Chồng Trước Ra Lệnh Truy Bắt: Phúc Hắc Boss Ngốc Manh Thê

Chương 57: Chương 57: Bối cảnh của Dương Sâm




Mục Lăng giận, “Cậu có tin một quyền của lão tử có thể đánh cậu nằm bò xuống đất hay không?”

“Nói thật dù cậu có đánh tôi cũng thế thôi.” Đường Dạ Bạch khịt mũi khinh bỉ, “Năm đó lão tử là triệt quyền thủ ở chợ đêm, xuất thân Judo chín đoạn, đánh người được gọi là sắc bén, cậu có thể đánh lại sao?”

Hắn không tin!

Mục Lăng cười gằn, vén tay áo lên, “Đường Dạ Bạch, cậu đứng lên cho tôi, bây giờ thử xem tôi có thể đánh cậu quỳ xuống hay không, lão tử nhịn cậu đã lâu rồi.”

Đường Dạ Bạch thoáng suy tư một chút, lấy vóc người của Mục Lăng, chắc chắn là thường xuyên huấn luyện, đồng thời bối cảnh thoáng có chút thần bí, nói không chắc thực sự là lão luyện đây, hơn nữa, dáng người của Mục Lăng lớn hơn so với hắn, đàn ông đánh nhau mà, dáng người lớn cũng sẽ chiếm ưu thế hơn, đặc biệt là đàn ông vừa có dáng người lớn lại vừa nhanh nhẹn nữa, không chừng thực sự sẽ đánh không lại, nếu thua thì sẽ mất thể diện lắm, Đường tổng trải qua một phen suy nghĩ, nhanh chóng quyết đoán nói, “Tôi cảm thấy hai ông lớn đánh nhau quá khó coi, cũng không phải là cậu cướp vợ tôi, tôi cướp cậu, đánh nhau rất khó coi, người không biết nhìn thấy, quay lại video, hai người đàn ông độc thân hoàng kim của thành phố S lại ở trận đua xe đánh nhau, vợ chưa cưới của cậu vẫn còn, sẽ có một tin nữa, Đường tổng và Mục đại tức giận vì hồng nhan, lão tử cũng không phạm tội, tội danh này tuyệt đối không gánh nổi, cậu nói thử xem?”

Mục Lăng không nói gì mà nhìn Đường Dạ Bạch, người đàn ông này có thể mặt dày đến trình độ như thế này, hắn là say rồi sao?

Thật lòng mà nói một câu, Đường Dạ Bạch là một tên không biết xấu hổ nhất mà hắn từng gặp, biết ứng phó với mọi hoàn cảnh, nếu không phải vậy thì hắn làm sao có thể ở bên cạnh Đường lão gia lãnh khốc ngông cuồng đây, hơn nữa so với Đường lão gia hắn còn lãnh khốc ngông cuồng hơn, không muốn đánh vì đánh không lại thì nói thẳng đi, cần gì phải biện nhiều lý do như vậy.

Càng quá đáng hơn chính là, hắn cũng cảm thấy Đường Dạ Bạch nói rất có lý, phải làm sao bây giờ?

Nếu như có người quay lại, phát lên mạng, Đường thị và Mục thị đang hợp tác nhiều hạng mục và đầu tư nhiều hạng mục như vậy, chắc chắn sẽ làm cho thị trường chứng khoáng rung chuyển, ngẫm lại hay là thôi đi, muốn đánh Đường Dạ Bạch là một chuyện, thiệt hại tiền là một chuyện.

“Chúng ta nói đến bí mật đi.” Đường tổng cũng là người khá thức thời, trầm ngâm nói, “Người vừa mới ở cùng vợ chưa cưới của cậu cậu biết là ai không?”

“Không phải là một sinh viên sao.”

“Sai rồi.” Đường tổng giơ ngón trỏ lên, hơi lắc lắc, “Con riêng của Dương gia.”

Mục Lăng ngớ ra, theo bản năng mà hỏi, “Dương gia nào?”

“Phí lời, thành phố S này có mấy Dương gia có thể để tôi nhắc đến.” Đường Dạ Bạch dùng vẻ mặt đại ca cậu rất là ngu xuẩn mà nhìn Mục Lăng, “Thật lo cho chỉ số thông minh của cậu a, đụng tới việc của vợ cậu, chỉ số thông minh của cậu lại giảm đến đáng lo, sẽ làm người khác hiểu lầm ơ.”

Ơ em gái cậu ơ, một ông lớn, nói chuyện lại mang ngữ khí trợ từ.

Dương gia cũng là quý tộc ở phía Nam của thành phố S, giao thiệp rất rộng, hai quý tộc lâu năm ở thành phố S, qua ba thời đại, một chính là Lý gia, hai chính là Dương gia, Lý gia từ từ sa sút, nhưng sức ảnh hưởng của Dương gia là không thể tưởng tượng được, vì lẽ đó vẫn có riêng một ngọn cờ, cho dù là Đường Dạ Bạch cũng luôn muốn lôi kéo Dương gia đối đầu với ông nội của mình, Dương gia từ trước tới nay vẫn luôn chỉ có một người thừa kế là đàn ông, hắn đối với đàn ông không có hứng thú, hắn không muốn đá vị hôn thê của mình để đi chơi gay với đàn ông đâu.

So với Mục gia, loại nhân tài Đường gia này mới xuất hiện, bọn họ ở thành phố S, thậm chí đã cắm rễ rất sâu ở trong khắp cả nước.

“Dương Lập Công lại dám có con riêng, đến cùng là nhịn không được a.” Mục Lăng nhịn không được nhổ nước bọt, “Vợ của hắn quản nghiêm như vậy, vẫn tính sai.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.