Chồng Trước Anh Thật Là Nham Hiểm

Chương 17: Chương 17: Chỉ là một con chó mà thôi, chết cũng không có gì đáng tiếc




Hàn Tử Tây không thấy!

Bởi vì tầng chót là nơi của mấy người chuyên môn dùng , người ngoài căn bản không có khả năng đi vào, cho nên cũng không có cài đặt thiết bị quản chế.

Trên mặt đất vết máu lan dài, nơi này bụi cũng rất ít, cũng không lấy cái gì.

Hàn Tử Tây hướng cửa đi tới, trong lúc nhất thời mê man.

Cơ Ngô Lê nhìn mảng lớn vết máu chưa khô phía trước, không nói tiếng nào với Sở Trạm Đông, nhịn đã lâu, vẫn là nhịn không được: "Ai, tôi nói, vừa rồi không còn tốt à?"

Còn giúp cô chen nhau đổi tiền mặt, mới một một lát, như thế nào liền máu tanh như vậy rồi?

Lúc ban đầu cho rằng cừu nhân xâm phạm Cơ Ngô Lê, pass này là phiên bản hậu, một cuộc tình đơn phương phiên bản thật là cẩu huyết, đau đầu như ai bổ ra a.

Vương tử cầu tình yêu,ngay cả tên ăn mày không từ!

Vương tử thẹn quá hoá giận, sm tên ăn mày!

Ừ ừ!

Nhất định là như vậy, nếu không Sở Trạm Đông tại sao khiến hắn phải cầm chìa khóa, cho dù như thế nào, cũng không thể vào tầng chót, quản lý tối tăm vì cái gì cũng phải đến.

Cầm chìa khóa là ngụy trang, muốn biết tình huống của Hàn Tử Tây, mới là thật!

Fuck!

Người này thật đúng là... Lúc nào cũng có thể xoay xoay vặn vặn phong cách tật xấu này đây?

Sở Trạm Đông xoay người, không để ý hắn.

Cơ Ngô Lê hỏi: "Uy, cậu có muốn gọi điện thoại hay không,để hỏi xem ở đâu, máu chảy nhiều như thế,không biết có xảy ra chuyện gì không!"

Sở Trạm Đông bước chân vẫn không ngừng: "Chỉ là một con chó mà thôi, chết cũng không có gì đáng tiếc!"

Cơ Ngô Lê: "..."

**

Cố Hạ đang tập trung lau khô tóc, đột nhiên bị người từ phía sau ôm lấy, quay đầu lại, nhìn thấy một người đang cười như hoa lộ ra lúm đồng tiền: "Mọi việc xong rồi sao?"

Lãnh Dạ chôn mặt ở cổ của cô, nhẹ ngửi mùi dầu gội hương bách hợp thơm ngát cùng mùi vị của nước trên tóc, tiếng nói lười biếng vang lên: "Ừ, đi rồi chưa?"

Cố Hạ mặt đỏ lên, véo nhẹ cánh tay hắn: "Không có đâu! Tôi nói này Lãnh đại thiếu, chống mại dâm không phải là đây!"

Lãnh Dạ buông cô ra, dắt cà vạt: "Ngủ với người phụ nữ của mình, chẳng lẽ không phải là chuyện đương nhiên, đạo lý hiển nhiên sao? Vẫn là nói..."

Nắm lấy cằm của cô, Lãnh Dạ đôi mắt màu ngọc bích, u quang lóe lên: "Cô không phải là người của tôi?"

Đôi mắt bích sắc ở bên trong con ngươi kia, không thường gặp!

Biết Lãnh Dạ trước, Cố Hạ cho tới bây giờ chưa thấy qua tình trạng này!

Con ngươi màu xanh biếc như cổ ngọc, hiện ra khí tức thần bí, Cố Hạ mới đầu cũng không dám nhìn thẳng, giống như nó sẽ hút linh hồn của mình, không ý thức được mà choáng váng !

Giống như giờ phút này vậy, chỉ là nhìn thoáng,mà đã khiến cô không thể định thần được mình , nếu như không phải được trải qua huấn luyện đặc thù, Cố Hạ cảm thấy, mình đã sớm bị bại lộ.

Ổn định tâm thần, Cố Hạ đối với hắn bĩu môi: "Không phải!"

Giọng nói chua xót, ánh mắt tự giễu: "Phụ nữ của anhkhông phải là thiên kim của tập đoàn ZR sao? Hình như nửa tháng trước, mọi người đã uống rượu mừng của Lãnh đại thiếu rồi sao!"

Lãnh Dạ cười lạnh một tiếng: "Tôi đi tắm rửa đây!"

Trước sau như một , vấn đề này không thể nói, ba năm , Cố hạ cũng không phải là thường xuyên đề cập đến, đây là lần thứ ba đi, Lãnh Dạ mặc dù mất hứng, nhưng cũng không phản đối!

Thái độ của Lãnh Dạ đối với cô, xác thực cùng những người khác không giống nhau, người khát máu như hắn, ai chọc hắn mất hứng, tuyệt đối không có kết cục tốt, nhưng lại đối đãi rất tốt với Cố Hạ cô.

Phần vinh hạnh đặc biệt này, Cố Hạ được thật nhiều mặt mũi , đúng là...

Nhìn mình trong gương, thở ra một hơi dài, Cố Hạ cầm lấy lược, đúng lúc này, điện thoại di động vang lên.

Là anh hai !

"Anh hai, đã trễ thế này còn có chuyện gì sao?"

"Em đang ở đâu?"

"Em ở nhà a, nếu không còn có thể ở đâu?"

"Ừ không sao!"

Cố Hạ nhìn di động, đôi mi thanh tú nhăn lên: "Thật không giải thích được!"

**

Cố Tử Mạch một mực cung kính đứng ở trước mặt Sở Trạm Đông: "Thiếu gia, Hàn Tử Tây không có ở chỗ của Cố Hạ!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.