con là một cô gái tốt, ba chắc chắn đứng về phía con".
Ông vỗ vai Trần Khả Như, gương mặt nhân hậu, bình dị gần gũi.
Trần Khả Như cảm nhận được sự ân cầntrong đôi mắt ông. Không giải thích được, trái tim cô sao lại ấm dần lên.
Trần Thế Phong chưa bao giờ trao cho côtình cha ấm áp.
Nhưng bình tĩnh đã, lời nói của Lê Hoàng Long giống như một lời nhắc nhở và cảnh báo.
Tim cô đập nhanh, có phải Phương Liên sắp trở lại không?
Lê Hoàng Việt tạm thời đến khu vui chơi Cực Quang để giải quyết việc gấp, không biết có kịp tham dự hôn lễ hay không, cô ngơ ngác đến khu buffet lấy đồ ăn.
Cô định lấy một quả quýt, nhìn nó sắp rơi khỏi đĩa, nhưng lại thấy bàn tay của cô gái khác nhặt lên trước.